Chương 19
Nhất Chỉ Phong Thổ Tử
2025-03-31 03:09:07
Kỳ nghỉ một tháng...... đại tá đã lên kế hoạch chu toàn từ lâu!Kết hôn! Phải kết hôn! Đáng lẽ nên kết hôn từ lâu rồi!Mẹ Tạ: "Ồ, tự lo sính lễ đi con."Tạ Quân Ý: "......"Đầu gối của đàn ông đáng giá nghìn vàng nhưng quỳ trước cha mẹ là chân lý! Tạ Quân Ý ôm chặt lấy chân mẹ, khóc lóc: "Mẹ ơi, mẹ biết lương của con có bao nhiêu mà! Con vay tiền! Vay tiền được không?!"Mẹ Tạ: "....." Sao bà lại sinh ra đứa con chẳng có chí khí thế này chứ?!Mẹ Tạ gọi điện cho cha Tạ đang đóng quân ở vùng biên giới vũ trụ xa xôi: "Chồng ơi, con trai của anh muốn cưới vợ, không có tiền."Cha Tạ: "Cưới ai?" Thiếu tiền rồi mới nhớ đến cha à?Mẹ Tạ: "Anh biết mà, là Lạc Thanh đó."Cha Tạ: "..... Chúng ta vẫn nên tôn trọng quyết định của bọn trẻ, đừng ép hôn chứ."Mẹ Tạ lôi ngay con trai vào cuộc gọi: "Con tự nói với cha đi, có phải mẹ ép con cưới không?!"Tạ Quân Ý: "Cha ơi!"Cha Tạ: "....." Tuy con trai gọi cha là chuyện bình thường nhưng sao giọng điệu này nghe cứ sai sai thế nhỉ?Tạ Quân Ý cười nịnh nọt: "Cha à, cho con vay chút tiền cưới vợ đi, dạo trước không phải cha vừa 'tịch thu'..... À không, vừa 'chỉnh đốn' bọn hải tặc Tự Thư Tinh à? Chắc chắn có tiền đúng không!"Cha Tạ: "......" Ở cùng một đơn vị với con trai đúng là nhược điểm chí mạng, ngay cả tiền riêng cũng không giấu nổi!"Cha ơi, vợ của con đẹp lắm đó! Sau này sẽ sinh cho cha một cháu gái, đảm bảo là đại mỹ nhân số một của Liên Minh, cha sẽ vui đến chết luôn! Sinh con trai thì cũng chẳng lo không lấy được vợ, cha cũng sẽ vui đến chết luôn!"Cha Tạ: "......" Chỉ nói một câu mà bị con trai trù hai lần, đây là vay tiền hay muốn ăn đòn vậy?Tạ Quân Ý: "Cha ơi, sang năm sau con sẽ trả lại cho cha!"Cha Tạ dứt khoát: "Chốt kèo!"Tạ Quân Ý: "....."Cha ruột đấy!!!Có tiền rồi, Tạ Quân Ý bắt đầu đau đầu suy nghĩ cách cầu hôn. Thanh Thanh không thích hoa, phiền thật đấy! Sao nhân dân Liên Minh không bao giờ cân nhắc đến tình huống vợ không thích hoa nhỉ?! Đúng là trí tuệ nhân loại vẫn còn thiếu sót, đáng chê trách!Ban ngày Tạ Quân Ý chạy đến tìm vợ, ban đêm lại về nhà vắt óc suy nghĩ ý tưởng cầu hôn. Anh giấu chuyện này kỹ đến mức không để lộ chút manh mối nào!Hôm đó, sau bữa cơm, Tạ Quân Ý giở trò lưu manh xong định chuồn đi như mọi ngày nhưng lại bị Lạc Thanh gọi lại: "Này, nghe mẹ của anh nói anh muốn cầu hôn à?"Tạ Quân Ý: "......" CÁI MIỆNG NÀY!!! CÁI MIỆNG TO QUÁ!!!Lạc Thanh liếc nhìn anh một cái: "Mẹ của tôi bảo từ bé đến lớn anh chẳng có tí lãng mạn nào, kêu tôi cứ giả vờ bất ngờ là được, ai cũng vui."Tạ Quân Ý: "......" Mẹ vợ nhìn nhầm con rồi! Con cực kỳ lãng mạn mà!Lạc Thanh nhìn anh một cái rồi xoay người, mở ngăn kéo lấy ra một mô hình cơ giáp màu đen, đưa cho anh: "Cho anh, nhẫn đây.""Hả?" Tạ Quân Ý ngơ ngác.Lạc Thanh hất cằm: "Cưới tôi đi, tôi cầu hôn anh."Tạ Quân Ý: "...... HẢ?!!!"Đệch! Diễn biến này không đúng!!!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro