Mỗi Ngày Đại Tá Đều Bị Vả Mặt

Chương 18

Nhất Chỉ Phong Thổ Tử

2025-03-31 03:09:07

Tạ Quân Ý rời đi một năm rưỡi, suốt thời gian đó hoàn toàn mất liên lạc. Mỗi ngày anh chỉ có thể nhìn chằm chằm vào hình nền của Lạc Thanh để ăn cơm, đến mức gầy rộc cả người! Khó khăn lắm mới đợi được ngày được về nhà thăm người thân, cả người của anh như bừng lên sức sống![Thanh Thanh Thanh Thanh, chồng về rồi nè, mau tới đây hôn yêu một cái nào~] Vừa khôi phục liên lạc, Tạ Quân Ý lập tức gửi tin nhắn cho Lạc Thanh, sau đó mới báo cáo với mẹ mình, [Mẹ ơi, con trai của mẹ về rồi đây, mẹ mau bàn với mẹ vợ chuyện cưới hỏi đi ạ!]Nếu không phải vì chưa cưới được vợ về nhà, có khi anh đã quên luôn cả mẹ của mình rồi!Tạ Quân Ý chạy thẳng đến cửa nhà họ Lạc để mai phục, chào hỏi bảo vệ xong liền chui vào bụi cỏ bên đường, chuẩn bị tạo bất ngờ cho vợ yêu, hoàn toàn quên mất chuyện về nhà!Chờ suốt nửa ngày, thỏ con về rồi nhưng lại dắt theo một con lợn rừng!"Lạc Thanh, tôi thực sự thích cậu, mong cậu suy nghĩ nghiêm túc về chuyện của chúng ta." Lợn rừng trông giống người nhưng lại muốn ủi bắp cải nhà Tạ Quân Ý!"Tôi đã nói rồi, tôi có hôn ước." Sau hơn một năm, Lạc Thanh dường như lại cao thêm chút nữa, chắc chắn là cây bắp cải xanh mướt và cứng cáp nhất rồi!"Hôn ước không phải tình yêu, cậu có cảm giác gì với tôi không?"Lạc Thanh: "Cậu rất tốt, đẹp trai, gia thế tốt, tính tình tốt, có thiên phú, lại còn chăm chỉ....."Tạ Quân Ý suýt tức chết, lao ra khỏi bụi cỏ. Lạc Thanh thấy rõ người vừa chui ra, thái dương giật giật.Tạ Quân Ý chính nghĩa lẫm liệt nói: "Vợ của tôi đã nói là em ấy có chồng rồi, cậu còn bám theo làm gì hả?!"Lạc Thanh: "....." Vỏ bọc nhã nhặn và lịch sự sắp không giữ nổi nữa rồi!Lợn rừng kinh ngạc nhìn Tạ Quân Ý rồi quay sang Lạc Thanh: "Anh ta chính là vị hôn phu của cậu?"Gương mặt của Lạc Thanh đen lại, khó khăn gật đầu, trông cực kỳ chán nản, chẳng muốn nhìn Tạ Quân Ý thêm một giây nào!Lợn rừng nghiêm túc nói: "Lạc Thanh, chúng ta đang sống trong thời đại tự do, không ai nên bị ý chí của người khác chi phối, hãy tôn trọng cảm xúc của chính mình."Tạ Quân Ý khó tin: "Cậu nghĩ Thanh Thanh sẽ bị ý chí của người khác chi phối á? Tôi với Thanh Thanh là yêu đương tự do đó! Đi thong thả, không tiễn!"Lợn rừng kinh ngạc nhìn Lạc Thanh.Lạc Thanh trừng mắt nhìn Tạ Quân Ý: "Anh không nói thì không ai bảo anh câm đâu! Câm miệng, cút vào nhà chờ tôi!"Tạ Quân Ý: ".....Ồ."Thanh Thanh vẫn có cá tính như thế, mình thích nhất là cái tính này của vợ yêu!Tạ Quân Ý ngoan ngoãn kéo vali lăn vào nhà họ Lạc, vừa thấy mẹ vợ liền tặng ngay một bộ mỹ phẩm. Đại tá rất có kinh nghiệm trong việc chọn mỹ phẩm! Lấy lòng mẹ vợ xong, anh thuận lợi tiến vào phòng của vợ.Sạch sẽ! Gọn gàng! Tối giản! Tao nhã! Đẳng cấp! Giường của vợ lớn quá, mềm quá, thơm quá!"Mẹ ơi, con đi tắm nha." Tạ Quân Ý vừa xoa tay vừa cười với mẹ vợ.Mẹ Lạc hiểu ngay: "Biết rồi! Mẹ sẽ đi ngủ sớm, sáng mai Thanh Thanh không có tiết đâu."Tạ Quân Ý: "......" Đây mới là mẹ ruột của con! Chắc chắn luôn!Tạ Quân Ý vô cùng nghiêm túc tắm rửa trong phòng tắm của Lạc Thanh, tắm xong hớn hở đi ra thì thấy Lạc Thanh đang ngồi bên giường nhìn mình. Ánh mắt đào hoa ấy vừa liếc qua, trạng thái của Tạ Quân Ý lập tức dâng trào!Tạ Quân Ý cười hề hề: "Thanh Thanh, em đi tắm đi."Lạc Thanh mỉm cười nhẹ, tựa như ngân hà rơi đầy hoa.Tạ Quân Ý: "....." Không tắm nữa!Sói đói lao lên cắn mồi nhưng lại nhào hụt. Lạc Thanh đứng bên giường nhìn Tạ Quân Ý đang bổ nhào xuống giường, cười nhạt: "Đi lâu thật nhỉ."Tạ Quân Ý: "......"Lạc Thanh: "Không có lấy một tin nhắn."Tạ Quân Ý: "......"Lạc Thanh: "Nghe nói muốn kết hôn lắm hả?"Tạ Quân Ý đột nhiên cảm thấy vừa tắm xong mà lạnh buốt cả người, anh ngoan ngoãn quỳ gối trên giường, thành khẩn nhìn Lạc Thanh: "Anh sai rồi! Từ chức, ngày mai từ chức luôn!"Lạc Thanh: "...... Anh còn dám uy hiếp tôi?"Tạ Quân Ý tự véo tai mình: "Không không, hiểu lầm thôi, yêu em yêu em, chụt chụt~"Lạc Thanh: "......"Tạ Quân Ý: "Hề hề hề, Thanh Thanh, có phải em nhớ anh lắm không?"Lạc Thanh quay đầu đi: "Mặt đúng là dày thật!"Lòng can đảm của Tạ Quân Ý bùng nổ, anh ôm lấy eo của Lạc Thanh: "Hề hề hề, Thanh Thanh, đi ngủ đi, mẹ ngủ rồi."Lạc Thanh: ".....Cút."Tạ Quân Ý: "Lăn lăn lăn."Dứt khoát tắt đèn!Tách!"CÚT!"Tạ Quân Ý ôm mặt, ấm ức: "...... Ồ, vậy anh ngủ dưới đất nha."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mỗi Ngày Đại Tá Đều Bị Vả Mặt

Số ký tự: 0