Chương 30 - Trương Nhụy Anh Gặp Quả Báo (Hơi H)
Bắn Tinh Dịch Nóng Hổi Vào Màng Trinh Của Thiếu Nữ
Phàm Trần Đích Nguyệt Lượng
2024-08-08 12:28:50
“A!” ôm thiếu nữ mềm mại đâm ra rút vào mấy trăm cái, thiếu niên không kiềm chế được ham muốn xuất tinh mà gầm nhẹ một tiếng rồi phun ra tinh dịch đặc sệt, nóng hổi lên màng trinh của thiếu nữ. . .
Khi anh chậm rãi rút nửa quy đầu cương cứng ra, một luồng dịch trắng đục lần lượt tuôn ra. Anh đã chuẩn bị sẵn khăn giấy để lau hết tinh dịch không ngừng tuôn ra cho thiếu nữ, lại nhịn không được mà lấy điện thoại ra chụp huyệt đạo nhếch nhác của cô. Sau đó dùng ngón tay nhẹ nhàng đẩy ra hai mảnh cánh hoa mềm mại, hồng hào để lộ ra cái màng nhỏ bên trong, ở đó vẫn còn tinh dịch màu trắng đục mà thiếu niên đã bắn vào. Thấy vậy, anh không nhịn được mà lại cầm điện thoại lên chụp. . .
“Sắp đến rồi. . . sinh nhật của em sắp đến rồi. . .” lau cho thiếu nữ thật sạch sẽ, anh ôm lấy cô còn đang hôn mê bất tỉnh triền miên một hồi ở trên giường lớn, thẳng đến gần sáng mới buông cô ra, về căn phòng thuộc về mình…
Dù cho còn có mấy giờ nữa sẽ đi học, anh vẫn hưng phấn đến mức không ngủ được, ngọn lửa hừng hừng dưới bụng dưới khiến anh không đè nén được khát vọng trước thân thể mềm mại, tinh tế của thiếu nữ, chỉ hận không thể đè cô dưới thân mà tàn phá cho thỏa thích…
______
“Leng keng leng keng” tiếng chuông báo thức của điện thoại vang lên đúng giờ, Diệp Yên Yên mệt mỏi rã rời từ trên giường đứng dậy, liền cảm thấy giữa hai chân mình nhớp nháp “Mình sao vậy…” thiếu nữ cau mày đứng dậy khỏi giường, lại bất ngờ phát hiện thân thể mình bủn rủn, không có sức hơn trước, khắp người đều cảm thấy không ổn…
Cô cố gắng nhấc thân thể mệt mỏi vào phòng tắm rửa mặt, vừa mới ngồi lên bồn cầu, lại phát hiện có điều gì đó không ổn bởi trên quần lót bỗng xuất hiện dịch thể màu trắng đục, chảy xuống bồn cầu từng chút một.
“Kinh nguyệt sắp đến rồi sao?” thiếu nữ đơn thuần suy nghĩ, nhưng cô vừa mới hành kinh cách đây vài ngày, có lẽ kinh nguyệt của cô không đều nên mới như vậy…
Tắm rửa đơn giản rồi xuống lầu, Diệp Yên Yên ăn chút bánh mì liền ra cửa.
“Mẹ, con đi học đây ạ.” đeo balo lên liếc nhìn thời gian, cô hô to một tiếng về phía phòng bếp sau đó vội vã chạy ra khỏi nhà. Còn chưa kịp ra khỏi nhà đã chú ý tới thiếu niên bên cửa, cô không chút suy nghĩ lôi kéo anh chạy đến trường.
“Bị muộn rồi!” cô vừa chạy vừa không quên nhắc nhở Tiêu Dật Việt, khi hai người tới cổng trường thì chỉ còn năm phút nữa là đến giờ vào lớp.
Giáo viên đã sớm đứng đợi ở cổng trường kiểm tra, trên tay còn cầm một cây thước dài bằng gỗ để trừng phạt học sinh đi muộn.
“Cô Trương, chúng em không đến muộn ạ.” cô Trương đứng ở cổng trường nhận ra hai người họ liền theo bản năng liếc nhìn đồng hồ đeo tay, nhưng còn chưa kịp nói gì đã bị Diệp Yên Yên giành trước một bước.
“Vào đi!” Cô Trương mặt không đổi mà nhường đường, không tình nguyện cho hai người vào, lúc Diệp Yên Yên kéo Tiêu Dật Việt vào còn không quên ở sau lưng cô ta làm mặt quỷ.
Cô Trương này nổi tiếng là nghiêm khắc, chỉ cần là học sinh có thành tích không tốt cô ta liền thấy ngứa mắt, cách đối xử khác hoàn toàn với những học sinh xuất sắc. Chỉ cần cho cô ta cơ hội, cô ta sẽ mượn cớ mà hung hăng trừng phạt thật nghiêm khắc những học sinh kém, cô ta đã sớm nhìn cô không hợp mắt rồi.
Ở trường, Diệp Yên Yên có thành tích không quá tốt cũng không quá kém, chỉ ở bậc trung mà thôi.
Nhưng cũng không phải là học sinh hư sẽ gây rắc rối trong trường, biết im lặng chăm chú nghe giảng. Trùng hợp là có một số tiết toán bởi vì giáo viên chính đột nhiên sinh bệnh nên cô Trương dạy thay, cô có đề không hiểu lắm nên lên hỏi cô ta. Nào ngờ sau nhiều lần cô ta giảng mà cô không hiểu, cô ta liền công khai châm biếm cô trước mặt toàn bộ học sinh trong lớp rằng cô học tập không tốt, đã dạy đi dạy lại nhiều lần rồi mà vẫn không hiểu.
Việc đó đã khiến cô tức đến nghiến răng nghiến lợi! !
Khi anh chậm rãi rút nửa quy đầu cương cứng ra, một luồng dịch trắng đục lần lượt tuôn ra. Anh đã chuẩn bị sẵn khăn giấy để lau hết tinh dịch không ngừng tuôn ra cho thiếu nữ, lại nhịn không được mà lấy điện thoại ra chụp huyệt đạo nhếch nhác của cô. Sau đó dùng ngón tay nhẹ nhàng đẩy ra hai mảnh cánh hoa mềm mại, hồng hào để lộ ra cái màng nhỏ bên trong, ở đó vẫn còn tinh dịch màu trắng đục mà thiếu niên đã bắn vào. Thấy vậy, anh không nhịn được mà lại cầm điện thoại lên chụp. . .
“Sắp đến rồi. . . sinh nhật của em sắp đến rồi. . .” lau cho thiếu nữ thật sạch sẽ, anh ôm lấy cô còn đang hôn mê bất tỉnh triền miên một hồi ở trên giường lớn, thẳng đến gần sáng mới buông cô ra, về căn phòng thuộc về mình…
Dù cho còn có mấy giờ nữa sẽ đi học, anh vẫn hưng phấn đến mức không ngủ được, ngọn lửa hừng hừng dưới bụng dưới khiến anh không đè nén được khát vọng trước thân thể mềm mại, tinh tế của thiếu nữ, chỉ hận không thể đè cô dưới thân mà tàn phá cho thỏa thích…
______
“Leng keng leng keng” tiếng chuông báo thức của điện thoại vang lên đúng giờ, Diệp Yên Yên mệt mỏi rã rời từ trên giường đứng dậy, liền cảm thấy giữa hai chân mình nhớp nháp “Mình sao vậy…” thiếu nữ cau mày đứng dậy khỏi giường, lại bất ngờ phát hiện thân thể mình bủn rủn, không có sức hơn trước, khắp người đều cảm thấy không ổn…
Cô cố gắng nhấc thân thể mệt mỏi vào phòng tắm rửa mặt, vừa mới ngồi lên bồn cầu, lại phát hiện có điều gì đó không ổn bởi trên quần lót bỗng xuất hiện dịch thể màu trắng đục, chảy xuống bồn cầu từng chút một.
“Kinh nguyệt sắp đến rồi sao?” thiếu nữ đơn thuần suy nghĩ, nhưng cô vừa mới hành kinh cách đây vài ngày, có lẽ kinh nguyệt của cô không đều nên mới như vậy…
Tắm rửa đơn giản rồi xuống lầu, Diệp Yên Yên ăn chút bánh mì liền ra cửa.
“Mẹ, con đi học đây ạ.” đeo balo lên liếc nhìn thời gian, cô hô to một tiếng về phía phòng bếp sau đó vội vã chạy ra khỏi nhà. Còn chưa kịp ra khỏi nhà đã chú ý tới thiếu niên bên cửa, cô không chút suy nghĩ lôi kéo anh chạy đến trường.
“Bị muộn rồi!” cô vừa chạy vừa không quên nhắc nhở Tiêu Dật Việt, khi hai người tới cổng trường thì chỉ còn năm phút nữa là đến giờ vào lớp.
Giáo viên đã sớm đứng đợi ở cổng trường kiểm tra, trên tay còn cầm một cây thước dài bằng gỗ để trừng phạt học sinh đi muộn.
“Cô Trương, chúng em không đến muộn ạ.” cô Trương đứng ở cổng trường nhận ra hai người họ liền theo bản năng liếc nhìn đồng hồ đeo tay, nhưng còn chưa kịp nói gì đã bị Diệp Yên Yên giành trước một bước.
“Vào đi!” Cô Trương mặt không đổi mà nhường đường, không tình nguyện cho hai người vào, lúc Diệp Yên Yên kéo Tiêu Dật Việt vào còn không quên ở sau lưng cô ta làm mặt quỷ.
Cô Trương này nổi tiếng là nghiêm khắc, chỉ cần là học sinh có thành tích không tốt cô ta liền thấy ngứa mắt, cách đối xử khác hoàn toàn với những học sinh xuất sắc. Chỉ cần cho cô ta cơ hội, cô ta sẽ mượn cớ mà hung hăng trừng phạt thật nghiêm khắc những học sinh kém, cô ta đã sớm nhìn cô không hợp mắt rồi.
Ở trường, Diệp Yên Yên có thành tích không quá tốt cũng không quá kém, chỉ ở bậc trung mà thôi.
Nhưng cũng không phải là học sinh hư sẽ gây rắc rối trong trường, biết im lặng chăm chú nghe giảng. Trùng hợp là có một số tiết toán bởi vì giáo viên chính đột nhiên sinh bệnh nên cô Trương dạy thay, cô có đề không hiểu lắm nên lên hỏi cô ta. Nào ngờ sau nhiều lần cô ta giảng mà cô không hiểu, cô ta liền công khai châm biếm cô trước mặt toàn bộ học sinh trong lớp rằng cô học tập không tốt, đã dạy đi dạy lại nhiều lần rồi mà vẫn không hiểu.
Việc đó đã khiến cô tức đến nghiến răng nghiến lợi! !
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro