Chương 30 - Trương Nhụy Anh Gặp Quả Báo (Hơi H)
Mỗi Đêm Bò Lên Giường Thanh Mai Giở Trò ( H )
Phàm Trần Đích Nguyệt Lượng
2024-08-08 12:28:50
“Yên Yên, uống sữa trước khi ngủ sẽ ngon giấc hơn đó con…” Diệp mẹ thân mật đưa một ly sữa bò nóng cho con gái đang muốn lên lầu nghỉ ngơi.
“Vâng…” không biết vì sao gần đây Diệp Yên Yên luôn cảm thấy mình ngủ không đủ giấc. Buổi sáng lên lớp liên tục ngủ gà ngủ gật, còn bị thầy cô chỉ đích danh trách phạt nhiều lần.
Muốn trách thì phải trách giấc mộng xuân đáng chết kia, lần nào cô cũng mơ thấy thân thể của mình bị đàn ông không ngừng đùa giỡn, nhất là nơi tư mật phía dưới, mỗi sáng thức dậy đều cảm thấy ướt át, cả quần lót cũng ướt nữa…
“Ai…” sau khi uống sữa xong, lúc này Diệp Yên Yên mới ỉu xìu đi lên lầu về phòng nằm. Vì quá mệt nên khi vừa mới nằm xuống giường lớn cô đã nhanh chóng ngủ thiếp đi…
Diệp Yên Yên không biết, khi cô chìm vào giấc ngủ say, cửa kính ban công lặng lẽ mở ra, bước vào là Tiêu Dật Việt thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên với Diệp Yên Yên, đồng thời cũng là kẻ đầu sỏ khiến cô gần đây cảm thấy mệt mỏi rã rời đến mức không chịu nổi…
Vì nhà hai người gần nhau và phòng của anh vừa vặn đối diện với ban công phòng cô, nên anh có thể trèo vào phòng cô một cách dễ dàng. Mà cô gái đơn thuần này cũng không có trí nhớ tốt, cho dù đã nhắc nhở cô nhiều lần rồi nhưng cô vẫn không nhớ đóng cửa kính ban công cho đàng hoàng, khiến cho anh có thể tự do ra vào phòng cô, rồi leo lên chiếc giường lớn của cô…
Anh cũng là người hạ thuốc ngủ vào ly sữa trước khi ngủ mỗi ngày của cô, đồng thời là người mỗi tối thừa dịp Diệp Yên Yên ngủ say liền giở trò với cô...
Đặc biệt là đôi vú căng tròn, mềm mại mà trắng nõn, khiến người ta yêu thích không dứt được, chỉ muốn tiếp tục vuốt ve thành đủ loại hình dạng. Còn có nơi tư mật trắng nõn nà của thiếu nữ nữa, hồng hào no đủ như chất gây nghiện khiến người ta đê mê, vừa mới dùng ngón tay nhẹ nhàng khiêu khích tách ra môi âm hộ đầy đặn, ngón tay khẽ véo viên trân châu lộ ra ngoài, đã khiến cho hoa huyệt non nớt nhạy cảm của cô ướt đẫm…
Cơ thể Diệp Yên Yên thực sự trở nên mẫn cảm hơn sau khi bị anh đùa giỡn…
“A…” thiếu nữ đang mê man ngủ khó chịu phát ra tiếng rên rỉ, thân thể run rẩy muốn mở mắt ra, nhưng cơn buồn ngủ đột ngột khiến cô không thể phân biệt được đây là thực hay mơ…
“Yên Yên…” thiếu niên mở rộng hai chân của thiếu nữ ra, không chút do dự áp môi mỏng lên hoa huyệt nhạy cảm, mềm mại của thiếu nữ bắt đầu liếm láp. Trêu chọc được một chút thì hoa huyệt cũng đã dần ẩm ướt “Dù đang ngủ mà vẫn nhạy cảm như vậy…” anh ngẩng đầu lên, bàn tay to lớn, khớp xương rõ ràng yêu thương vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn, trắng nõn của thiếu nữ, không nhịn được hôn lên cánh môi hồng của cô…
Tiêu Dật Việt yêu thích không buông không ngừng vuốt ve bộ ngực mềm mại, non nớt của thiếu nữ, đồng thời không ngừng tinh tế hôn lên cơ thể cô, lưu lại dấu vết của mình. Khi môi mỏng rơi trên bụng bằng phẳng của Diệp Yên Yên, lúc này anh mới ngưng lại động tác mà chậm rãi ngẩng đầu…
“Yên Yên, chờ sau sinh nhật 17 tuổi của em…anh sẽ hoàn toàn chiếm lấy em…” thiếu niên bỗng nhiên hé môi mỏng nở nụ cười, đôi mắt đẹp nhìn thiếu nữ cố chấp muốn chiếm làm của riêng, thậm chí còn muốn áp thiếu nữ dưới thân thể mình, tùy ý đùa bỡn.
Còn chưa đầy một tháng nữa là sẽ đến sinh nhật lần thứ 17 của Yên Yên… Đến lúc đó anh nhất định sẽ khiến Diệp Yên Yên trở thành cô gái chỉ thuộc về một mình anh…
Hoàn toàn chiếm hữu cô, dù cho cô có chán ghét anh đi chăng nữa, thì anh cũng sẽ tuyệt đối không buông tay… Ngay cả khi phải dùng hết thủ đoạn phi pháp, anh cũng phải vây hãm cô dưới thân thể mình, nơi nào cũng không thoát được…
Sự chiếm hữu gần như bệnh hoạn của thiếu niên đối với người thiếu nữ đã sớm chậm rãi xuất hiện trong quá trình lớn lên của hai người…
“Ưm…” côn thịt cương cứng của thiếu niên rất lớn, quy đầu to lớn dựng thẳng run rẩy phun ra những dòng tinh dịch màu trắng đục, triệt để bắn đầy tinh dịch lên nơi riêng tư mềm mại của thiếu nữ…
“Tách…” sau khi thiếu niên lấy khăn giấy lau đi côn thịt của mình, anh từ từ lấy điện thoại của mình ra, mở rộng cửa huyệt đã dính đầy tinh dịch của thiếu nữ rồi chụp lại, cẩn thận cất kỹ như bảo bối, lúc này mới lau đi tinh dịch trên thân thể trắng nõn mềm mại của cô, đặc biệt là mật huyệt hồng hào bị anh liếm láp ướt át đến không thể tả, càng làm cho em trai của anh phục hồi tinh dịch chỉ trong nháy mắt…
“Bé con ngủ say còn quyến rũ người khác…thật muốn thao tiểu dâm đãng…” đôi mắt của thiếu niên như bị bóng tối bủa vây, dừng việc lau chùi trong tay lại, dán chặt gậy thịt đã sớm cương cứng của mình vào giữa hai chân mềm mại của thiếu nữ, khép hai chân cô lại rồi bắt đầu động tác…
Mãi cho đến khi trời gần sáng, lúc này anh mới thỏa mãn, chậm rãi lau người và mặc lại quần áo cho cô, chỉ có hoa huyệt vô cùng ẩm ướt là không được lau sạch…
(づ ̄ ³ ̄)づ(づ ̄ ³ ̄)づ(づ ̄ ³ ̄)づ
“Vâng…” không biết vì sao gần đây Diệp Yên Yên luôn cảm thấy mình ngủ không đủ giấc. Buổi sáng lên lớp liên tục ngủ gà ngủ gật, còn bị thầy cô chỉ đích danh trách phạt nhiều lần.
Muốn trách thì phải trách giấc mộng xuân đáng chết kia, lần nào cô cũng mơ thấy thân thể của mình bị đàn ông không ngừng đùa giỡn, nhất là nơi tư mật phía dưới, mỗi sáng thức dậy đều cảm thấy ướt át, cả quần lót cũng ướt nữa…
“Ai…” sau khi uống sữa xong, lúc này Diệp Yên Yên mới ỉu xìu đi lên lầu về phòng nằm. Vì quá mệt nên khi vừa mới nằm xuống giường lớn cô đã nhanh chóng ngủ thiếp đi…
Diệp Yên Yên không biết, khi cô chìm vào giấc ngủ say, cửa kính ban công lặng lẽ mở ra, bước vào là Tiêu Dật Việt thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên với Diệp Yên Yên, đồng thời cũng là kẻ đầu sỏ khiến cô gần đây cảm thấy mệt mỏi rã rời đến mức không chịu nổi…
Vì nhà hai người gần nhau và phòng của anh vừa vặn đối diện với ban công phòng cô, nên anh có thể trèo vào phòng cô một cách dễ dàng. Mà cô gái đơn thuần này cũng không có trí nhớ tốt, cho dù đã nhắc nhở cô nhiều lần rồi nhưng cô vẫn không nhớ đóng cửa kính ban công cho đàng hoàng, khiến cho anh có thể tự do ra vào phòng cô, rồi leo lên chiếc giường lớn của cô…
Anh cũng là người hạ thuốc ngủ vào ly sữa trước khi ngủ mỗi ngày của cô, đồng thời là người mỗi tối thừa dịp Diệp Yên Yên ngủ say liền giở trò với cô...
Đặc biệt là đôi vú căng tròn, mềm mại mà trắng nõn, khiến người ta yêu thích không dứt được, chỉ muốn tiếp tục vuốt ve thành đủ loại hình dạng. Còn có nơi tư mật trắng nõn nà của thiếu nữ nữa, hồng hào no đủ như chất gây nghiện khiến người ta đê mê, vừa mới dùng ngón tay nhẹ nhàng khiêu khích tách ra môi âm hộ đầy đặn, ngón tay khẽ véo viên trân châu lộ ra ngoài, đã khiến cho hoa huyệt non nớt nhạy cảm của cô ướt đẫm…
Cơ thể Diệp Yên Yên thực sự trở nên mẫn cảm hơn sau khi bị anh đùa giỡn…
“A…” thiếu nữ đang mê man ngủ khó chịu phát ra tiếng rên rỉ, thân thể run rẩy muốn mở mắt ra, nhưng cơn buồn ngủ đột ngột khiến cô không thể phân biệt được đây là thực hay mơ…
“Yên Yên…” thiếu niên mở rộng hai chân của thiếu nữ ra, không chút do dự áp môi mỏng lên hoa huyệt nhạy cảm, mềm mại của thiếu nữ bắt đầu liếm láp. Trêu chọc được một chút thì hoa huyệt cũng đã dần ẩm ướt “Dù đang ngủ mà vẫn nhạy cảm như vậy…” anh ngẩng đầu lên, bàn tay to lớn, khớp xương rõ ràng yêu thương vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn, trắng nõn của thiếu nữ, không nhịn được hôn lên cánh môi hồng của cô…
Tiêu Dật Việt yêu thích không buông không ngừng vuốt ve bộ ngực mềm mại, non nớt của thiếu nữ, đồng thời không ngừng tinh tế hôn lên cơ thể cô, lưu lại dấu vết của mình. Khi môi mỏng rơi trên bụng bằng phẳng của Diệp Yên Yên, lúc này anh mới ngưng lại động tác mà chậm rãi ngẩng đầu…
“Yên Yên, chờ sau sinh nhật 17 tuổi của em…anh sẽ hoàn toàn chiếm lấy em…” thiếu niên bỗng nhiên hé môi mỏng nở nụ cười, đôi mắt đẹp nhìn thiếu nữ cố chấp muốn chiếm làm của riêng, thậm chí còn muốn áp thiếu nữ dưới thân thể mình, tùy ý đùa bỡn.
Còn chưa đầy một tháng nữa là sẽ đến sinh nhật lần thứ 17 của Yên Yên… Đến lúc đó anh nhất định sẽ khiến Diệp Yên Yên trở thành cô gái chỉ thuộc về một mình anh…
Hoàn toàn chiếm hữu cô, dù cho cô có chán ghét anh đi chăng nữa, thì anh cũng sẽ tuyệt đối không buông tay… Ngay cả khi phải dùng hết thủ đoạn phi pháp, anh cũng phải vây hãm cô dưới thân thể mình, nơi nào cũng không thoát được…
Sự chiếm hữu gần như bệnh hoạn của thiếu niên đối với người thiếu nữ đã sớm chậm rãi xuất hiện trong quá trình lớn lên của hai người…
“Ưm…” côn thịt cương cứng của thiếu niên rất lớn, quy đầu to lớn dựng thẳng run rẩy phun ra những dòng tinh dịch màu trắng đục, triệt để bắn đầy tinh dịch lên nơi riêng tư mềm mại của thiếu nữ…
“Tách…” sau khi thiếu niên lấy khăn giấy lau đi côn thịt của mình, anh từ từ lấy điện thoại của mình ra, mở rộng cửa huyệt đã dính đầy tinh dịch của thiếu nữ rồi chụp lại, cẩn thận cất kỹ như bảo bối, lúc này mới lau đi tinh dịch trên thân thể trắng nõn mềm mại của cô, đặc biệt là mật huyệt hồng hào bị anh liếm láp ướt át đến không thể tả, càng làm cho em trai của anh phục hồi tinh dịch chỉ trong nháy mắt…
“Bé con ngủ say còn quyến rũ người khác…thật muốn thao tiểu dâm đãng…” đôi mắt của thiếu niên như bị bóng tối bủa vây, dừng việc lau chùi trong tay lại, dán chặt gậy thịt đã sớm cương cứng của mình vào giữa hai chân mềm mại của thiếu nữ, khép hai chân cô lại rồi bắt đầu động tác…
Mãi cho đến khi trời gần sáng, lúc này anh mới thỏa mãn, chậm rãi lau người và mặc lại quần áo cho cô, chỉ có hoa huyệt vô cùng ẩm ướt là không được lau sạch…
(づ ̄ ³ ̄)づ(づ ̄ ³ ̄)づ(づ ̄ ³ ̄)づ
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro