Mở Mắt Trọng Sinh, Chủ Tịch Hóa Vú Em

Để Tôi Chỉ Chị...

Lạc Tử Thất

2024-09-18 19:38:17

Chu Phong biết bà ta đang nghĩ gì, anh cười nói: “Con bán cua và mấy cây nấm, không cạnh tranh với rau quả của thím.”

Sau khi biết Chu Phong bán cua thì trong nháy mắt ánh mắt bác gái kia trở nên hiền hòa thân thiện hơn, bà ta nhếch miệng cười nói: “Nhìn cậu đi, dù cậu có bán rau quả thì tôi còn có thể cản cậu ngồi bên cạnh tôi sao?”

"Mấy con cua này cậu định bán bao tiền một cân?”

Trong lòng bà ta nghĩ thầm, mấy con cua này trong thôn chỗ nào cũng có, thôn dân không ai thèm ăn, người trong thành phố ăn được à?

Đúng là thanh niên, đi buôn bán mà chẳng biết gì về thị trường cả!

Chu Phong không trả lời bà ta, cười cười nói sang chuyện khác, vì anh không hề bán cua theo cân.

Bác gái và anh trò chuyện thân thiết.

Vì Chu Phong có vẻ ngoài rất đẹp trai, mà những người bày hàng trên vỉa hè đều là mấy bác trai bác gái, hoặc là mấy anh nông dân đen nhẻm, làm gì nổi bật bằng anh.

Dù đã có tuổi nhưng bác gái cũng thích trai đẹp.

Bà ta còn đặc biệt nhiệt tình cho anh một cái ghế đẩu để ngồi.

Chu Phong dùng dây vải buộc chặt từng con cua, xếp chúng gọn gàng vào cái túi da rắn trước mặt.

Bác gái ngạc nhiên nói: “Ài, khoan đã, đúng là sau khi cậu buộc mấy con cua này lại thì trông chúng đẹp mắt hơn nhiều!”

Chu Phong cười nhưng không trả lời.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Cột lại để bán là có thể để cho khách hàng xem con cua dễ hơn, còn có thể đem lại cho họ cảm giác an toàn, không thấy bọn cua có lực sát thương gì.

Dù sao thì nếu như để khách hàng nhìn thấy một sọt đầu những con cua bò lít nha lít nhít, không những làm giảm ham muốn mua sắm mà hơn nữa còn làm giảm giá trị.

Chẳng bao lâu sau, nhóm nữ công nhân trong nhà máy ra ngoài mua thức ăn nấu bữa sáng, nhao nhao chen chúc mua đồ.

Chiếc túi da rắn màu trắng trước mặt Chu Phong cũng có hơn 50 con cua được sắp xếp chỉnh tề.

Hơn 50 con cua, anh chia làm hai phần, một bên to một bên nhỏ.

Nhờ tướng mạo xuất chúng, mà đây còn là lần đầu tiên đến đây bày hàng, nên nhóm nữ công nhân ra ngoài mua đồ ăn lập tức chú ý tới Chu Phong.

Có ba người phụ nữ gan dạ đi đến trước mặt sạp hàng của anh hỏi: “Đồng chí này, anh đây là bán cua hả?”

"Cao cấp hơn cua thường một chút, đây là cua lông?” Chu Phong nói rồi cầm lên một con cua lông nặng chưng nửa kg.

Muốn sản phẩm bán chạy thì chắc chắn không được bỏ qua việc đóng gói đẹp.

Ở đâu có loại cua lông này? Nghe cũng lạ?

"Cua lông?” Ba người phụ nữ đều chưa từng nghe tới cái tên này, nhưng lại cảm thấy nghe rất tây.

Chu Phong gật đầu: “Ừm, loài cua lông này ăn rất ngon, dù có đem hấp hay xào cay, xào tỏi đều cực kỳ ngon.”

“Hay là mấy chị gái mua một ít về ăn thử nhé?”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Rẻ lắm, con cua lông trên tay tôi nặng nửa ký, một con năm đồng, rẻ hơn thịt heo nhiều. Nhưng nó không những ngon mà còn bổ hơn nhiều so với thịt heo. Cua lông này rất giàu protein và những loại vitamin cơ thể cần, chứa nhiều loại chất đạm hơn, mà cơ thể chúng ta cần, cũng như canxi và khoáng chất.” Chu Phong giới thiệu một cách trôi chảy.

Mặc dù kiếp trước anh không làm giàu nhờ việc bán những con vật nhỏ này, nhưng sau khi vào làm trong nhà máy thực phẩm, anh cũng từng làm nhân viên bán hàng trong một khoảng thời gian nên rất giỏi bán hàng.

Đầu tiên là khuôn mặt tươi cười, sau đó nói về một đống kiến thức chuyên môn cao cấp, dù sao thì nhất định phải làm cho đối phương không hiểu được, sau đó tuy không hiểu gì nhưng chỉ biết rất tuyệt vời, thế là tỷ lệ thành công đã hơn phân nửa

Còn gần một nửa còn lại chính là——

Chu Phong vừa giới thiệu cua lông trên tay, vừa nhìn sắc mặt của ba người phụ nữ, đều mang biểu cảm ‘Cua lông này thật tuyệt’, anh tiếp tục nói: “Cua lông là một loại hải sản, mọi người cũng biết, những con vật sống dưới biển chứa rất nhiều chất dinh dưỡng tốt cho não như omega-3, FDA, DHA các loại. Nhưng chất dinh dưỡng này rất tốt cho sự phát triển trí óc cũng như đôi mắt của con người.”

Vừa dứt lời thì người phụ nữ đeo hoa tai vàng nói: “Đồng chí nam này, lấy cho tôi năm con cua lông đi.”

Trong nhà cô đang có người thân ở Thượng Hải, cho nên cũng có nghe nói ăn nhiều hải sản dưới biển có thể giúp trẻ con càng thông minh hơn.

Vừa lúc năm nay con trai cô ta lên lớp chín, chuẩn bị năm sau thi lên cấp ba, cô ta phải bồi bổ trí não cho con trai đàng hoàng mới được, để nó mau chóng thi đậu lớp thực nghiệp trường Nhất Trung của huyện Thiệu.

"Được rồi, của chị hết hai tệ rưỡi.” Nói rồi, Chu Phong lấy năm con cua lông lớn nhất lên đưa cho người phụ nữ mang hoa tai vàng để cô ta xác nhận chúng đều còn sống.

Sau đó anh bỏ năm con cua lông vào trong giỏ của người phụ nữ, sau đó nói với cô ta: “Chị gái, để tôi chỉ chị cách nấu con vật này.”

Chu Phong hướng dẫn toàn bộ cách nấu món cua hấp, xào cay, xào tỏi cho người phụ nữ một cách tỉ mỉ.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mở Mắt Trọng Sinh, Chủ Tịch Hóa Vú Em

Số ký tự: 0