Mạt Thế: Ta Mang Dị Năng Đỉnh Cấp, Độn Hóa Vật Tư Một Đường Thẳng Tiến
Chương 10
Thời Không Li
2024-11-07 15:59:51
Tất nhiên, chăn ga gối đệm, máy sưởi, quạt điện cũng là những thứ thiết yếu.
Xét đến việc sau khi mạt thế ập đến, điện có thể sẽ trở thành vật phẩm xa xỉ, nên Trang Tửu đã mua rất nhiều thiết bị điện năng lượng mặt trời.
Chỉ cần đặt dưới ánh nắng mặt trời sạc vào ban ngày là có thể sử dụng được hai ngày!
Nơi cuối cùng Trang Tửu đến là hiệu thuốc.
Phòng trường hợp bị thương, băng cá nhân, băng gạc, băng tam giác sẽ có ích, dầu gió, cao dán cũng rất hiệu quả với bong gân. Tuy nhiên, dầu cù là và nước hoa đuổi muỗi thì không cần thiết, sau mạt thế, muỗi đã biến dị, nếu chúng xuất hiện hàng đàn thì đó có thể là một thảm họa.
Loại côn trùng biến dị đó, chỉ bằng dầu cù là thôi thì không thể ngăn cản được, e rằng phải dùng dao hoặc lưới điện của Liên minh mới có thể giết chết chúng.
Cô cũng cần phải mua rất nhiều thuốc chống viêm và thuốc cảm cúm, phòng khi bị ốm, cũng có thể kịp thời hồi phục.
Sau khi mua hết những thứ này và yêu cầu robot của cửa hàng gửi tất cả đến lối vào Tần Sơn, Trang Tửu mới phát hiện trong thẻ của mình đã bị trừ đi vài triệu tinh tệ.
Quy đổi ra tiền của Tinh Cầu Cổ, e rằng phải đến vài chục triệu thậm chí là cả trăm triệu!
Nếu là người khác, một lần mua nhiều đồ như vậy, không phải là tiếc tiền, mà là lo lắng không đủ tiền. Nhưng Trang Tửu từ những năm trước đã tiết kiệm được một khoản, cộng thêm khối tài sản khổng lồ mà cha mẹ để lại, dù có mua thêm rất nhiều thứ nữa cũng không thành vấn đề!
Hơn nữa, sau mạt thế, lưu thông tinh tệ càng trở nên chậm chạp, thay vì để nó trở thành một con số thì chi bằng đổi lấy thêm một chút thứ để sinh tồn, sau đó rút toàn bộ số tinh tệ còn lại, đợi đến khi mạt thế kết thúc, tinh tệ được tiếp tục lưu thông thì tiếp tục sử dụng.
Lý do phải rút hết tinh tệ…
Sau khi mạt thế ập đến, toàn bộ ngân hàng tinh tệ trên toàn cầu đều bị phá hủy hoàn toàn. Nhỡ đâu vất vả lắm mới sống sót đến khi mạt thế kết thúc, lấy thẻ tinh tệ ra nhưng những người này lại quỵt nợ, vậy thì Trang Tửu thật sự có khổ cũng không nói nên lời!
Mua sắm xong xuôi, cô chợt nghĩ, chi bằng chiều nay ghé qua đầu bên kia thành phố, mua thêm vài thứ nữa rồi mai lên đường luôn cho tiện. Phải mua thêm dụng cụ chống tang thi đột nhập, máy phát điện, thiết bị đảm bảo đường truyền ổn định cho Victor...
Chạy xe hai ngày là đến nơi rồi. Dọc đường, cô có thể tranh thủ dọn sạch mấy siêu thị, gom góp lương thực chuyển về căn cứ luôn.
Chuẩn bài!
Trong lúc cô hăng say vét sạch siêu thị, thì trên Tinh Võng, tin đồn về một sinh vật hình người kì dị chuyên ăn thịt người ở thành phố Duyên cũng dần lan truyền.
Theo yêu cầu của cô, một email được gửi thẳng đến trụ sở Liên minh. Bọn họ còn chưa kịp định hình chuyện gì thì dấu vết để lại đã bị Victor xóa sạch.
Loay hoay cả buổi, bụng cũng hơi đói rồi đấy. Khi cô chuẩn bị về nhà thì Tinh Võng bất ngờ báo có tin nhắn mới.
Là thư trả lời của Tiền Tả Ý.
[ Rõ ràng đã thống nhất từ trước rồi, sao giờ lại đổi ý? Không đi thì thôi, ai thèm cầu xin! Giàu là có quyền muốn làm gì thì làm à? Cậu có biết tôi đã dành ra ba tháng để dành dụm cho chuyến đi này không hả! Vậy mà bây giờ cậu nói hủy là hủy thế đấy? Tôi khinh! Thật là nhìn nhầm cậu rồi, không ngờ cậu lại là loại người như vậy! ]
Tôi liếc qua một cái rồi tắt phụt Tinh Võng, tiện tay block luôn nick của Tiền Tả Ý.
Cô đây chẳng muốn gặp lại cô ta thêm lần nào nữa.
Bụng réo ầm ĩ, thôi phải về nhà ăn cơm cái đã.
Lúc cô về đến nhà thì đã hơn một giờ chiều. Mấy thứ còn lại phải chạy qua bên kia thành phố mới mua được, thôi thì ăn cơm xong rồi đi luôn vậy.
Xét đến việc sau khi mạt thế ập đến, điện có thể sẽ trở thành vật phẩm xa xỉ, nên Trang Tửu đã mua rất nhiều thiết bị điện năng lượng mặt trời.
Chỉ cần đặt dưới ánh nắng mặt trời sạc vào ban ngày là có thể sử dụng được hai ngày!
Nơi cuối cùng Trang Tửu đến là hiệu thuốc.
Phòng trường hợp bị thương, băng cá nhân, băng gạc, băng tam giác sẽ có ích, dầu gió, cao dán cũng rất hiệu quả với bong gân. Tuy nhiên, dầu cù là và nước hoa đuổi muỗi thì không cần thiết, sau mạt thế, muỗi đã biến dị, nếu chúng xuất hiện hàng đàn thì đó có thể là một thảm họa.
Loại côn trùng biến dị đó, chỉ bằng dầu cù là thôi thì không thể ngăn cản được, e rằng phải dùng dao hoặc lưới điện của Liên minh mới có thể giết chết chúng.
Cô cũng cần phải mua rất nhiều thuốc chống viêm và thuốc cảm cúm, phòng khi bị ốm, cũng có thể kịp thời hồi phục.
Sau khi mua hết những thứ này và yêu cầu robot của cửa hàng gửi tất cả đến lối vào Tần Sơn, Trang Tửu mới phát hiện trong thẻ của mình đã bị trừ đi vài triệu tinh tệ.
Quy đổi ra tiền của Tinh Cầu Cổ, e rằng phải đến vài chục triệu thậm chí là cả trăm triệu!
Nếu là người khác, một lần mua nhiều đồ như vậy, không phải là tiếc tiền, mà là lo lắng không đủ tiền. Nhưng Trang Tửu từ những năm trước đã tiết kiệm được một khoản, cộng thêm khối tài sản khổng lồ mà cha mẹ để lại, dù có mua thêm rất nhiều thứ nữa cũng không thành vấn đề!
Hơn nữa, sau mạt thế, lưu thông tinh tệ càng trở nên chậm chạp, thay vì để nó trở thành một con số thì chi bằng đổi lấy thêm một chút thứ để sinh tồn, sau đó rút toàn bộ số tinh tệ còn lại, đợi đến khi mạt thế kết thúc, tinh tệ được tiếp tục lưu thông thì tiếp tục sử dụng.
Lý do phải rút hết tinh tệ…
Sau khi mạt thế ập đến, toàn bộ ngân hàng tinh tệ trên toàn cầu đều bị phá hủy hoàn toàn. Nhỡ đâu vất vả lắm mới sống sót đến khi mạt thế kết thúc, lấy thẻ tinh tệ ra nhưng những người này lại quỵt nợ, vậy thì Trang Tửu thật sự có khổ cũng không nói nên lời!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mua sắm xong xuôi, cô chợt nghĩ, chi bằng chiều nay ghé qua đầu bên kia thành phố, mua thêm vài thứ nữa rồi mai lên đường luôn cho tiện. Phải mua thêm dụng cụ chống tang thi đột nhập, máy phát điện, thiết bị đảm bảo đường truyền ổn định cho Victor...
Chạy xe hai ngày là đến nơi rồi. Dọc đường, cô có thể tranh thủ dọn sạch mấy siêu thị, gom góp lương thực chuyển về căn cứ luôn.
Chuẩn bài!
Trong lúc cô hăng say vét sạch siêu thị, thì trên Tinh Võng, tin đồn về một sinh vật hình người kì dị chuyên ăn thịt người ở thành phố Duyên cũng dần lan truyền.
Theo yêu cầu của cô, một email được gửi thẳng đến trụ sở Liên minh. Bọn họ còn chưa kịp định hình chuyện gì thì dấu vết để lại đã bị Victor xóa sạch.
Loay hoay cả buổi, bụng cũng hơi đói rồi đấy. Khi cô chuẩn bị về nhà thì Tinh Võng bất ngờ báo có tin nhắn mới.
Là thư trả lời của Tiền Tả Ý.
[ Rõ ràng đã thống nhất từ trước rồi, sao giờ lại đổi ý? Không đi thì thôi, ai thèm cầu xin! Giàu là có quyền muốn làm gì thì làm à? Cậu có biết tôi đã dành ra ba tháng để dành dụm cho chuyến đi này không hả! Vậy mà bây giờ cậu nói hủy là hủy thế đấy? Tôi khinh! Thật là nhìn nhầm cậu rồi, không ngờ cậu lại là loại người như vậy! ]
Tôi liếc qua một cái rồi tắt phụt Tinh Võng, tiện tay block luôn nick của Tiền Tả Ý.
Cô đây chẳng muốn gặp lại cô ta thêm lần nào nữa.
Bụng réo ầm ĩ, thôi phải về nhà ăn cơm cái đã.
Lúc cô về đến nhà thì đã hơn một giờ chiều. Mấy thứ còn lại phải chạy qua bên kia thành phố mới mua được, thôi thì ăn cơm xong rồi đi luôn vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro