Mở Mắt Trọng Sinh, Chủ Tịch Hóa Vú Em

Tắm Cho Con

Lạc Tử Thất

2024-09-18 19:38:17

Sau khi trò chuyện với Chu Phong trong chốc lát, nhìn anh nấu xong nồi ếch cay, hai anh em đều nhìn vào trong nồi với đôi mắt sáng rỡ, nhưng cuối cùng vẫn nhẫn nhịn lại mà chào tạm biệt.

"Anh hai, anh ba, tối nay ở lại nhà em ăn cơm đi.” Chu Phong lôi kéo hai người nói.

"Để lần sau đi, lúc tới đây thì chị dâu em ở nhà đã nấu cơm xong rồi.” Chu Trình và Chu Vạn Lý nói.

Hai người biết nhà Chu Phong vất vả lắm mới được bữa ăn ngon, nên chắc chắn sẽ không ở lại đây ăn chực.

Chu Phong bất đắc dĩ.

Thôi không sao, sau này vẫn còn nhiều thời gian để anh hai và anh ba nếm thử tài nấu ăn của anh.

Đến lúc ăn cơm tối, Chu Phong, Tô Tiểu Tình và Chu Tiểu Yến ăn uống no nê.

Thỉnh thoảng trong phòng khách vang lên tiếng tặc lưỡi của Chu Tiểu Yến: “Món ếch bò này ăn ngon quá!”

“Chất thịt ngon ngọt mà còn nhiều nữa!”

"Chị năm, chị ăn đùi ếch này đi, dai dai ngon lắm.”

“Anh năm, anh vất vả rồi, anh cũng ăn đùi ếch đi.”

"Thịt kho tàu, a, thịt kho tàu, ăn quá ngon! Nếu là mỗi ngày đều có thể ăn thì tốt biết mấy!"

Chu Phong cười nói: “Ngày nào cũng ăn thì chẳng mấy chốc em sẽ trở thành một người mập mạp rồi.”

"Mập ú cũng không sao, chỉ cần có ăn là được.” Chu Tiểu Yến chất phác cười một tiếng.

Giữa đồ ăn ngon và dáng người, cô lựa chọn đồ ăn ngon.

Nhưng cô cũng biết, nếu muốn mỗi ngày đều được ăn thịt kho tàu vậy thì trong nhà phải có nhiều tiền mới được?

Chắc là đời này không ăn được rồi.

Chu Phong cười xoa đầu cô, rồi nghiêng đầu hỏi Tô Tiểu Tình: “Tiểu Tình, canh này ăn ngon không? Em có thấy ngán quá không?”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Sau khi hầm canh giò heo xong, anh còn cố ý lấy thìa múc bớt lớp mỡ phía trên ra.

Anh lo nếu nhiều mỡ quá thì Tiểu Tình ăn vào sẽ không thoải mái.

Tô Tiểu Tình lắc đầu: "Còn tốt.”

Chu Phong cười một cái, lại múc thêm cho Tô Tiểu Tình một chén canh giò heo, dịu dàng nói: “Vậy em ăn nhiều một chút.”

Chu Tiểu Yến cười hì hì nói: “Chị năm, chị biết không, hôm nay khi bán nấm bụng dê trên đường, anh năm còn cố ý hỏi mấy bác gái tới mua đồ ăn kia xem món gì ăn dễ tiết sữa nữa đấy.”

"Em nghe hình như họ nói uống canh móng heo hầm sẽ có nhiều sữa hơn.”

Mặt Tô Tiểu Tình đỏ lên, cúi đầu ăn canh.

Chu Phong cười, đánh lên cánh tay Chu Tiểu Yến một cái: “Còn biết đùa giỡn với chị năm, tối nay phạt em rửa chén.”

"Em biết sai rồi anh, tối nay em sẽ rửa chén ~" Chu Tiểu Yến rất vui vẻ gánh nhiệm vụ này.

Cô biết hôm nay Chu Phong rất mệt mỏi, không chỉ chỉ gánh gần năm mươi kg cua chạy vào thành phố mà trên đường về nhà còn mua mấy chục kg đồ đạc. Sau khi về nhà cũng không nghỉ ngơi mà trực tiếp vào bếp bận rộn.

Cô rất đau lòng.

Vậy nên mới rất vui vẻ để Chu Phong giao việc rửa chén nằm trong khả năng của mình.

--

Cơm nước xong xuôi, lúc Chu Tiểu Yến đang rửa chén thì Chu Phong giúp Tô Tiểu Tình tắm cho Đại Bảo và Nhị Bảo.

Đây là lần đầu tiên anh tắm cho hai đứa bé.

Trước tiên là tắm cho Đại Bảo, Tô Tiểu Tình vừa cởi quần áo cho con vừa nói với Chu Phong: “Ngày mai em sẽ làm tã lót cho Huyên Huyên và Tiểu Hinh.”

Lúc nãy cô có vào phòng xem thử vải cotton trắng tinh mà Chu Phong mua về, so với tã lót trước kia thì đây chính là tã dùng cho vua chúa.

Trong lòng cô rất vui vẻ.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nghĩ đến chuyện con mình có thể dùng loại tã tốt nhất, có thể tránh việc làn da non nớt bị trầy xước làm cô thấy rất vui mừng.

"Được, em nhớ làm dây lưng và nút thắt.” Chu Phong cười nhắc nhở.

"Ừm, có dây lưng và nút thắt thì tã sẽ không bị tuột, thuận tiện hơn rất nhiều.” Tô Tiểu Tình nói.

Lúc này Chu Phong đang ôm lưng Đại Bảo cho vào thao tắm, một tay anh chuẩn bị lấy khăn nhúng nước tắm cho con.

Tô Tiểu Tình vội vàng đè tay anh lại nói: “Không được làm như vậy, nếu làm vậy nước nóng chảy xuống người Đại Bảo sẽ nguội mất. Bây giờ thời tiết đã bắt đầu lạnh dần, nóng lạnh đan xen như thế sẽ dễ làm con bị cảm.”

“Làm như này này.”

Nói rồi Tô Tiểu Tình cho cả người Đại Bảo vào nước ấm, chỉ chừa lại cái đầu, sau đó dùng khăn lau người cho con trong nước.

Chu Phong ghi nhớ trình tự này.

Anh lo lắng thao tác của mình không đúng làm cho bọn nhỏ bị cảm, nên nên dứt khoát phụ trách hỗ trợ, cũng như tập trung nhìn Tô Tiểu Tình tắm cho con.

Đợi lần sau là anh đã có thể ra tay tắm cho con trai và con gái.

"Khanh khách ~" Đứa nhóc rất thích nước, tắm rất vui vẻ, bắp chân mũm mĩm đạp trong thao tắm.

Cảnh tượng cực kỳ đáng yêu, có giá trị chữa lành.

Nhưng đứa nhóc có phần tinh nghịch, càng đạp càng hưng phấn làm nước bắn tung tóe, văng hết lên người Tô Tiểu Tình.

Chu Phong ngẩng đầu nhìn qua thì thấy giọt nước trên đầu Tô Tiểu Tình trượt xuống mặt, rồi sau đó trượt vào ngực.

Vì lúc này Tô Tiểu Tình đang ngồi xổm nên từ góc độ của anh có thể nhìn thấy cái kia ẩn hiển bên trong.

Chu Phong thấy vậy trong mắt như đốt lửa, yết hầu nhấp nhô, máu huyết trong người sôi trào.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mở Mắt Trọng Sinh, Chủ Tịch Hóa Vú Em

Số ký tự: 0