Mở Mắt Trọng Sinh, Chủ Tịch Hóa Vú Em
Vô Cùng Tuyệt V...
Lạc Tử Thất
2024-09-18 19:38:17
"Được thôi." Chu Phong tươi cười đầy mặt, lấy cân, cân cho người phụ nữ rộng rãi hai ký, sau đó đưa cân cho người phụ nữ tự cân.
Người phụ nữ tự cân một lần thấy không có vấn đề gì, sau đó đưa Chu Phong bỏ nấm bụng dê vào túi. Cô lại ước chừng túi, sau đó mở túi ra xem nấm bụng dê ở bên trong, giống như những cái nấm bụng dê trước đó Chu Phong gói cho cô.
Cô mỉm cười nói: “Được đấy, đủ hai ký. Chàng trai, cậu thật thà không cân thiếu cũng không đổi lại hàng, được lắm, mọi người cứ yên tâm mua."
Thời buổi này người bán đồ còn tinh ranh hơn người mua đồ, có rất nhiều chiêu trò đổi hàng trong nháy mắt.
Thế nên, những phụ nữ mua đồ ăn này cũng phải nâng cao kỹ năng mua đồ ăn của mình.
Nếu không, mua về cân lại sẽ phát hiện một ký chỉ có tám lạng, mua trái tốt đã bị đổi lại thành trái xấu, lúc đó lại tức chết.
Sau khi nghe người phụ nữ này nói, những người phụ nữ khác cũng bắt đầu háo hức mua.
Có ấn tượng cục kỳ tốt với Chu Phong.
"Anh bạn, tôi một ký."
"Anh bạn, tôi một ký rưỡi."
"Anh bạn, tôi lấy hai ký."
“Anh bạn, nửa ký bán sao?”
…
Chu Phong vừa cười đến không khép được miệng vừa cân nấm bụng dê, vừa cười nói: "Đây là của anh đây, một ký."
“Có bán nửa ký.”
Động tác lấy tiền không hề qua loa, sờ sờ cảm thấy tiền là thật thì đã nhanh tay nhét tiền vào túi trên thắt lưng.
Lúc này túi đã rất đầy.
Những cô gái vây quanh không khỏi sáng mắt lên, sau đó nhanh chóng quay mặt đi vì trên gương mặt xinh đẹp của họ hiện lên hai đám mây đỏ.
Cứ như thấy được thứ gì kia của người đàn ông.
Bác gái mua đồ ăn ở kế bên nhìn đến trợn tròn mắt.
Lòng như muốn hét lên: Má ơi! Má ơi!
Loại nấm xấu xí này vậy mà lại bán được tám mươi xu một ký!
Mắc hơn cải trắng bà bán biết bao nhiêu, cải trắng của bà chỉ có 5 xu một ký!!!
Không được, tên nhãi này giỏi buôn bán quá, ngày mai bà cũng muốn bán mấy cái nấm xấu xí này!
Nó gọi là gì? Nấm bụng dê?
Bà sẽ nhớ kỹ cái tên này.
Có điều, bà không ngờ là khi bà bán nấm bụng dê lại không có ai mua, lại còn tưởng là nấm độc còn muốn nhờ cảnh sát đến bắt bà vì tội buôn bán gian thương, nhưng đây là chuyện của sau này.
Mà Chu Tiểu Yến ở một bên theo dõi hết thảy, cũng khiếp sợ trợn mắt há mồm!
Anh năm của cô thật sự bán được mấy cái nấm xấu xí này!!
Còn bán tám mươi xu một ký!
Thịt heo mới có có một trăm tám mươi xu một ký!!!
Vậy mà loại nấm xấu xí này bán được tám mươi xu một ký, còn có rất nhiều người mua!
Cô đang mơ sao.
Không hiểu nổi mấy người mua nấm bụng dê này nghĩ gì.
Một lúc sau, toàn bộ số nấm bụng dê Tần Bằng mang đến đều đã bán hết.
"Xin lỗi, hôm nay đã hết nấm bụng dê rồi nhưng vẫn còn mẻ nấm gan bò tươi. Nấm gan bò cũng là một trong bốn loại lợi khuẩn có giá trị dinh dưỡng rất cao. Tuy không quý hiếm như nấm bụng dê nhưng nó có tác dụng rất tốt cho sức khỏe, có thể ngăn ngừa ung thư, bổ khí huyết, chống oxy hóa, hạ huyết áp và lipid, tăng cường khả năng miễn dịch của cơ thể.”
"Vô cùng tuyệt vời."
Khẩu hiệu này vừa vang lên, những người phụ nữ vốn đang định đi khi thấy không còn nấm bụng dê không bán thêm đã sáng mắt lên hỏi: “Thật sự có tác dụng phòng ngừa ung thư sao?”
Còn có mấy người phụ nữ lớn tuổi hơn hỏi: “Có thực sự có tác dụng hạ huyết áp và mỡ máu sao?”
Chu Phong cười nói: "Đúng vậy, là sự thật."
Những gì anh nói đều là sự thật. Chúng đều được các chuyên gia dinh dưỡng sau này nghiên cứu ra, chỉ là năm 80 này thì chưa có ai nghiên cứu ra.
Bởi ở thời đại này, hầu hết các gia đình chỉ cần ăn no là đủ. Còn có dinh dưỡng hay không thì chỉ có người giàu theo đuổi.
Thị trường không lớn nên không nghiên cứu về lĩnh vực này.
Ở các thế hệ sau, khi con người giải quyết được vấn đề no ấm thì bắt đầu chú ý đến sức khỏe, một số lượng lớn các công ty bắt đầu tham gia vào thị trường này để cạnh tranh.
Thậm chí còn bán đông trùng hạ thảo thậm chí còn bán với giá ngất ngưởng...
“Bao nhiêu tiền một ký?” Nhóm phụ nữ hỏi.
"Sáu mươi xu một ký" Chu Phong cười nói.
"Được, cho tôi ba ký." Thay vì ăn món phụ trong quốc yến, người phụ nữ quý phái này vẫn chú ý đến công dụng thực sự của món ăn, chính là phòng ngừa ung thư!
Dù là thập niên 80 hay sau này, người dân vẫn biến sắc khi nói về bệnh ung thư.
"Được thôi." Chu Phong gói nấm gan bò cho người phụ nữ quý phái này.
Mấy người phụ nữ khác thấy nấm gan bò rẻ hơn nấm bụng dê, lại có tác dụng rất thiết thực mà cũng không còn nấm bụng dê bán nữa nên mọi người bắt đầu sôi nổi mua nấm gan bò.
Một lúc sau, nấm gan bò cũng bán hết. Mấy người phụ nữ không mua được nấm bụng dê với nấm gan bò có hơi sốt sắn, vây lấy Chu Phong hỏi: “Anh bạn, ngày mai cậu còn đến bán nấm bụng dê với nấm gan bò mới không?”
"Ngày mai tôi chưa biết nữa. Nấm bụng dê, nấm gan bò hôm nay là tôi với mấy anh em phải đi hái khi trời còn chưa sáng. Chúng tôi phải xem tình hình ngày mai thế nào, xem có tìm được nấm bụng dê và nấm gan bò không đã." Chu Phong nói với vẻ mặt thành thật.
------
Dịch: MBMH Translate
Người phụ nữ tự cân một lần thấy không có vấn đề gì, sau đó đưa Chu Phong bỏ nấm bụng dê vào túi. Cô lại ước chừng túi, sau đó mở túi ra xem nấm bụng dê ở bên trong, giống như những cái nấm bụng dê trước đó Chu Phong gói cho cô.
Cô mỉm cười nói: “Được đấy, đủ hai ký. Chàng trai, cậu thật thà không cân thiếu cũng không đổi lại hàng, được lắm, mọi người cứ yên tâm mua."
Thời buổi này người bán đồ còn tinh ranh hơn người mua đồ, có rất nhiều chiêu trò đổi hàng trong nháy mắt.
Thế nên, những phụ nữ mua đồ ăn này cũng phải nâng cao kỹ năng mua đồ ăn của mình.
Nếu không, mua về cân lại sẽ phát hiện một ký chỉ có tám lạng, mua trái tốt đã bị đổi lại thành trái xấu, lúc đó lại tức chết.
Sau khi nghe người phụ nữ này nói, những người phụ nữ khác cũng bắt đầu háo hức mua.
Có ấn tượng cục kỳ tốt với Chu Phong.
"Anh bạn, tôi một ký."
"Anh bạn, tôi một ký rưỡi."
"Anh bạn, tôi lấy hai ký."
“Anh bạn, nửa ký bán sao?”
…
Chu Phong vừa cười đến không khép được miệng vừa cân nấm bụng dê, vừa cười nói: "Đây là của anh đây, một ký."
“Có bán nửa ký.”
Động tác lấy tiền không hề qua loa, sờ sờ cảm thấy tiền là thật thì đã nhanh tay nhét tiền vào túi trên thắt lưng.
Lúc này túi đã rất đầy.
Những cô gái vây quanh không khỏi sáng mắt lên, sau đó nhanh chóng quay mặt đi vì trên gương mặt xinh đẹp của họ hiện lên hai đám mây đỏ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cứ như thấy được thứ gì kia của người đàn ông.
Bác gái mua đồ ăn ở kế bên nhìn đến trợn tròn mắt.
Lòng như muốn hét lên: Má ơi! Má ơi!
Loại nấm xấu xí này vậy mà lại bán được tám mươi xu một ký!
Mắc hơn cải trắng bà bán biết bao nhiêu, cải trắng của bà chỉ có 5 xu một ký!!!
Không được, tên nhãi này giỏi buôn bán quá, ngày mai bà cũng muốn bán mấy cái nấm xấu xí này!
Nó gọi là gì? Nấm bụng dê?
Bà sẽ nhớ kỹ cái tên này.
Có điều, bà không ngờ là khi bà bán nấm bụng dê lại không có ai mua, lại còn tưởng là nấm độc còn muốn nhờ cảnh sát đến bắt bà vì tội buôn bán gian thương, nhưng đây là chuyện của sau này.
Mà Chu Tiểu Yến ở một bên theo dõi hết thảy, cũng khiếp sợ trợn mắt há mồm!
Anh năm của cô thật sự bán được mấy cái nấm xấu xí này!!
Còn bán tám mươi xu một ký!
Thịt heo mới có có một trăm tám mươi xu một ký!!!
Vậy mà loại nấm xấu xí này bán được tám mươi xu một ký, còn có rất nhiều người mua!
Cô đang mơ sao.
Không hiểu nổi mấy người mua nấm bụng dê này nghĩ gì.
Một lúc sau, toàn bộ số nấm bụng dê Tần Bằng mang đến đều đã bán hết.
"Xin lỗi, hôm nay đã hết nấm bụng dê rồi nhưng vẫn còn mẻ nấm gan bò tươi. Nấm gan bò cũng là một trong bốn loại lợi khuẩn có giá trị dinh dưỡng rất cao. Tuy không quý hiếm như nấm bụng dê nhưng nó có tác dụng rất tốt cho sức khỏe, có thể ngăn ngừa ung thư, bổ khí huyết, chống oxy hóa, hạ huyết áp và lipid, tăng cường khả năng miễn dịch của cơ thể.”
"Vô cùng tuyệt vời."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Khẩu hiệu này vừa vang lên, những người phụ nữ vốn đang định đi khi thấy không còn nấm bụng dê không bán thêm đã sáng mắt lên hỏi: “Thật sự có tác dụng phòng ngừa ung thư sao?”
Còn có mấy người phụ nữ lớn tuổi hơn hỏi: “Có thực sự có tác dụng hạ huyết áp và mỡ máu sao?”
Chu Phong cười nói: "Đúng vậy, là sự thật."
Những gì anh nói đều là sự thật. Chúng đều được các chuyên gia dinh dưỡng sau này nghiên cứu ra, chỉ là năm 80 này thì chưa có ai nghiên cứu ra.
Bởi ở thời đại này, hầu hết các gia đình chỉ cần ăn no là đủ. Còn có dinh dưỡng hay không thì chỉ có người giàu theo đuổi.
Thị trường không lớn nên không nghiên cứu về lĩnh vực này.
Ở các thế hệ sau, khi con người giải quyết được vấn đề no ấm thì bắt đầu chú ý đến sức khỏe, một số lượng lớn các công ty bắt đầu tham gia vào thị trường này để cạnh tranh.
Thậm chí còn bán đông trùng hạ thảo thậm chí còn bán với giá ngất ngưởng...
“Bao nhiêu tiền một ký?” Nhóm phụ nữ hỏi.
"Sáu mươi xu một ký" Chu Phong cười nói.
"Được, cho tôi ba ký." Thay vì ăn món phụ trong quốc yến, người phụ nữ quý phái này vẫn chú ý đến công dụng thực sự của món ăn, chính là phòng ngừa ung thư!
Dù là thập niên 80 hay sau này, người dân vẫn biến sắc khi nói về bệnh ung thư.
"Được thôi." Chu Phong gói nấm gan bò cho người phụ nữ quý phái này.
Mấy người phụ nữ khác thấy nấm gan bò rẻ hơn nấm bụng dê, lại có tác dụng rất thiết thực mà cũng không còn nấm bụng dê bán nữa nên mọi người bắt đầu sôi nổi mua nấm gan bò.
Một lúc sau, nấm gan bò cũng bán hết. Mấy người phụ nữ không mua được nấm bụng dê với nấm gan bò có hơi sốt sắn, vây lấy Chu Phong hỏi: “Anh bạn, ngày mai cậu còn đến bán nấm bụng dê với nấm gan bò mới không?”
"Ngày mai tôi chưa biết nữa. Nấm bụng dê, nấm gan bò hôm nay là tôi với mấy anh em phải đi hái khi trời còn chưa sáng. Chúng tôi phải xem tình hình ngày mai thế nào, xem có tìm được nấm bụng dê và nấm gan bò không đã." Chu Phong nói với vẻ mặt thành thật.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro