Mạt Thế Thiên Tai: Ta Dựa Vào Siêu Thị Nuốt Vàng Nằm Thẳng

Thông Phòng

Tiểu Tiên Tiên

2024-10-20 04:48:52

Tiểu Ngô thân là người tinh anh lập tức hiểu ra ý ngoài lời nói của cô, cô ta cười lấy lòng: “Cô Giang, lần này là tôi không đúng, tôi tặng cô ưu đãi của công nhân viên thuê nhà, giảm bốn mươi phần trăm, có được không?”

Giang Phỉ bình tĩnh gật đầu.

Cô thiếu tiền thiếu nhà, số tầng cao lại phù hợp thực sự quá ít, bằng không cũng sẽ không ám chỉ với Tiểu Ngô như vậy.

Tiền thuê nhà mỗi tháng của Ngọc Lan Uyển là một vạn năm, thuê hai căn một năm là ba mươi sáu vạn.

Bây giờ có thể giảm bốn mươi phần trăm, bớt được hẳn hơn mười vạn.

Lời rồi!

Không thể kiêu ngạo!

Ngoài mặt, Giang Phỉ vẫn bình tĩnh đi theo Tiểu Ngô rời đi, nhưng không biết người đàn ông vốn đã biến mất lại xuất hiện trong rừng cây sau lưng cô.

Nhìn bóng lưng của Giang Uyển và Tiểu Ngô đã đi ra, người đàn ông thu con dao găm giấu trong tay áo về.

Anh còn tưởng là “mấy con chuột” thích gây phiền phức kia tìm đến đây, nhưng hóa ra lại là hàng xóm mới.



Công ty bất động sản nào đó.

Giang Phỉ và Tiểu Ngô ký hợp đồng thuê nhà xong, cô tính lại khoản tiền trong tay, trừ đi tiền thuê nhà một năm của hai căn và phí môi giới của Tiểu Ngô thì cô còn lại một trăm ba mươi ba vạn.

Mong rằng tích trữ xong nhu yếu phẩm vẫn có thể thừa lại một ít để mở khóa siêu thị.

Giang Phỉ đang định rời đi thì Tiểu Ngô lại chạy qua.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Cô Giang, vừa rồi lúc ở Ngọc Lan Uyển, tôi thấy cô nghe được chuyện căn nhà có thể sửa sang mới thay đổi ý định, cho nên tôi muốn hỏi cô có cần công nhân sửa chữa lắp đặt không?”

“Anh trai của tôi làm nghề sửa chữa, có cửa hàng riêng của mình, cô cần nguyên liệu gì thì anh ấy đều có hết.”

Giang Phỉ rất ngạc nhiên: “Dịch vụ dây chuyền à?”

Tiểu Ngô gãi đầu cười ngại ngùng: “Nước phù sa không chảy ra ruộng người ngoài mà.”

“Không sợ cô Giang chê cười, thật ra là vì cha của hai chúng tôi bị bệnh phải nằm viện, đang cần tiền gấp, bằng không, tôi cũng sẽ không giấu cô thông tin của hộ cư trú kia, nhưng cô không những không tính toán mà còn cho tôi phí môi giới cao như vậy. Tôi rất muốn kết bạn với cô, cô yên tâm, giá lắp đặt sửa chữa chắc chắn rất hợp lý.”

“Anh trai của tôi ở gần đây, cô có muốn gặp mặt nói chuyện không?”

Giang Phỉ đồng ý.

Nếu như giá tiền không phải chăng hoặc là không làm được vậy cùng lắm cô tự mình tìm người thôi.

Không mất bao lâu, Tiểu Ngô đã dẫn một người đàn ông gần ba mươi tuổi đi vào.

Vì quanh năm dãi nắng dầm mưa cho nên làn da của người đàn ông mang màu đen đỏ, càng khiến cho đôi mắt trở nên sáng ngời hơn, tướng mặt của anh ta phúc hậu, hoàn toàn mang một phong cách khác hẳn với Tiểu Ngô tinh anh trắng trẻo mềm mại.

Tiểu Ngô: “Cô Giang, đây là anh trai Ngô Đại Dũng của tôi, tôi là Ngô Tiểu Vi, cô có thể tiếp tục gọi tôi là Tiểu Ngô.”

Giang Phỉ gật đầu rồi đưa bản vẽ của hai căn hộ cho Ngô Đại Dũng, đồng thời đưa ra yêu cầu của mình: “Tôi muốn đổi hết toàn bộ cửa sổ, mức độ kiên cố tốt nhất là có thể chống được gió bão mưa to cấp mười hai trở lên.”

“Cửa ra vào đổi thành cửa điện, chất lượng nhất định phải như cửa sổ, hai căn hộ đều phải lắp pin năng lượng mặt trời, hệ thống nước sạch và toàn bộ đường dây điện đều đấu nối riêng hết cho tôi, phải là dưới tình huống cúp điện mà vẫn có thể sử dụng dầu diesel để phát điện ấy.”

“Đánh thông 2201 và 2202 cho tôi, mở một cánh cửa nhỏ, lắp cửa điện.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mạt Thế Thiên Tai: Ta Dựa Vào Siêu Thị Nuốt Vàng Nằm Thẳng

Số ký tự: 0