Minh Tinh Bắp Cải

Chương 1

Âu Dương Mặc Tâm

2024-07-21 00:40:10

【 Sướng Văn Entertainment: Lữ Diệu Xán chơi ma túy bị bắt! 】

【 Tin Giật Gân: Lữ Diệu Xán hút ma túy! Thần tượng hàng đầu của Húc Quang Media sa đọa! 】

【 Quảng Mạch News: Người dân khu phía tây lại lập công, hát khúc bi ca cho tiểu sinh đang hot! 】

【 Mèo Lười News: Đây là do nhân tính vặn vẹo hay là sự thiếu hụt về đạo đức—— bình luận về sự việc của Lữ Diệu Xán. 】

【Vitamin Báo Lá Cải: Bằng chứng chứng minh Lữ Diệu Xán hút ma túy trong những năm qua! 】

【 Cơm Hộp Cũ Tin Tức Mới: Từ việc Lữ Diệu Xán hút ma túy mà nghĩ tới —— đây không phải là mệnh đề bài văn hay sao... 】

...

Rạng sáng lúc bốn giờ, phó tổng của Húc Quang Media Tiền Thái Nhiên vừa mở Weibo ra, đã bị một đống tiêu đề máu chó rợp trời đập đầy mặt, cho dù cách một màn hình, cũng có thể cảm nhận được sự bất mãn của các biên tập viên từ các tài khoản lớn nhỏ khi bị bắt tăng ca vào thứ bảy.

Mỗi một tiêu đề đều là sự ngưng kết bao nhiêu tâm huyết của vô số tài khoản mạng, mỗi một dấu chấm than đều trở thành cái thìa sắt cho quần chúng ăn dưa, trời vừa sáng, tiêu đề “Tiểu sinh đang hot Lữ Diệu Xán của Húc Quang media chơi ma túy” đã trở thành chủ đề cuồng hoan của quần chúng ăn dưa trên toàn bộ mạng xã hội.

"Nói đi, chuyện gì đã xảy ra?! Lữ Diệu Xán hút ma túy từ lúc nào?! Mấy người đại diện các người làm ăn kiểu gì thế?! Vì sao đến khi bị cảnh sát bắt mới biết?!"

Gân xanh trên đầu Tiền Thái Nhiên nổi đầy đầu, khiến cả cái đầu căng lên như bình hoa Cảnh Thái Lam (*).

(*) Bình hoa Cảnh Thái Lam: Bình hoa làm bằng đồng được phủ men (cụ thể thì lên gg tìm hiểu nha).

Cả cái văn phòng phó tổng to như vậy, mà lại yên tĩnh đến mức tiếng đánh rắm cũng có thể nghe rõ.

Năm người đàn ông sắc mặt từ tím tái đến trắng bệch đứng trước bàn làm việc, không dám thở mạnh một cái.

"Tiền Bằng, cậu là giám đốc ban đại diện, cậu nói đi!" Tiền Thái Nhiên chỉ tay vào một người đàn ông trung niên mặc âu phục đứng gần nhất.

"Chú hai —— à không, phó tổng, chúng tôi bị oan mà, Tiểu Lữ là do một tay tôi đưa lên, làm sao có thể chơi ma túy chứ?" Tiền Bằng lau mồ hôi.

"Bị oan?! Cậu đang vả mặt fan đó à?! Cậu phun ra một câu thì tôi cũng trả lại một câu, đây chính là giấy trắng mực đen, cảnh sát bắt giữ, chứng cứ vô cùng rõ ràng, bị oan cái đầu cậu!" Tiền Thái Nhiên cầm con chuột trên bàn ném mạnh tới.

Tiền Bằng run rẩy một cái, lui lại một bước, nhìn con chuột bị đập nát bét nằm dưới đất, không dám nói thêm nửa chữ.



Tiền Thái Nhiên đặt mông ngồi xuống ghế dành cho sếp, thở hổn hển mấy cái: "Thông báo xuống phía dưới, có bốn nội dung chính, thứ nhất, lập tức kết thúc hợp đồng giữa Lữ Diệu Xán và Húc Quang Media; Thứ hai, tôn trọng tất cả các quyết định của cảnh sát; Thứ ba, xin lỗi tất cả fan và cư dân mạng; Thứ tư, kiểm tra kỹ càng người phía dưới, kiên quyết ngăn chặn loại việc này xảy ra lần nữa. Nhớ là thái độ phải khiêm tốn, câu từ phải thật thành khẩn!"

"Vâng, phó tổng!" Giám đốc ban tuyên truyền từ từ lui ra ngoài.

"Tiền Bằng, quay về gọi tất cả cấp dưới của cậu, bao gồm người đại diện, trợ lý người đại diện, trợ lý sinh hoạt, thợ trang điểm, stylist, tài xế đều tập hợp lại, kiểm tra thật kỹ! Quyết không để Lữ Diệu Xán thứ hai xuất hiện!"

"Vâng, phó tổng!" Tiền Bằng lui hai bước, "Lỡ như..."

"Lỡ như cái đầu cậu! Nếu thật sự có lỡ như, vậy thì lập tức chấm dứt mọi hợp đồng, bọn họ muốn chết, cũng đừng kéo theo chúng ta nằm chung một cái mộ!"

"Vâng vâng vâng!" Tiền Bằng vui vẻ chạy ra ngoài.

Tiền Thái Nhiên vuốt vuốt đỉnh đầu đầy gân xanh: "Lập tức liên hệ với tất cả khách hàng, hủy hết mọi đại ngôn, quảng cáo, tuyên truyền liên quan đến Lữ Diệu Xán, sau tám tiếng, nếu tôi còn thấy mặt của Lữ Diệu Xán trên bất cứ phương tiện truyền thông nào, thì các anh có thể cút hết về nhà, không cần đi làm nữa!"

"Vâng! Phó tổng!" Lại có thêm hai giám đốc sợ tè ra quần hoảng loạn chạy ra ngoài.

Thân thể tròn vo của Tiền Thái Nhiên chìm vào trong ghế, bóp bóp lông mày, cuối cùng thở dài một hơi, ngẩng đầu nhìn lên, lại nhận ra trong phòng vẫn còn thừa lại một người - giám đốc ban biên kịch Hà Nguyên Trung.

"Giám đốc Hà, sao anh còn ở đây?"

"Tiền phó tổng, Lữ Diệu Xán còn có một bộ phim đang đợi bấm máy."

"Phim gì?"

"Là kế hoạch hợp tác nghiên cứu và đào tạo thần tượng mà chúng ta đã ký với Thanh Hồng Entertainment ba tháng trước, hai công ty hùn vốn quay ba bộ phim thần tượng, chia sẻ tài nguyên, cùng nhau…"

"Tôi nhớ rồi, thì sao? Lữ Diệu Xán cũng có trong kế hoạch này?" Tiền Thái Nhiên lập tức ngồi dậy.

"Bộ thứ nhất là cổ ngẫu, Lữ Diệu Xán đóng nam hai, đã tiến tổ rồi, chỉ còn chờ thời gian bấm máy thôi." Hà Nguyên Trung lau mồ hôi.

"Vậy thì đơn giản, đổi một người đi!"

"Nhưng mà… những người khác không sắp xếp được lịch trình, quan trọng hơn chính là, nam nghệ sĩ mà Thanh Hồng Entertainment chọn là một tiểu sinh được bọn họ push mạnh tên là Mạnh Tinh Vũ, công ty của chúng ta ngoại trừ Lữ Diệu Xán, thì không ai có đủ khả năng."

Giám đốc Hà tỏ vẻ khó xử: "Nếu cử một người không hot đi, vậy bộ phim này chẳng phải sẽ trở thành sân khấu riêng của Mạnh Tinh Vũ sao, chẳng lẽ lại dùng tiền của chúng ta push cho nghệ sĩ nhà khác à..."

"Trương Triết Hiên đâu?" Tiền Thái Nhiên nhíu mày: "Tôi nhớ cậu ta hai năm trước rất hot mà."



"Thằng nhóc Trương Triết Hiên rất không nghe lời, suốt ngày cứ đòi đi theo con đường âm nhạc, gần đây còn đang chuẩn bị mở concert nữa."

"Concert cái mẹ gì, bây giờ ca hát có thể kiếm tiền sao?" Tiền Thái Nhiên đập bàn: "Thời kỳ hoàng kim của nam nghệ sĩ được mấy năm, sau mấy năm này, thì đều lỗ vốn cả, lập tức bắt cậu ta về quay phim đi!"

"Đúng đúng đúng, đều là Tiền phó tổng biết nhìn xa trông rộng." Giám đốc Hà liên tục gật đầu: "Để tôi đi liên hệ với người đại diện của Trương Triết Hiên."

Nói xong liền vội vàng lao ra ngoài.

"Khoan đã, anh nói phim này Mạnh Tinh Vũ là nam chính, vậy nữ chính là ai?"

"Tiền phó tổng chờ một lát…" Giám đốc Hà vội vàng móc điện thoại ra mở lên, "Nữ chính và nữ hai đều là người mới của Thanh Hồng Entertainment, là hai thần tượng trong nhóm Donut Girl."

"Anh đang làm cái gì vậy hả?" Tiền Thái Nhiên đen mặt, "Một bộ phim mà ba vai chính đều là người của Thanh Hồng Entertainment, còn công ty chúng ta lại chỉ có một nam hai, vậy mà dám nói là chia sẻ tài nguyên?!"

"Không không không, công ty của chúng ta còn có một vai nữa, xem như là nam ba!" giám đốc Hà điên cuồng lướt album ảnh trong điện thoại: "Chính là người này, là một thực tập sinh thần tượng đã vào công ty chúng ta được một năm rưỡi, sáu tháng trước được mời đóng một vai nhỏ trong một bộ phim cổ trang, độ hot cũng không tệ lắm, vừa đúng lúc đang khởi chiếu."

"Ồ? Đưa tôi xem thử."

Tiền Thái Nhiên nhận lấy điện thoại, phóng to tấm ảnh chụp trên sơ yếu lý lịch, góc trên tấm ảnh chụp không rõ lắm, chỉ có thể miễn cưỡng thấy được ngũ quan đoan chính, làn da trắng nõn, nhưng ngược lại cái tên ở bên cạnh rất đặc biệt.

"Đường Cam Lan?" Vẻ mặt Tiền Thái Nhiên ghét bỏ, "Sao lại lấy một cái nghệ danh dở hơi như vậy chứ?"

"Tiền phó tổng, đây không phải nghệ danh, là tên thật." Giám đốc Hà cười gượng.

"Tên thật…" Tiền Thái Nhiên ném điện thoại về: "Dạo này ngay cả con chó con mèo cũng có thể làm thần tượng à?"

"Đóng phim cũng coi như có linh khí..."

"Linh khí thì làm được cái mẹ gì, quan trọng là mặt đẹp, ngoan ngoãn, dễ quản lý." Tiền Thái Nhiên ngồi trở lại ghế: "Quay về hối thúc một chút, để bộ phim này nhanh chóng bấm máy, đừng để sự việc của Lữ Diệu Xán ảnh hưởng đến việc đầu tư."

"Vâng, phó tổng!" Giám đốc Hà lui ra ngoài.

"Cam Lan?" Tiền Thái Nhiên mở công cụ tìm kiếm, mở bách khoa Baidu, lập tức đen mặt: "Con mẹ nó, hình như đây là một loại bắp cải, tím ngắt thế này, có thể bạo đỏ được chắc?”

Đường Cam Lan = Tánggānlán, đồng âm với gānlán = bắp cải tím

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Minh Tinh Bắp Cải

Số ký tự: 0