Mạt Thế Thiên Tai: Ta Dựa Vào Siêu Thị Nuốt Vàng Nằm Thẳng

Hoàn Hảo!

Tiểu Tiên Tiên

2024-10-20 04:48:52

“Ngoài ra, tôi cần thêm năm cánh cửa điện cùng chất lượng, không cần lắp mà cứ để ở phòng khách giúp tôi là được.”

Cô không hiểu về hộ cư trú ở Ngọc Lan Uyển nhưng lại hiểu nhân tính, vì một miếng lương thực mà táng tận lương tâm đến mức nào.

Nếu Ngọc Lan Uyển thất thủ, cô có thể lắp cửa điện ở đầu cầu thang, không cho người bên dưới lên trên, tạo thành một khu vực an toàn.

Chất lượng tường ở Ngọc Lan Uyển đủ dày, sẽ không dễ dàng bị đánh thủng đâu.

Cho dù sau này không thể ở lại đó nữa thì cô đến nơi ở mới cũng sẽ có thêm một tầng bảo đảm.

Hoàn hảo!

Ngô Tiểu Vi và Ngô Đại Dũng nghe xong đều ngây người.

Vẫn là Ngô Tiểu Vi lấy lại bình tĩnh trước, bảo: “Cô Giang, cách thay đổi này của cô khó tránh khỏi quá an toàn rồi…”

Giang Phỉ nghiêm túc đáp: “Tôi ở một mình lại nhát gan, sợ lắm.”

Ngô Tiểu Vi nhìn cô, người này ngũ quan thanh tú, vóc người gầy yếu, trông như một quyền cũng có thể đánh người òa khóc, đúng là cần phải đảm bảo an toàn hơn một chút thật.

“Anh, anh có thể thỏa mãn mấy yêu cầu này của cô Giang không?”

Ngô Đại Dũng lộ ra vẻ mặt do dự: “Được thì được nhưng thời hạn công trình sẽ dài, cần đến một tháng cơ.”

“Cô Giang, những nguyên vật liệu mà cô cần đều thuộc hàng tốt nhất, nhập hàng cũng đắt, cùng lắm tôi chỉ có thể giảm cho cô hai mươi phần trăm, bớt ít tiền của công nhân đi, tổng là khoảng ba mươi lăm vạn.”

“Không.” Giang Phỉ từ chối đề nghị của anh ta: “Cùng lắm là một tuần, tôi muốn nhìn thấy thành quả.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Anh có thể tìm thêm nhân công, tiền sẽ do tôi trả, bằng không, tôi không có chỗ ở mất.”

Thấy cô cố chấp như vậy, Ngô Đại Dũng chỉ đành đồng ý, cuối cùng chốt giá là bốn mươi vạn.

Cũng may mà nhà xưởng lớn hợp tác với anh ta kia xuất hàng nhanh, hàng đẹp mà giá lại rẻ.

Giang Phỉ quẹt thẻ trả một nửa tiền đặt cọc: “Nói trước lời khó nghe thế này, nếu tôi phát hiện ra các anh ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu vậy đến khi ấy không chỉ phải trả lại tiền đặt cọc cho tôi đâu.”

Đôi mắt của thiếu nữ lạnh lùng và sắc bén như hàn băng đâm vào xương, khiến Ngô Đại Dũng không khỏi rùng mình một cái, anh ta vội đảm bảo: “Cô Giang yên tâm, sẽ không xuất hiện loại vấn đề đó đâu.”

Bản thân anh ta cũng không phải loại người thích ăn bớt ăn xén đó.

Giải quyết xong chuyện nhà cửa, dưới sự giúp đỡ của Ngô Tiểu Vi, Giang Phỉ lại tốn thêm hai nghìn tệ để thuê một nhà kho lớn, rồi lại thuê một xe tải để che tai mắt của mọi người, sau đó cô đến chợ đầu mối lớn nhất Lâm thành.

Chủng loại hàng ở chỗ này đầy đủ đến mức có thể nói là chỉ cần bạn không nghĩ ra được, chứ không có thứ mà bạn không mua được.

Giang Phỉ đến cửa hàng vật liệu ngũ kim tìm được ông chủ rồi nói thẳng vào vấn đề: “Chủ quán, tôi cần mười chiếc máy phát điện dầu diesel gia dụng, mười tấm pin mặt trời có công suất lớn nhất, hai mươi thùng trữ nước loại mười tấn, mười cái máy bơm nước, năm cái máy cưa điện loại nhỏ.”

Mua nước riêng quá đắt, còn không bằng mua máy bơm nước và thùng nước, sau đó tìm cái hồ tự mình tích còn hơn.

Ông chủ ngồi trong quầy hàng hút thuốc lập tức sững sờ, còn tưởng Giang Phỉ tuổi nhỏ tới đây trêu mình, vừa định đuổi người đi thì bộp!

Một xấp tiền mặt một vạn đập thẳng lên quầy hàng.

Giang Phỉ: “Thứ như vậy, tôi còn nhiều lắm.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mạt Thế Thiên Tai: Ta Dựa Vào Siêu Thị Nuốt Vàng Nằm Thẳng

Số ký tự: 0