Người Bao Nuôi?
2024-11-27 00:37:29
Đới Mẫn Giai cầm thẻ đen trong tay, muốn dùng nó đè nát đám người trước mắt. Nhưng trước khi cô kịp phản ứng, Đới Thần Tuấn đã quay lại. Anh đứng ra bảo vệ cô, ánh mắt sắc lạnh nhìn Nghiên Vũ.
Cô ấy có quyền mua bất kỳ thứ gì cô ấy muốn. Đừng coi thường người khác khi cô không biết rõ về họ. - Anh nói với giọng lạnh lùng.Chủ... Chủ tịch... - Quản lý cửa hàng lắp bắp, ngơ ngác nhìn sang Đới Mẫn Giai đang được Đới tổng bảo vệ sau lưng, suy nghĩ hành động của mình từ nãy đến giờ có cái nào quá mức sai trái hay không.
Nghiên Vũ nhìn Đới Thần Tuấn với ánh mắt đầy khinh thường và nghi ngờ
- Ô, đây là người đàn ông bao nuôi cô sao? Thật đáng thương hại. - Cô ta nói, giọng đầy sự chế giễu. Những người xung quanh bắt đầu xì xào, bàn tán về tình huống này.
Nghiên Vũ chưa từng gặp qua Đới Thần Tuấn nên nghĩ anh ta chỉ là một kẻ nhà giàu mới nổi, hoặc là kẻ giả mạo giàu có. Trung tâm thương mại này vừa mới được khai trương dạo gần đây, nghe bảo có thể gặp được một số khách hàng có thể giúp ích cho Nghiên gia nên cô ta mới chăm chỉ đến đây. Nhưng hình như cô ta đã bỏ qua lời nói và sự sợ hãi trên mặt quản lý cửa hàng.
Đới Thần Tuấn không giải thích gì thêm, chỉ mỉm cười đầy ẩn ý và nói.
- Nếu cô muốn nghĩ vậy thì tùy cô. Chúng tôi không cần phải chứng minh gì với cô cả. - Anh quay lại nhìn Đới Mẫn Giai - Chúng ta đi thôi.
Đới Thần Tuấn nhanh chóng mua toàn bộ những bộ trang phục mà em gái đã chọn. Quản lý cửa tiệm và các nhân viên không dám hó hé câu nào trước sự giàu có và quyền lực của anh. Nghiên Vũ đứng đó, mặt đỏ bừng vì tức giận và bối rối, tự hỏi Đới Mẫn Giai có gì tốt đẹp mà luôn được các anh chàng đẹp trai và giàu có vây quanh.
Khi Đới Mẫn Giai và anh hai rời đi, Nghiên Vũ lập tức chụp hình lại cảnh cô và anh hai bên nhau, rồi gửi ngay cho
Hoắc Kỳ Xuyên với dòng tin nhắn đầy ác ý:
[Xem người yêu của anh đi. Cô ta không xứng đáng với anh.)
Hoắc Kỳ Xuyên nhận được tin nhắn và những tấm hình từ Nghiên Vũ khi đang ngồi trong văn phòng. Anh cảm thấy tim mình như bị bóp nghẹt. Anh biết rằng mình phải tìm cách giải quyết mọi hiểu lầm và chứng minh cho Đới Mân Giai thấy răng anh thực sự yêu cô và luôn đứng về phía cô. Nhưng làm sao anh có thế làm điều đó khi mọi thứ dường như đang chống lại anh?
Hoắc Kỳ Xuyên đặt điện thoại xuống, nhìn ra ngoài cửa sổ với ánh mắt kiên định. Anh quyết định sẽ không từ bỏ, sẽ tìm mọi cách để gặp lại Lan và giải thích mọi chuyện. Anh biết rằng tình yêu và lòng tin là điều quan trọng nhất, và anh sẽ không để bất kỳ ai hay bất kỳ điều gì phá hủy nó.
Đột nhiên, Đông Quách nhắn tin tới, còn chụp lại rất nhiều ảnh Đới Mẫn Giai gần gũi Đới Thần Tuấn như tặng thêm cho Hoắc Kỳ Xuyên hàng trăm nhát dao khác:
(Đã tìm thấy tình yêu của cậu rồi, nhưng trong lòng người đàn ông khác. Cậu bị đá rồi sao, Hoắc lão đại?)
(Tôi không tra ra được thân thế của người đàn ông này, nhưng không kém cạnh gì cậu đâu.]
Hoắc Kỳ Xuyên siết chặt điện thoại, đang định chặn liên lạc của Đông Quách nhưng lại dừng lại để đọc tin nhắn quan trọng:
(Nghe đâu tối nay anh ta đến buổi đấu giá của Thiên Oanh đấy. Tôi nhớ cậu cũng được mời. Cậu định như thế nào?]
Hoắc Kỳ Xuyên nhíu mày, lập tức gọi thư ký Vương vào phòng:
Tối nay tôi có buổi đấu giá ở Thiên Oanh sao?Vâng, nhưng chủ tịch đã bảo dời lại...Không cần, cứ sắp xếp chỗ cho tôi. Tối nay tôi muốn tới đó.Thư ký Vương sững sờ, nhưng với chức nghiệp của mình, cậu ta nhanh chóng gọi điện cho người tổ chức chương trình, cũng chuẩn bị một bộ comple mới cho Hoắc Kỳ Xuyên. Mọi thứ chỉ xảy ra trong chớp mắt.
Hoắc Kỳ Xuyên vừa bước vào buổi đấu thầu gây quỹ từ thiện, một sự kiện quy tụ những người có tầm ảnh hưởng lớn trong giới kinh doanh. Anh nhanh chóng nhận ra không khí căng thẳng và những ánh mắt dõi theo anh. Anh biết rằng buổi đấu thầu này là cơ hội tốt để anh thực hiện kế hoạch của mình.
Khi bước vào khu vực ngồi, anh bất ngờ thấy một người đàn ông quen mặt ngồi ở bàn gần đó. Đó là Đới Thần Tuấn, người đàn ông đi cùng Đới Mẫn Giai trong bức hình. Anh chỉ biết rằng người này thường xuất hiện bên cạnh cô. Anh ta có vé rất quan tâm và bảo vệ cô.
Hoắc Kỳ Xuyên không thể ngăn được cảm giác hiềm khích dâng trào trong lòng. Anh nghĩ người này có lẽ là đối thủ cạnh tranh, một người đàn ông muốn giành Đới Mẫn Giai khỏi anh.
Cô ấy có quyền mua bất kỳ thứ gì cô ấy muốn. Đừng coi thường người khác khi cô không biết rõ về họ. - Anh nói với giọng lạnh lùng.Chủ... Chủ tịch... - Quản lý cửa hàng lắp bắp, ngơ ngác nhìn sang Đới Mẫn Giai đang được Đới tổng bảo vệ sau lưng, suy nghĩ hành động của mình từ nãy đến giờ có cái nào quá mức sai trái hay không.
Nghiên Vũ nhìn Đới Thần Tuấn với ánh mắt đầy khinh thường và nghi ngờ
- Ô, đây là người đàn ông bao nuôi cô sao? Thật đáng thương hại. - Cô ta nói, giọng đầy sự chế giễu. Những người xung quanh bắt đầu xì xào, bàn tán về tình huống này.
Nghiên Vũ chưa từng gặp qua Đới Thần Tuấn nên nghĩ anh ta chỉ là một kẻ nhà giàu mới nổi, hoặc là kẻ giả mạo giàu có. Trung tâm thương mại này vừa mới được khai trương dạo gần đây, nghe bảo có thể gặp được một số khách hàng có thể giúp ích cho Nghiên gia nên cô ta mới chăm chỉ đến đây. Nhưng hình như cô ta đã bỏ qua lời nói và sự sợ hãi trên mặt quản lý cửa hàng.
Đới Thần Tuấn không giải thích gì thêm, chỉ mỉm cười đầy ẩn ý và nói.
- Nếu cô muốn nghĩ vậy thì tùy cô. Chúng tôi không cần phải chứng minh gì với cô cả. - Anh quay lại nhìn Đới Mẫn Giai - Chúng ta đi thôi.
Đới Thần Tuấn nhanh chóng mua toàn bộ những bộ trang phục mà em gái đã chọn. Quản lý cửa tiệm và các nhân viên không dám hó hé câu nào trước sự giàu có và quyền lực của anh. Nghiên Vũ đứng đó, mặt đỏ bừng vì tức giận và bối rối, tự hỏi Đới Mẫn Giai có gì tốt đẹp mà luôn được các anh chàng đẹp trai và giàu có vây quanh.
Khi Đới Mẫn Giai và anh hai rời đi, Nghiên Vũ lập tức chụp hình lại cảnh cô và anh hai bên nhau, rồi gửi ngay cho
Hoắc Kỳ Xuyên với dòng tin nhắn đầy ác ý:
[Xem người yêu của anh đi. Cô ta không xứng đáng với anh.)
Hoắc Kỳ Xuyên nhận được tin nhắn và những tấm hình từ Nghiên Vũ khi đang ngồi trong văn phòng. Anh cảm thấy tim mình như bị bóp nghẹt. Anh biết rằng mình phải tìm cách giải quyết mọi hiểu lầm và chứng minh cho Đới Mân Giai thấy răng anh thực sự yêu cô và luôn đứng về phía cô. Nhưng làm sao anh có thế làm điều đó khi mọi thứ dường như đang chống lại anh?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hoắc Kỳ Xuyên đặt điện thoại xuống, nhìn ra ngoài cửa sổ với ánh mắt kiên định. Anh quyết định sẽ không từ bỏ, sẽ tìm mọi cách để gặp lại Lan và giải thích mọi chuyện. Anh biết rằng tình yêu và lòng tin là điều quan trọng nhất, và anh sẽ không để bất kỳ ai hay bất kỳ điều gì phá hủy nó.
Đột nhiên, Đông Quách nhắn tin tới, còn chụp lại rất nhiều ảnh Đới Mẫn Giai gần gũi Đới Thần Tuấn như tặng thêm cho Hoắc Kỳ Xuyên hàng trăm nhát dao khác:
(Đã tìm thấy tình yêu của cậu rồi, nhưng trong lòng người đàn ông khác. Cậu bị đá rồi sao, Hoắc lão đại?)
(Tôi không tra ra được thân thế của người đàn ông này, nhưng không kém cạnh gì cậu đâu.]
Hoắc Kỳ Xuyên siết chặt điện thoại, đang định chặn liên lạc của Đông Quách nhưng lại dừng lại để đọc tin nhắn quan trọng:
(Nghe đâu tối nay anh ta đến buổi đấu giá của Thiên Oanh đấy. Tôi nhớ cậu cũng được mời. Cậu định như thế nào?]
Hoắc Kỳ Xuyên nhíu mày, lập tức gọi thư ký Vương vào phòng:
Tối nay tôi có buổi đấu giá ở Thiên Oanh sao?Vâng, nhưng chủ tịch đã bảo dời lại...Không cần, cứ sắp xếp chỗ cho tôi. Tối nay tôi muốn tới đó.Thư ký Vương sững sờ, nhưng với chức nghiệp của mình, cậu ta nhanh chóng gọi điện cho người tổ chức chương trình, cũng chuẩn bị một bộ comple mới cho Hoắc Kỳ Xuyên. Mọi thứ chỉ xảy ra trong chớp mắt.
Hoắc Kỳ Xuyên vừa bước vào buổi đấu thầu gây quỹ từ thiện, một sự kiện quy tụ những người có tầm ảnh hưởng lớn trong giới kinh doanh. Anh nhanh chóng nhận ra không khí căng thẳng và những ánh mắt dõi theo anh. Anh biết rằng buổi đấu thầu này là cơ hội tốt để anh thực hiện kế hoạch của mình.
Khi bước vào khu vực ngồi, anh bất ngờ thấy một người đàn ông quen mặt ngồi ở bàn gần đó. Đó là Đới Thần Tuấn, người đàn ông đi cùng Đới Mẫn Giai trong bức hình. Anh chỉ biết rằng người này thường xuất hiện bên cạnh cô. Anh ta có vé rất quan tâm và bảo vệ cô.
Hoắc Kỳ Xuyên không thể ngăn được cảm giác hiềm khích dâng trào trong lòng. Anh nghĩ người này có lẽ là đối thủ cạnh tranh, một người đàn ông muốn giành Đới Mẫn Giai khỏi anh.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro