Chương 30 - Trương Nhụy Anh Gặp Quả Báo (Hơi H)
“Yên Yên Muốn C...
Phàm Trần Đích Nguyệt Lượng
2024-08-08 12:28:50
Trương Nhụy Anh nhất thời không kịp đề phòng, bị Tiêu Dật Việt đẩy vào trong phòng khách sạn. Cô ta còn chưa kịp phản ứng lại thì đã bị những người đàn ông đói khát mất đi lý trí đặt ở dưới thân. Những kẻ này thô lỗ xé rách quần áo của cô ta, cô ta sợ hãi muốn giãy dụa, nhưng lại bị một người trong số đó tát cho một cái.
Trương Nhụy Anh bị tát đến tỉnh cả người. Cô ta không kịp giãy dụa thì người đàn ông đang ngồi trên người cô ta đột nhiên dựng thẳng lưng, dương vật to lớn lập tức đâm sâu vào trong thân thể cô ta.
Người này không thèm để ý đến chuyện âm hộ của cô ta đã ướt át hay chưa, cứ như thế điên cuồng đâm vào. Trương Nhụy Anh co giật dữ dội, nhưng chỉ một lát sau là cô ta cũng bắt đầu có cảm giác, dần dần theo bản năng mà phối hợp với người đàn ông.
...
“Ưm...” Diệp Yên Yên được Tiêu Dật Việt đưa ra khỏi khách sạn. Anh nhìn gương mặt nhỏ nhắn đỏ bừng của cô, rồi còn cả hơi thở hổn hển, tròng mắt mê ly hốt hoảng thì biết ngay cô sắp sửa không chống cự lại được dược hiệu trong cơ thể rồi.
Tiêu Dật Việt cởi áo khoác ngoài của mình trùm lên đầu cô, che đi đôi mắt quyến rũ của cô, cứ như thế ôm thiếu nữ không an phận về nhà.
Tiêu Dật Việt đưa Diệp Yên Yên trở về nhà mình. Cũng may là hôm nay người nhà họ Tiêu vì bận công việc nên không ai ở nhà. Anh nhanh chóng đặt cô lên chiếc giường lớn của mình, sau đó mới gọi điện thoại cho người nhà họ Diệp.
“Bác gái, sắp tới kỳ thi rồi nên Yên Yên và những bạn học khác đều ở nhà cháu... Vâng... Bác yên tâm, cháu sẽ chăm sóc cô ấy thật tốt... Vâng... Cảm ơn bác... Bác không cần lo lắng đâu... Vâng... Bác cũng nghỉ ngơi sớm đi ạ...” Tiêu Dật Việt tìm đại một lý do để Diệp Yên Yên ở lại nhà mình, sau đó cúp điện thoại, đồng thời quay đầu nhìn thiếu nữ trên giường vẫn luôn không ngừng vặn vẹo thân thể...
“Ưm... Nóng quá... Nóng...” Tiếng rên của thiếu nữ giống như tiếng kêu của con mèo nhỏ, quần áo bị cô làm cho xộc xệch. Cả người nóng bỏng khó chịu khiến cô gần như không chịu đựng nổi, hai mắt ửng hồng trông mê ly vô cùng.
Diệp Yên Yên không hề biết hành động vô thức của mình lại có sức quyến rũ vô cùng. Tiêu Dật Việt không chút do dự mà đè cô xuống dưới thân, đôi môi mỏng hơi lạnh bắt đầu dán lên đôi môi nóng bỏng của cô. Bàn tay to lớn của anh nắm chặt chiếc eo nhỏ nhắn của thiếu nữ, khống chế không để cô giãy dụa mà ngoan ngoãn cho mình hôn.
“Cho em... Muốn... A...” Đối mặt với mê hoặc trong vô thức của cô gái, ánh mắt của Tiêu Dật Việt trong nháy mắt nóng rực lên. Bàn tay to lớn của anh nhẹ nhàng mân mê da thịt cô, hơi nóng tản ra khiến anh yêu thích không muốn buông tay.
“Yên Yên muốn cái gì?” Tiêu Dật Việt không lập tức thỏa mãn cô mà khẽ cắn lên cần cổ thon dài của cô một cái, sau đó tràn đầy từ tính hỏi.
“Muốn... Nóng quá... Ngứa... Tiểu Dật... Muốn anh... A...” Diệp Yên Yên bị dằn vặt đến mức bật khóc nức nở, ánh mắt long lanh nước càng thêm quyến rũ...
“Anh sẽ thỏa mãn em.” Tiêu Dật Việt không muốn nhẫn nhịn thêm nữa, anh cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô, đồng thời thuần thục cởi quần áo trên người cô. Chỉ trong chốc lát, Diệp Yên Yên đã trần truồng nằm dưới thân anh.
Đôi chân cân đối và thon dài khẽ mở ra, những ngón tay thon dài của chàng trai trẻ nhanh chóng vuốt ve trêu chọc nơi tư mật. Diệp Yên Yên ngẩng đầu nhìn Tiêu Dật Việt, ánh mắt ngập tràn vẻ khẩn cầu.
Cô rất muốn... Muốn anh lấp đầy cơ thể mình…
Trương Nhụy Anh bị tát đến tỉnh cả người. Cô ta không kịp giãy dụa thì người đàn ông đang ngồi trên người cô ta đột nhiên dựng thẳng lưng, dương vật to lớn lập tức đâm sâu vào trong thân thể cô ta.
Người này không thèm để ý đến chuyện âm hộ của cô ta đã ướt át hay chưa, cứ như thế điên cuồng đâm vào. Trương Nhụy Anh co giật dữ dội, nhưng chỉ một lát sau là cô ta cũng bắt đầu có cảm giác, dần dần theo bản năng mà phối hợp với người đàn ông.
...
“Ưm...” Diệp Yên Yên được Tiêu Dật Việt đưa ra khỏi khách sạn. Anh nhìn gương mặt nhỏ nhắn đỏ bừng của cô, rồi còn cả hơi thở hổn hển, tròng mắt mê ly hốt hoảng thì biết ngay cô sắp sửa không chống cự lại được dược hiệu trong cơ thể rồi.
Tiêu Dật Việt cởi áo khoác ngoài của mình trùm lên đầu cô, che đi đôi mắt quyến rũ của cô, cứ như thế ôm thiếu nữ không an phận về nhà.
Tiêu Dật Việt đưa Diệp Yên Yên trở về nhà mình. Cũng may là hôm nay người nhà họ Tiêu vì bận công việc nên không ai ở nhà. Anh nhanh chóng đặt cô lên chiếc giường lớn của mình, sau đó mới gọi điện thoại cho người nhà họ Diệp.
“Bác gái, sắp tới kỳ thi rồi nên Yên Yên và những bạn học khác đều ở nhà cháu... Vâng... Bác yên tâm, cháu sẽ chăm sóc cô ấy thật tốt... Vâng... Cảm ơn bác... Bác không cần lo lắng đâu... Vâng... Bác cũng nghỉ ngơi sớm đi ạ...” Tiêu Dật Việt tìm đại một lý do để Diệp Yên Yên ở lại nhà mình, sau đó cúp điện thoại, đồng thời quay đầu nhìn thiếu nữ trên giường vẫn luôn không ngừng vặn vẹo thân thể...
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Ưm... Nóng quá... Nóng...” Tiếng rên của thiếu nữ giống như tiếng kêu của con mèo nhỏ, quần áo bị cô làm cho xộc xệch. Cả người nóng bỏng khó chịu khiến cô gần như không chịu đựng nổi, hai mắt ửng hồng trông mê ly vô cùng.
Diệp Yên Yên không hề biết hành động vô thức của mình lại có sức quyến rũ vô cùng. Tiêu Dật Việt không chút do dự mà đè cô xuống dưới thân, đôi môi mỏng hơi lạnh bắt đầu dán lên đôi môi nóng bỏng của cô. Bàn tay to lớn của anh nắm chặt chiếc eo nhỏ nhắn của thiếu nữ, khống chế không để cô giãy dụa mà ngoan ngoãn cho mình hôn.
“Cho em... Muốn... A...” Đối mặt với mê hoặc trong vô thức của cô gái, ánh mắt của Tiêu Dật Việt trong nháy mắt nóng rực lên. Bàn tay to lớn của anh nhẹ nhàng mân mê da thịt cô, hơi nóng tản ra khiến anh yêu thích không muốn buông tay.
“Yên Yên muốn cái gì?” Tiêu Dật Việt không lập tức thỏa mãn cô mà khẽ cắn lên cần cổ thon dài của cô một cái, sau đó tràn đầy từ tính hỏi.
“Muốn... Nóng quá... Ngứa... Tiểu Dật... Muốn anh... A...” Diệp Yên Yên bị dằn vặt đến mức bật khóc nức nở, ánh mắt long lanh nước càng thêm quyến rũ...
“Anh sẽ thỏa mãn em.” Tiêu Dật Việt không muốn nhẫn nhịn thêm nữa, anh cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô, đồng thời thuần thục cởi quần áo trên người cô. Chỉ trong chốc lát, Diệp Yên Yên đã trần truồng nằm dưới thân anh.
Đôi chân cân đối và thon dài khẽ mở ra, những ngón tay thon dài của chàng trai trẻ nhanh chóng vuốt ve trêu chọc nơi tư mật. Diệp Yên Yên ngẩng đầu nhìn Tiêu Dật Việt, ánh mắt ngập tràn vẻ khẩn cầu.
Cô rất muốn... Muốn anh lấp đầy cơ thể mình…
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro