Mị Trở Thành Thần Toán Nhờ Vào Hệ Thống Hóng Drama
Chương 1
Nguyệt Chiếu Khê
2024-09-14 12:06:36
"... Anh Thẩm, tôi thật sự không thể dạy cho cô Diệp, hai người cứ coi như tôi không có năng lực và thiếu kiến thức là được, anh nên thuê người khác tài giỏi hơn làm việc này đi!"
“Này, thầy Tần, thầy... chúng ta có thể từ từ nói chuyện với nhau không?”
"Anh Thẩm, anh đừng ghét tôi nói chuyện khó nghe, tôi nói thật nhé, cô Diệp không hợp với nghề diễn xuất, thật ra tôi thấy cô ấy làm bình hoa rất tốt, trên đời này có một số việc mà chúng ta thật sự không thể cưỡng cầu đâu!"
...
Cánh cửa phòng luyện tập hơi hé mở, lời khuyên nhủ "uyển chuyển" của thầy Tần mơ hồ truyền tới, trong lời nói có hơi khinh thường.
Diệp Mặc ngồi ở đó, bình tĩnh lắng nghe.
Vài phút sau, có lẽ là tiễn thầy Tần đi, người đại diện của Diệp Mặc là Thẩm Nham từ bên ngoài bước vào.
“Thầy Tần đi rồi à?” Diệp Mặc nhìn về phía anh.
“Đi rồi.” Thẩm Nham cười gượng rồi nói: "Không sao, thầy Tần này không ổn, chúng ta tiếp tục đi tìm người thầy khác, nhất định sẽ có một người thầy có thể dạy em học được cách diễn thôi..."
Diệp Mặc bình tĩnh nhìn anh ấy, chỉ ra một chỗ: "Trước khi thầy Tần đến, anh cũng nói như vậy.”
Thẩm Nham: "...”
“Ôi, bà cố nội của anh ơi!” Anh ngồi xổm xuống, vắt hết óc cố gắng an ủi Diệp Mặc: "Không phải có câu nói thế này sao, Thượng Đế mở cho một cánh cửa sổ cho em thì nhất định sẽ đóng một cánh cửa sổ khác của em lại..."
Không đợi anh nói xong, ánh mắt Diệp Mặc ngay lập tức trở nên sắc bén, cô nói trúng tim đen anh: "Ý của anh là, cả đời này em sẽ không thể diễn ư?"
“... Anh đâu có nói như vậy đâu.” Thẩm Nham nhanh chóng phủ nhận… Sao anh ấy dám nhận mình nói câu đó cơ chứ?
Diệp Mặc: Ha ha.
Thẩm Nham nhìn dáng vẻ ủ rũ của cô, trong lòng cũng không khỏi thở dài.
Nói về Diệp Mặc, cô sinh ra là để trở thành một ngôi sao, khuôn mặt vừa thanh tú vừa cao quý, dáng người cao gầy và cân xứng, cô đứng ở đó cũng có thể thu hút sự chú ý của người khác, mặc kệ có nhìn kiểu thì cũng thấy cô nên đứng ở dưới ánh đèn sân khấu lấp lánh.
Lúc trước cô đã có thể trở nên nổi bật giữa đám đông chỉ dựa vào một tấm ảnh, còn chưa vào giới giải trí mà đã thu hút được vô số fan hâm mộ ở trên mạng, tất cả những thứ này đều dựa vào ngoại hình cực kỳ ưu việt của cô.
Đáng tiếc, khuôn mặt tỷ lệ ngịch với khả năng. Tuy rằng ngoại hình của Diệp Mặc siêu siêu tốt nhưng cô thật sự không có năng khiếu diễn xuất, cô đã vào giới giải trí năm năm, dựa vào một khuôn mặt chen thẳng chân vào nghề, song bởi vì không hề có năng khiếu diễn xuất nên cô bị cư dân mạng gọi đùa là "Bình hoa số một của giới giải trí".
Có người thất đức đến mức thậm chí còn chế giễu thẳng mặt Diệp Mặc.
Đối với việc này, Diệp Mặc mỉm cười đáp lại: "Không phải ai cũng có thể làm bình hoa…”
Mà trong thầm lặng, cô vừa quay đầu xong đã lập tức nghiến răng nghiến lợi nói với người đại diện của mình - Thẩm Nham: "Anh hãy lập tức đi tìm mười người thầy đến dạy tôi ngay bây giờ! Tôi không tin tôi không diễn được!”
Chỉ là sự thật chứng minh, dù chỉ là diễn xuất sương sương thì cô cũng không gặm nổi.
Thầy Tần vừa rời đi là người thầy thứ mười dạy diễn xuất cho Diệp Mặc, mà người thầy thứ mười này cũng đi rồi, dưới sự dạy dỗ của mười người thầy, kỹ năng diễn xuất của Diệp Mặc không thể nói là tiến bộ nhanh chóng, chỉ có thể nói là không hề có tiến bộ, thậm chí còn kém hơn lúc trước.
Thẩm Nham muốn nói lại thôi, nhưng anh ta vẫn muốn nói... Nói cách khác, thật ra chúng ta cũng không cần phải cắn chặt không buông với việc diễn xuất này đâu!
Nhưng mà, anh ấy không dám nói những lời này với Diệp Mặc, chỉ sợ bà cố nội nhỏ nhà mình sẽ nổi giận.
***
Sao cô lại diễn không tốt chứ?
Sau khi Thẩm Nham rời đi, Diệp Mặc dứt khoát nằm xuống sàn nhà.
Cô vươn tay, nhìn ngón tay mở ra, vẻ mặt có chút hoài nghi cuộc đời: "Sao có thể như vậy được cơ chứ?"
Rõ ràng cô đều làm rất tốt với những chuyện khác, bất kể là học tập hay là ca hát, khiêu vũ gì đó, nhưng tới diễn xuất thì cô lại gặp phải trở ngại lớn nhất trong đời.
Song chính vì điều này mà Diệp Mặc càng muốn diễn xuất giỏi hơn.
[Leng keng!]
Đột nhiên, trong đầu Diệp Mặc vang lên một âm thanh kỳ quái.
“Này, thầy Tần, thầy... chúng ta có thể từ từ nói chuyện với nhau không?”
"Anh Thẩm, anh đừng ghét tôi nói chuyện khó nghe, tôi nói thật nhé, cô Diệp không hợp với nghề diễn xuất, thật ra tôi thấy cô ấy làm bình hoa rất tốt, trên đời này có một số việc mà chúng ta thật sự không thể cưỡng cầu đâu!"
...
Cánh cửa phòng luyện tập hơi hé mở, lời khuyên nhủ "uyển chuyển" của thầy Tần mơ hồ truyền tới, trong lời nói có hơi khinh thường.
Diệp Mặc ngồi ở đó, bình tĩnh lắng nghe.
Vài phút sau, có lẽ là tiễn thầy Tần đi, người đại diện của Diệp Mặc là Thẩm Nham từ bên ngoài bước vào.
“Thầy Tần đi rồi à?” Diệp Mặc nhìn về phía anh.
“Đi rồi.” Thẩm Nham cười gượng rồi nói: "Không sao, thầy Tần này không ổn, chúng ta tiếp tục đi tìm người thầy khác, nhất định sẽ có một người thầy có thể dạy em học được cách diễn thôi..."
Diệp Mặc bình tĩnh nhìn anh ấy, chỉ ra một chỗ: "Trước khi thầy Tần đến, anh cũng nói như vậy.”
Thẩm Nham: "...”
“Ôi, bà cố nội của anh ơi!” Anh ngồi xổm xuống, vắt hết óc cố gắng an ủi Diệp Mặc: "Không phải có câu nói thế này sao, Thượng Đế mở cho một cánh cửa sổ cho em thì nhất định sẽ đóng một cánh cửa sổ khác của em lại..."
Không đợi anh nói xong, ánh mắt Diệp Mặc ngay lập tức trở nên sắc bén, cô nói trúng tim đen anh: "Ý của anh là, cả đời này em sẽ không thể diễn ư?"
“... Anh đâu có nói như vậy đâu.” Thẩm Nham nhanh chóng phủ nhận… Sao anh ấy dám nhận mình nói câu đó cơ chứ?
Diệp Mặc: Ha ha.
Thẩm Nham nhìn dáng vẻ ủ rũ của cô, trong lòng cũng không khỏi thở dài.
Nói về Diệp Mặc, cô sinh ra là để trở thành một ngôi sao, khuôn mặt vừa thanh tú vừa cao quý, dáng người cao gầy và cân xứng, cô đứng ở đó cũng có thể thu hút sự chú ý của người khác, mặc kệ có nhìn kiểu thì cũng thấy cô nên đứng ở dưới ánh đèn sân khấu lấp lánh.
Lúc trước cô đã có thể trở nên nổi bật giữa đám đông chỉ dựa vào một tấm ảnh, còn chưa vào giới giải trí mà đã thu hút được vô số fan hâm mộ ở trên mạng, tất cả những thứ này đều dựa vào ngoại hình cực kỳ ưu việt của cô.
Đáng tiếc, khuôn mặt tỷ lệ ngịch với khả năng. Tuy rằng ngoại hình của Diệp Mặc siêu siêu tốt nhưng cô thật sự không có năng khiếu diễn xuất, cô đã vào giới giải trí năm năm, dựa vào một khuôn mặt chen thẳng chân vào nghề, song bởi vì không hề có năng khiếu diễn xuất nên cô bị cư dân mạng gọi đùa là "Bình hoa số một của giới giải trí".
Có người thất đức đến mức thậm chí còn chế giễu thẳng mặt Diệp Mặc.
Đối với việc này, Diệp Mặc mỉm cười đáp lại: "Không phải ai cũng có thể làm bình hoa…”
Mà trong thầm lặng, cô vừa quay đầu xong đã lập tức nghiến răng nghiến lợi nói với người đại diện của mình - Thẩm Nham: "Anh hãy lập tức đi tìm mười người thầy đến dạy tôi ngay bây giờ! Tôi không tin tôi không diễn được!”
Chỉ là sự thật chứng minh, dù chỉ là diễn xuất sương sương thì cô cũng không gặm nổi.
Thầy Tần vừa rời đi là người thầy thứ mười dạy diễn xuất cho Diệp Mặc, mà người thầy thứ mười này cũng đi rồi, dưới sự dạy dỗ của mười người thầy, kỹ năng diễn xuất của Diệp Mặc không thể nói là tiến bộ nhanh chóng, chỉ có thể nói là không hề có tiến bộ, thậm chí còn kém hơn lúc trước.
Thẩm Nham muốn nói lại thôi, nhưng anh ta vẫn muốn nói... Nói cách khác, thật ra chúng ta cũng không cần phải cắn chặt không buông với việc diễn xuất này đâu!
Nhưng mà, anh ấy không dám nói những lời này với Diệp Mặc, chỉ sợ bà cố nội nhỏ nhà mình sẽ nổi giận.
***
Sao cô lại diễn không tốt chứ?
Sau khi Thẩm Nham rời đi, Diệp Mặc dứt khoát nằm xuống sàn nhà.
Cô vươn tay, nhìn ngón tay mở ra, vẻ mặt có chút hoài nghi cuộc đời: "Sao có thể như vậy được cơ chứ?"
Rõ ràng cô đều làm rất tốt với những chuyện khác, bất kể là học tập hay là ca hát, khiêu vũ gì đó, nhưng tới diễn xuất thì cô lại gặp phải trở ngại lớn nhất trong đời.
Song chính vì điều này mà Diệp Mặc càng muốn diễn xuất giỏi hơn.
[Leng keng!]
Đột nhiên, trong đầu Diệp Mặc vang lên một âm thanh kỳ quái.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro