Mạt Thế Nữ Xứng, Nàng Không Nghĩ Bạo Hồng
Phát Hiện Dị Nă...
Kỳ Thanh Mạn Mạn
2024-09-25 15:44:00
"Thật là lợi hại! Ngôn Hề, sao cậu làm được vậy?"
Ba người đều liên tục khen ngợi.
Phục Anh trước kia từng thấy Lý Ngôn Hề sử dụng vũ khí, lại có chút giật mình.
Khoảng cách xa như vậy, một cây dao làm bằng chén inox, Ngôn Hề lại có thể đâm thủng đầu một con xác sống?
Sự tiến bộ này cũng là quá nhanh đó!
"Tôi cũng không biết, Phục Anh, làm lại lần nữa."
Lý Ngôn Hề cũng cảm thấy có chút là lạ, vừa rồi cô chỉ muốn thử một lần, Phục Anh và Cố Dao đều có dị năng, cô muốn để hai người họ giết xác sống như vậy, để không tạo ra tiếng động quá lớn, lại vừa có thể luyện tập dị năng.
Chỉ là khi nãy cầm cây dao trên tay, dường như cô cảm giác được trong cơ thể có một loại lực lượng vô hình rót vào cây dao, tuy rằng chỉ trong nháy mắt, nhưng cây dao được cô phóng ra đã có chỗ biến hóa.
Phục Anh gật gật đầu, lại tạo ra một cây dao, cô cũng muốn xem một chút cú ném vừa rồi của Ngôn Hề có phải chỉ là ngẫu nhiên hay không.
Phanh!
Lại chính xác đâm trúng con xác sống lần nữa, tạm thời không để ý đến mấy người đang hoan hô phía sau, Lý Ngôn Hề nhìn tay mình có chút kinh ngạc.
Lại là loại lực lượng vô hình này, cô cảm giác được cổ lực lượng kia ở trong cơ thể.
Ngoài màn hình, Lạc Thiên hoa kích động lại vội vàng rót hai ly trà cho mình và bạn tốt.
Ngôn Hề đã phát hiện chính mình biến hóa rồi! Oh yeahhh!!!
"Lão già này, ông cũng thực cứng đầu, một hai phải xen chân vào giới trẻ người ta, làm chỉ đạo võ thuật gì đó đến nghiện rồi à."
Phục Tuấn Hồng tiếp nhận tách trà, lắc đầu thở dài nói.
Kỳ thật, sinh hoạt của người già lúc về hưu một chút cũng không nhàm chán, như ông bạn già này của ông, người già nhưng tâm không già, còn rảnh rỗi tham dự chương trình thực tế ảo AI gì đó, còn ở bên trong chơi một thời gian.
"Cái này ông không hiểu đâu, ai nha, hiện tại tôi ngẫm lại, thế giới kia nơi nơi đều thực chân thật, lần này tôi tỉnh lại thật sự cảm thấy giống như đã sống hai đời rồi."
Lạc Thiên Hoa nói, tuy nói là giả thuyết, nhưng ai ở trong đó cũng đều cảm thấy chân thật, đây cũng là lý do ông muốn giành một ít phúc lợi cho Ngôn Hề.
"Tôi không hiểu, bất quá tôi xem cháu gái tôi ở bên trong cũng rất cố gắng"
Gần đây Phục Tuấn Hồng đều sẽ cùng Lạc Thiên Hoa xem chương trình thực tế ảo này, cũng là vì Phục Anh.
Trước kia ông cảm thấy Phục Anh là đứa phản nghịch và sống khép kín, nhưng hiện tại xem biểu hiện của cô ở trong đó, mỗi ngày ông đều chờ mong đến thời gian này để xem biểu hiện của cháu gái mình.
"Bỏ đi, tôi nghe Thời Vũ nói, thằng anh của cháu gái ông mỗi ngày đều trông chờ con bé chết trong đó lắm đấy, nói không chừng ông cũng không coi được bao lâu đâu nha!"
Lạc Thiên Hoa nói.
"Còn có chuyện này? Sao tôi không biết? Đình Du vẫn luôn cưng chiều tiểu Anh lắm mà" - Phục Tuấn Hồng kinh ngạc nói, gần đây Phục Đình Du vội vàng công tác ở nước ngoài, cũng không có nói với ông về chuyện của Phục Anh.
"Cưng chiều thì cưng chiều, nhưng quản lý nghiêm quá, bất quá đây là chuyện gia đình của ông, tôi sẽ không xen vào"
Lạc Thiên Hoa làm ra vẻ mình hoàn toàn không có ý định châm ngòi ly gián, nhưng thấy Phục Tuấn Hồng vẻ mặt nghi hoặc, ông mỉm cười uống trà.
Vì hai đứa nhỏ kia, ông cũng chỉ có thể làm đến vậy thôi.
-----------
Sau cả buổi sáng nghiên cứu, Lý Ngôn Hề đã xác định, dị năng kia không chỉ có thể biết được tình huống xung quanh, mà còn….
Chỉ cần dựa vào tiềm thức, liền có thể đem vô hình hóa thành hữu hình, ví dụ như hiện tại có thể vận dụng nó vào vũ khí bình thường, nâng cao khả năng sát thương của vũ khí.
Mà Phục Anh và Cố Dao tuy rằng còn chưa thuần thục vận dụng dị năng để giết một con xác sống, nhưng ít nhất đối với việc thu phóng dị năng đã khống chế tự nhiên.
Ba người đều liên tục khen ngợi.
Phục Anh trước kia từng thấy Lý Ngôn Hề sử dụng vũ khí, lại có chút giật mình.
Khoảng cách xa như vậy, một cây dao làm bằng chén inox, Ngôn Hề lại có thể đâm thủng đầu một con xác sống?
Sự tiến bộ này cũng là quá nhanh đó!
"Tôi cũng không biết, Phục Anh, làm lại lần nữa."
Lý Ngôn Hề cũng cảm thấy có chút là lạ, vừa rồi cô chỉ muốn thử một lần, Phục Anh và Cố Dao đều có dị năng, cô muốn để hai người họ giết xác sống như vậy, để không tạo ra tiếng động quá lớn, lại vừa có thể luyện tập dị năng.
Chỉ là khi nãy cầm cây dao trên tay, dường như cô cảm giác được trong cơ thể có một loại lực lượng vô hình rót vào cây dao, tuy rằng chỉ trong nháy mắt, nhưng cây dao được cô phóng ra đã có chỗ biến hóa.
Phục Anh gật gật đầu, lại tạo ra một cây dao, cô cũng muốn xem một chút cú ném vừa rồi của Ngôn Hề có phải chỉ là ngẫu nhiên hay không.
Phanh!
Lại chính xác đâm trúng con xác sống lần nữa, tạm thời không để ý đến mấy người đang hoan hô phía sau, Lý Ngôn Hề nhìn tay mình có chút kinh ngạc.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lại là loại lực lượng vô hình này, cô cảm giác được cổ lực lượng kia ở trong cơ thể.
Ngoài màn hình, Lạc Thiên hoa kích động lại vội vàng rót hai ly trà cho mình và bạn tốt.
Ngôn Hề đã phát hiện chính mình biến hóa rồi! Oh yeahhh!!!
"Lão già này, ông cũng thực cứng đầu, một hai phải xen chân vào giới trẻ người ta, làm chỉ đạo võ thuật gì đó đến nghiện rồi à."
Phục Tuấn Hồng tiếp nhận tách trà, lắc đầu thở dài nói.
Kỳ thật, sinh hoạt của người già lúc về hưu một chút cũng không nhàm chán, như ông bạn già này của ông, người già nhưng tâm không già, còn rảnh rỗi tham dự chương trình thực tế ảo AI gì đó, còn ở bên trong chơi một thời gian.
"Cái này ông không hiểu đâu, ai nha, hiện tại tôi ngẫm lại, thế giới kia nơi nơi đều thực chân thật, lần này tôi tỉnh lại thật sự cảm thấy giống như đã sống hai đời rồi."
Lạc Thiên Hoa nói, tuy nói là giả thuyết, nhưng ai ở trong đó cũng đều cảm thấy chân thật, đây cũng là lý do ông muốn giành một ít phúc lợi cho Ngôn Hề.
"Tôi không hiểu, bất quá tôi xem cháu gái tôi ở bên trong cũng rất cố gắng"
Gần đây Phục Tuấn Hồng đều sẽ cùng Lạc Thiên Hoa xem chương trình thực tế ảo này, cũng là vì Phục Anh.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trước kia ông cảm thấy Phục Anh là đứa phản nghịch và sống khép kín, nhưng hiện tại xem biểu hiện của cô ở trong đó, mỗi ngày ông đều chờ mong đến thời gian này để xem biểu hiện của cháu gái mình.
"Bỏ đi, tôi nghe Thời Vũ nói, thằng anh của cháu gái ông mỗi ngày đều trông chờ con bé chết trong đó lắm đấy, nói không chừng ông cũng không coi được bao lâu đâu nha!"
Lạc Thiên Hoa nói.
"Còn có chuyện này? Sao tôi không biết? Đình Du vẫn luôn cưng chiều tiểu Anh lắm mà" - Phục Tuấn Hồng kinh ngạc nói, gần đây Phục Đình Du vội vàng công tác ở nước ngoài, cũng không có nói với ông về chuyện của Phục Anh.
"Cưng chiều thì cưng chiều, nhưng quản lý nghiêm quá, bất quá đây là chuyện gia đình của ông, tôi sẽ không xen vào"
Lạc Thiên Hoa làm ra vẻ mình hoàn toàn không có ý định châm ngòi ly gián, nhưng thấy Phục Tuấn Hồng vẻ mặt nghi hoặc, ông mỉm cười uống trà.
Vì hai đứa nhỏ kia, ông cũng chỉ có thể làm đến vậy thôi.
-----------
Sau cả buổi sáng nghiên cứu, Lý Ngôn Hề đã xác định, dị năng kia không chỉ có thể biết được tình huống xung quanh, mà còn….
Chỉ cần dựa vào tiềm thức, liền có thể đem vô hình hóa thành hữu hình, ví dụ như hiện tại có thể vận dụng nó vào vũ khí bình thường, nâng cao khả năng sát thương của vũ khí.
Mà Phục Anh và Cố Dao tuy rằng còn chưa thuần thục vận dụng dị năng để giết một con xác sống, nhưng ít nhất đối với việc thu phóng dị năng đã khống chế tự nhiên.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro