Mở Mắt Trọng Sinh, Chủ Tịch Hóa Vú Em
Em Đoán Xem
Lạc Tử Thất
2024-09-18 19:38:17
Thật ra, anh biết trên núi còn có một khu vực khác, nhưng đương nhiên anh đâu thể nói ra chuyện này.
Nói ra, tức là những thứ này có rất nhiều, vậy mà anh lại bán mắc như vậy?
Cái gì hiếm thì mới có giá trị.
Cũng giống như thế hệ sau này, anh đào ở Sơn Đông 4 đồng một ký muốn ăn bao nhiêu cũng được. Nhưng tới miền Nam, lại có thể bán được giá 40 đồng một ký.
Nói xong, Chu Phong lại khờ khạo gãi đầu mình, sau đó dùng vẻ mặt xin lời chỉ bảo của mấy người phụ nữ: "Chị ơi, tôi muốn hỏi thăm cái này, đồ tôi bán xong rồi chuẩn bị dọn quán. Lát nữa, đi mua chút đồ bổ cho vợ tôi, cô ấy vừa mới sinh xong cháu nhỏ mới ba tháng, không đủ sữa.”
"Không biết phải mua cái gì cho vợ tôi lợi sữa?"
Mấy người phụ nữ vừa nghe vậy, ấn tượng của họ đối với Chu Phong lại tăng vọt.
Thật là một người đàn ông tuyệt vời, đối xử tốt với vợ mình!
Ngay lập tức, mỗi người đều dạy phương pháp lợi sữa kỳ diệu trong thời gian cho con bú của họ.
Ví dụ như ăn canh cá trích, giò heo hầm và ăn nhiều đậu hũ, đậu phộng, đậu Hà Lan có thể giúp tăng nguồn sữa, liên tục được chia sẻ ra.
Ngoài ra còn có những lời chia sẻ chẳng hạn như sau khi bé bú xong, nếu mẹ vẫn còn sữa thì đừng nghĩ đến việc để lại cho bé vào lần sau. Điều này sẽ không có lợi cho việc tiết sữa của mẹ. tốt nhất là nên ăn thường xuyên, điều này sẽ giúp sản sinh ra một lượng lớn prolactin trong cơ thể mẹ giúp sản sinh sữa.
Chu Phong cẩn thận nhớ lại, nếu như không nhớ được anh lấy giấy bút đã chuẩn bị sẵn ra viết lên trên giấy.
Bởi vì anh thực sự xin chỉ dạy.
Lát nữa sẽ tổng kết lại những kinh nghiệm này sau và chọn ra cái hiệu quả nhất. Sau đó sẽ thử xem thế nào, xem có thể tăng nguồn sữa của Tô Tiểu Tình không.
Mãi cho đến khi mấy người phụ nữ phải về nấu cơm nếu không đã gần đến giờ làm rồi, vậy nên họ mới đành ra về.
Trước khi đi còn dặn dò Chu Phong, ngày mai phải đến.
Chu Phong mỉm cười.
Sau khi mấy người phụ nữ giải tán, các cô gái cũng lần lượt tản đi. Tuy biết Chu Phong đã có vợ, nhưng vẫn có người không nhịn được nhìn Chu Phong.
Mong ngày mai anh lại đến bán hàng.
Chu Tiểu Yến vỗ bả vai Chu Phong: "Anh năm!"
Thấy Chu Phong không hề sợ hãi trước cái vỗ bất ngờ của mình, cô hỏi: "A, anh Năm, anh không bị em hù giật mình à?"
"Anh thấy em lâu rồi." Chu Phong mỉm cười cầm băng ghế gấp lên đưa cho cô bán rau bên cạnh.
Bác gái cười ha hả không đáp, nói: “Anh bạn trẻ, tặng cậu đấy, lần này cậu đã khiến tôi mở mang tầm mắt, cậu còn muốn đổi chỗ khác phải không? Cái ghế này cậu lấy đi.”
Hôm nay bà học được chiêu trò của Chu Phong, trong lòng có chút áy náy nên muốn làm chút chuyện tốt.
Chu Phong cười lấy băng ghế để cạnh bác gái, nói: "Cám ơn chị nhiều, tôi không cần đâu."
Nói xong, anh cầm cây sào treo hai cái giỏ lên nói với Chu Tiểu Yến: "Tiểu Yến, đi thôi."
"Dạ." Chu Tiểu Yến cũng rất hiểu chuyện, cũng không ở đây nói gì nhiều với Chu Phong.
Mãi đến khi hai người đã đi xa, cô mới không kìm được sự phấn khích mà nói:
"Trời ạ, anh Năm, anh giỏi quá! Thế mà anh lại bán nấm xấu được, à không, nấm bụng dê!"
"Tám mươi xu một ký, hôm nay kiếm bộn rồi!"
"Nếu cha mẹ mà biết chuyện, chắc là sẽ bất ngờ đến trố mắt."
"Anh năm, anh biết buôn bán quá!"
"Bây giờ mới biết anh có tài năng này đấy."
…
Cô gái nhỏ ríu rít như một chú chim sơn ca vui vẻ.
Cô vốn tưởng rằng hôm nay mình sẽ an ủi Chu Phong một phen nhưng không ngờ nấm bụng dê anh hái đã được bán sạch!
Hơn nữa, những từ ngữ và thuật ngữ chuyên dùng khi bán đồ đều được sắp xếp đâu ra đấy.
Cứ thế mà miêu tả cây nấm xấu xí thành loại nấm cao cấp nằm ngoài tầm với của người bình thường!
Đi một đoạn, Chu Tiểu Yến nhìn Chu Phong xách hai cái giỏ, hỏi: "Anh năm, anh đựng gì trong này vậy?"
“Cua lông tối qua ăn đó.”
"Cua lông?"
“Đúng vậy, anh đã đặt tên mới cho chúng, nghe hay không."
"Nghe hay đấy! Sáng nay không bán cua lông đi sao?"
“Bán được 53 con."
"Oa oa oa, cua lông đúng là ngon thật, chắc là có người mua, anh bán bao nhiêu?" Chu Tiểu Yến thuận miệng hỏi.
53 con cua lông, chắc là bán được một mớ tiền rồi?
Dù sao nó cũng ngon như vậy mà.
"Em đoán xem." Chu Phong vừa cười vừa nói.
"Một đồng?" Chu Tiểu Yến thẳng thắn nói.
"Cao hơn đi."
"Hai đồng???"
"Tiếp đi."
"Ba đồng?? Không thể nào? 53 con cua có thể bán được ba đồng sao??" Chu Tiểu Yến kinh hãi.
"Tiếp đi nào." Chu Phong cười nói.
Đi đường cũng chán quá. Chọc cô em gái một chút thì đi đường cũng đỡ chán hơn.
Chu Tiểu Yến đoán từ ba đồng đến hai mươi đồng, biểu cảm trên mặt cô đã rất hưng phấn, tất cả các cơ bắp trên mặt đều đang chuyển động.
"Không thể nào? Còn chưa đoán đúng à? Anh năm! Chẳng lẽ anh kiếm được 21 đồng?"
Chu Phong cười ha hả nói: "Đúng vậy, lần này đoán đúng rồi, 21 đồng!"
Chu Tiểu Yến ngạc nhiên đến mức dùng hai tay vỗ vào mặt mình, tự nhủ mình phải bình tĩnh lại, bình tĩnh lại một chút.
Nhất thời, cô không muốn đi học nữa mà muốn đi theo Tần Bằng đi bán cua dạo.
Bởi vì nó kiếm lời được nhiều quá.
53 con cua bán được 21 đồng! Đây khoảng chừng là một phần ba tiền lương hàng tháng của chị dâu năm!
------
Dịch: MBMH Translate
Nói ra, tức là những thứ này có rất nhiều, vậy mà anh lại bán mắc như vậy?
Cái gì hiếm thì mới có giá trị.
Cũng giống như thế hệ sau này, anh đào ở Sơn Đông 4 đồng một ký muốn ăn bao nhiêu cũng được. Nhưng tới miền Nam, lại có thể bán được giá 40 đồng một ký.
Nói xong, Chu Phong lại khờ khạo gãi đầu mình, sau đó dùng vẻ mặt xin lời chỉ bảo của mấy người phụ nữ: "Chị ơi, tôi muốn hỏi thăm cái này, đồ tôi bán xong rồi chuẩn bị dọn quán. Lát nữa, đi mua chút đồ bổ cho vợ tôi, cô ấy vừa mới sinh xong cháu nhỏ mới ba tháng, không đủ sữa.”
"Không biết phải mua cái gì cho vợ tôi lợi sữa?"
Mấy người phụ nữ vừa nghe vậy, ấn tượng của họ đối với Chu Phong lại tăng vọt.
Thật là một người đàn ông tuyệt vời, đối xử tốt với vợ mình!
Ngay lập tức, mỗi người đều dạy phương pháp lợi sữa kỳ diệu trong thời gian cho con bú của họ.
Ví dụ như ăn canh cá trích, giò heo hầm và ăn nhiều đậu hũ, đậu phộng, đậu Hà Lan có thể giúp tăng nguồn sữa, liên tục được chia sẻ ra.
Ngoài ra còn có những lời chia sẻ chẳng hạn như sau khi bé bú xong, nếu mẹ vẫn còn sữa thì đừng nghĩ đến việc để lại cho bé vào lần sau. Điều này sẽ không có lợi cho việc tiết sữa của mẹ. tốt nhất là nên ăn thường xuyên, điều này sẽ giúp sản sinh ra một lượng lớn prolactin trong cơ thể mẹ giúp sản sinh sữa.
Chu Phong cẩn thận nhớ lại, nếu như không nhớ được anh lấy giấy bút đã chuẩn bị sẵn ra viết lên trên giấy.
Bởi vì anh thực sự xin chỉ dạy.
Lát nữa sẽ tổng kết lại những kinh nghiệm này sau và chọn ra cái hiệu quả nhất. Sau đó sẽ thử xem thế nào, xem có thể tăng nguồn sữa của Tô Tiểu Tình không.
Mãi cho đến khi mấy người phụ nữ phải về nấu cơm nếu không đã gần đến giờ làm rồi, vậy nên họ mới đành ra về.
Trước khi đi còn dặn dò Chu Phong, ngày mai phải đến.
Chu Phong mỉm cười.
Sau khi mấy người phụ nữ giải tán, các cô gái cũng lần lượt tản đi. Tuy biết Chu Phong đã có vợ, nhưng vẫn có người không nhịn được nhìn Chu Phong.
Mong ngày mai anh lại đến bán hàng.
Chu Tiểu Yến vỗ bả vai Chu Phong: "Anh năm!"
Thấy Chu Phong không hề sợ hãi trước cái vỗ bất ngờ của mình, cô hỏi: "A, anh Năm, anh không bị em hù giật mình à?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Anh thấy em lâu rồi." Chu Phong mỉm cười cầm băng ghế gấp lên đưa cho cô bán rau bên cạnh.
Bác gái cười ha hả không đáp, nói: “Anh bạn trẻ, tặng cậu đấy, lần này cậu đã khiến tôi mở mang tầm mắt, cậu còn muốn đổi chỗ khác phải không? Cái ghế này cậu lấy đi.”
Hôm nay bà học được chiêu trò của Chu Phong, trong lòng có chút áy náy nên muốn làm chút chuyện tốt.
Chu Phong cười lấy băng ghế để cạnh bác gái, nói: "Cám ơn chị nhiều, tôi không cần đâu."
Nói xong, anh cầm cây sào treo hai cái giỏ lên nói với Chu Tiểu Yến: "Tiểu Yến, đi thôi."
"Dạ." Chu Tiểu Yến cũng rất hiểu chuyện, cũng không ở đây nói gì nhiều với Chu Phong.
Mãi đến khi hai người đã đi xa, cô mới không kìm được sự phấn khích mà nói:
"Trời ạ, anh Năm, anh giỏi quá! Thế mà anh lại bán nấm xấu được, à không, nấm bụng dê!"
"Tám mươi xu một ký, hôm nay kiếm bộn rồi!"
"Nếu cha mẹ mà biết chuyện, chắc là sẽ bất ngờ đến trố mắt."
"Anh năm, anh biết buôn bán quá!"
"Bây giờ mới biết anh có tài năng này đấy."
…
Cô gái nhỏ ríu rít như một chú chim sơn ca vui vẻ.
Cô vốn tưởng rằng hôm nay mình sẽ an ủi Chu Phong một phen nhưng không ngờ nấm bụng dê anh hái đã được bán sạch!
Hơn nữa, những từ ngữ và thuật ngữ chuyên dùng khi bán đồ đều được sắp xếp đâu ra đấy.
Cứ thế mà miêu tả cây nấm xấu xí thành loại nấm cao cấp nằm ngoài tầm với của người bình thường!
Đi một đoạn, Chu Tiểu Yến nhìn Chu Phong xách hai cái giỏ, hỏi: "Anh năm, anh đựng gì trong này vậy?"
“Cua lông tối qua ăn đó.”
"Cua lông?"
“Đúng vậy, anh đã đặt tên mới cho chúng, nghe hay không."
"Nghe hay đấy! Sáng nay không bán cua lông đi sao?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Bán được 53 con."
"Oa oa oa, cua lông đúng là ngon thật, chắc là có người mua, anh bán bao nhiêu?" Chu Tiểu Yến thuận miệng hỏi.
53 con cua lông, chắc là bán được một mớ tiền rồi?
Dù sao nó cũng ngon như vậy mà.
"Em đoán xem." Chu Phong vừa cười vừa nói.
"Một đồng?" Chu Tiểu Yến thẳng thắn nói.
"Cao hơn đi."
"Hai đồng???"
"Tiếp đi."
"Ba đồng?? Không thể nào? 53 con cua có thể bán được ba đồng sao??" Chu Tiểu Yến kinh hãi.
"Tiếp đi nào." Chu Phong cười nói.
Đi đường cũng chán quá. Chọc cô em gái một chút thì đi đường cũng đỡ chán hơn.
Chu Tiểu Yến đoán từ ba đồng đến hai mươi đồng, biểu cảm trên mặt cô đã rất hưng phấn, tất cả các cơ bắp trên mặt đều đang chuyển động.
"Không thể nào? Còn chưa đoán đúng à? Anh năm! Chẳng lẽ anh kiếm được 21 đồng?"
Chu Phong cười ha hả nói: "Đúng vậy, lần này đoán đúng rồi, 21 đồng!"
Chu Tiểu Yến ngạc nhiên đến mức dùng hai tay vỗ vào mặt mình, tự nhủ mình phải bình tĩnh lại, bình tĩnh lại một chút.
Nhất thời, cô không muốn đi học nữa mà muốn đi theo Tần Bằng đi bán cua dạo.
Bởi vì nó kiếm lời được nhiều quá.
53 con cua bán được 21 đồng! Đây khoảng chừng là một phần ba tiền lương hàng tháng của chị dâu năm!
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro