Mạt Thế Tử Ca
Đánh giá:
8.4
/10 từ 4 lượt
Đọc truyện Mạt Thế Tử Ca ra chương mới nhất Chương 16, 17, 18 - DocTruyen.Pro. Mạt Thế Tử Ca - Mai Linh Hương Đóa
Giới thiệu truyện ngôn tình cuốn hút này:
“Hạo Thần!!”
Đó là những từ cuối cùng hắn nghe được trước khi chết.
Hắn vốn xuất thân cô nhi, được căn cứ bồi dưỡng thành bộ đội đặc chủng để chiến đấu tiêu diệt Zombie. Vậy mà giờ hắn lại ra đi như thế này. Hạo Thần cảm thấy khi chết cũng chả có gì đáng sợ, dù sao hiện tại cứu được Ngư Yên là hắn yên tâm rồi. Ngư Yên là cô gái hắn yêu nhất, là cô gái thiện lương, hoạt bát và vô cùng mạnh mẽ. Điều đáng tiếc duy nhất là hắn ra đi mà chưa kịp thổ lộ với cô. Hy vọng cô có thể sống tốt.
Hạo thần có cảm giác lâng lâng, một lúc sau, khi hắn nhìn lại, hắn đã thấy cảnh tượng hỗn loạn ở dưới mặt đất. Hắn nhìn thấy Ngư Yên đang ôm xác hắn mà khóc. Đúng lúc đó, đội trưởng đến gần Ngư Yên, vỗ vai an ủi cô, ngay sau đó một khắc, hắn nhìn thấy tên đội trưởng đó đè cô ra!
Hạo Thần nhìn người hắn yêu, liều mạng sống chết với đội trưởng, nhưng cuối cùng vì thực lực không đủ, Ngư Yên bị… Hạo Thần đã thành linh hồn, hắn bay qua bay lại cố gắng cứu Ngư Yên, nhưng khi hắn đấm tên đội trưởng thì lại không thể chạm vào tên khốn đó được! Hạo Thần tức giận, thì đột nhiên hắn cảm thấy mình như bị cái gì đấy hút vào! Cảnh tượng cuối cùng mà hắn thấy là Ngư Yên tự dùng dị năng của chính mình, tự sát.
“Yên Nhi! Yên Nhi!”
Ánh sang phụp tắt, quang cảnh biến mất, xung quanh Hạo Thần là một mảnh tối đen. Hắn không biết mình đã trải qua bao nhiêu thời gian, chỉ biết khi hắn có thể nhìn thấy ánh sáng, xung quanh là một khoảng trống không có gì cả. Khoảng trống rất rộng, không nhìn thấy đường chân trời đâu, Hạo Thần cảm thấy kì lạ, đây rốt cuộc là ở đâu? Ngư Yên chết rồi, hắn cũng chết rồi, vậy hóa ra đây là địa ngục sao?
Giới thiệu truyện ngôn tình cuốn hút này:
“Hạo Thần!!”
Đó là những từ cuối cùng hắn nghe được trước khi chết.
Hắn vốn xuất thân cô nhi, được căn cứ bồi dưỡng thành bộ đội đặc chủng để chiến đấu tiêu diệt Zombie. Vậy mà giờ hắn lại ra đi như thế này. Hạo Thần cảm thấy khi chết cũng chả có gì đáng sợ, dù sao hiện tại cứu được Ngư Yên là hắn yên tâm rồi. Ngư Yên là cô gái hắn yêu nhất, là cô gái thiện lương, hoạt bát và vô cùng mạnh mẽ. Điều đáng tiếc duy nhất là hắn ra đi mà chưa kịp thổ lộ với cô. Hy vọng cô có thể sống tốt.
Hạo thần có cảm giác lâng lâng, một lúc sau, khi hắn nhìn lại, hắn đã thấy cảnh tượng hỗn loạn ở dưới mặt đất. Hắn nhìn thấy Ngư Yên đang ôm xác hắn mà khóc. Đúng lúc đó, đội trưởng đến gần Ngư Yên, vỗ vai an ủi cô, ngay sau đó một khắc, hắn nhìn thấy tên đội trưởng đó đè cô ra!
Hạo Thần nhìn người hắn yêu, liều mạng sống chết với đội trưởng, nhưng cuối cùng vì thực lực không đủ, Ngư Yên bị… Hạo Thần đã thành linh hồn, hắn bay qua bay lại cố gắng cứu Ngư Yên, nhưng khi hắn đấm tên đội trưởng thì lại không thể chạm vào tên khốn đó được! Hạo Thần tức giận, thì đột nhiên hắn cảm thấy mình như bị cái gì đấy hút vào! Cảnh tượng cuối cùng mà hắn thấy là Ngư Yên tự dùng dị năng của chính mình, tự sát.
“Yên Nhi! Yên Nhi!”
Ánh sang phụp tắt, quang cảnh biến mất, xung quanh Hạo Thần là một mảnh tối đen. Hắn không biết mình đã trải qua bao nhiêu thời gian, chỉ biết khi hắn có thể nhìn thấy ánh sáng, xung quanh là một khoảng trống không có gì cả. Khoảng trống rất rộng, không nhìn thấy đường chân trời đâu, Hạo Thần cảm thấy kì lạ, đây rốt cuộc là ở đâu? Ngư Yên chết rồi, hắn cũng chết rồi, vậy hóa ra đây là địa ngục sao?