Mạt Thế: Ta Mang Dị Năng Đỉnh Cấp, Độn Hóa Vật Tư Một Đường Thẳng Tiến
Chương 11
Thời Không Li
2024-11-07 15:59:51
“Tình hình trên Tinh Võng bây giờ thế nào rồi?”
Trang Tửu một bên thành thạo ném hoa tiêu bát giác vào trong nồi, bật lửa lớn đảo đều một lúc, sau đó đậy nắp nồi, vặn lửa nhỏ ninh.
Nhìn những chiếc nồi, chảo quen thuộc, cô không khỏi cảm thấy trong lòng xuất thần.
Kể từ khi mạt thế mở ra, cô đã 7 năm rồi chưa được ăn thịt cá tươi sống. Đã trở về rồi, cô phải tranh thủ mấy ngày nay, ít nhất là về khoản ăn uống, cô phải hưởng thụ cho đã!
Trong mạt thế, so với loài người có trí tuệ nhất định, động thực vật ngược lại tiến hóa toàn diện hơn. Ngay cả đồng cỏ bình thường cũng có khả năng trở thành hung khí siết cổ săn mồi động vật, còn một số động vật nhỏ bé trước mạt thế rất tầm thường, cũng đều tiến hóa ra năng lực vô cùng lớn. Chúng hoặc là giúp con người săn giết tang thi, hoặc là giúp tang thi tàn sát loài người, tất cả đều dựa vào tâm trạng lúc đó.
Nói một cách dễ hiểu, sau ngày tận thế, sẽ không còn nhiều động vật và thực vật bình thường nữa.
Mà loài người lại không được may mắn như động thực vật. Chỉ có lác đác 5% người có thể thức tỉnh dị năng, những người bình thường khác vẫn vô cùng yếu ớt, rất dễ chết.
Số người tiến hóa cũng được con người sau mạt thế gọi là “dị năng giả”. Dựa theo hướng tiến hóa khác nhau, những người có năng lực tương tự sẽ được phân vào cùng một đội.
Ở kiếp trước cũng có những đội như Trang Tửu và Tiền Tả Ý, các thành viên có năng lực tương đối toàn diện. Nhưng trong trường hợp đó, tiến độ tìm kiếm nguồn cung cấp sẽ bị chậm lại . Nếu không phải Trang Tửu có dị năng bạo lực bảo vệ mọi người, chỉ dựa vào những người còn lại trong đội...
Một người hệ chữa trị chủ yếu dùng để cầu nguyện, một người hệ thủy ôn nhu không dám đánh đánh giết giết, một người hệ ánh sáng xoa dịu trái tim bạo động của động thực vật dị biến.
Bố trí như vậy, e là tang thi đã cầm thìa chuẩn bị ăn cơm, bọn họ còn chưa tìm được vật tư.
Trong nồi vẫn đang sôi ùng ục, Trang Tửu hoàn hồn, lúc này mới phát hiện bản thân nhớ lại chuyện kiếp trước, đã đứng trước nồi rất lâu, ngay cả canh vịt bắn lên quần áo cũng không chú ý.
Trang Tửu một bên thành thạo ném hoa tiêu bát giác vào trong nồi, bật lửa lớn đảo đều một lúc, sau đó đậy nắp nồi, vặn lửa nhỏ ninh.
Nhìn những chiếc nồi, chảo quen thuộc, cô không khỏi cảm thấy trong lòng xuất thần.
Kể từ khi mạt thế mở ra, cô đã 7 năm rồi chưa được ăn thịt cá tươi sống. Đã trở về rồi, cô phải tranh thủ mấy ngày nay, ít nhất là về khoản ăn uống, cô phải hưởng thụ cho đã!
Trong mạt thế, so với loài người có trí tuệ nhất định, động thực vật ngược lại tiến hóa toàn diện hơn. Ngay cả đồng cỏ bình thường cũng có khả năng trở thành hung khí siết cổ săn mồi động vật, còn một số động vật nhỏ bé trước mạt thế rất tầm thường, cũng đều tiến hóa ra năng lực vô cùng lớn. Chúng hoặc là giúp con người săn giết tang thi, hoặc là giúp tang thi tàn sát loài người, tất cả đều dựa vào tâm trạng lúc đó.
Nói một cách dễ hiểu, sau ngày tận thế, sẽ không còn nhiều động vật và thực vật bình thường nữa.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mà loài người lại không được may mắn như động thực vật. Chỉ có lác đác 5% người có thể thức tỉnh dị năng, những người bình thường khác vẫn vô cùng yếu ớt, rất dễ chết.
Số người tiến hóa cũng được con người sau mạt thế gọi là “dị năng giả”. Dựa theo hướng tiến hóa khác nhau, những người có năng lực tương tự sẽ được phân vào cùng một đội.
Ở kiếp trước cũng có những đội như Trang Tửu và Tiền Tả Ý, các thành viên có năng lực tương đối toàn diện. Nhưng trong trường hợp đó, tiến độ tìm kiếm nguồn cung cấp sẽ bị chậm lại . Nếu không phải Trang Tửu có dị năng bạo lực bảo vệ mọi người, chỉ dựa vào những người còn lại trong đội...
Một người hệ chữa trị chủ yếu dùng để cầu nguyện, một người hệ thủy ôn nhu không dám đánh đánh giết giết, một người hệ ánh sáng xoa dịu trái tim bạo động của động thực vật dị biến.
Bố trí như vậy, e là tang thi đã cầm thìa chuẩn bị ăn cơm, bọn họ còn chưa tìm được vật tư.
Trong nồi vẫn đang sôi ùng ục, Trang Tửu hoàn hồn, lúc này mới phát hiện bản thân nhớ lại chuyện kiếp trước, đã đứng trước nồi rất lâu, ngay cả canh vịt bắn lên quần áo cũng không chú ý.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro