Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới

Anh Mua Lại Toà...

Vô Hữu

2024-10-21 14:43:37

Kỷ Khuynh Nhan ngây ngẩn cả người, điều này hoàn toàn không giống với cảnh tượng như trong dự đoán của mình!

"Tại sao cửa chính được mở ra? Mà còn những người này nữa, sao lại còn cúi đầu làm lễ chào anh?"

"Nguyên nhân có thể là vì anh lái một chiếc Pagani."

Kỷ Khuynh Nhan: ? ? ?

Không phải khu biệt thự Cửu Châu Các được xưng là biệt thự có cấp bậc an toàn cao nhất ư?

Cũng bởi vì Lâm Dật lái một chiếc Pagani, mà lập tức để hắn tiến vào?

Có phải là hơi qua loa một chút hay không?

Khi lái xe chạy đến khu biệt thự, Lâm Dật tìm một chỗ để đỗ xe, sau đó chuẩn bị đưa Kỷ Khuynh Nhan đi dạo một vòng xung quanh.

Tuy rằng trời đã tối, nhưng bên trong khu biệt thự vẫn bật đèn đuốc sáng trưng, hoàn toàn không ảnh hưởng đến việc tham quan thưởng thức, ngược lại còn có một phen hương vị tĩnh mịch khác.

"Đi thôi, xuống dưới đi một vòng."

Qua một hồi lâu, cuối cùng Kỷ Khuynh Nhan bình tĩnh trở lại, mới có thể tiếp nhận sự thật này.

Sau khi xuống xe, ánh mắt Kỷ Khuynh Nhan lập tức bị cảnh sắc bên trong khu biệt thự hấp dẫn.

Đứng ở bên trong khu biệt thự, cả người dường như đang lạc giữa một khu rừng mưa nhiệt đới.

"Lâm Dật, anh xem kìa, ở trên cây còn có trái!"

Nhìn thấy trái ở trên cây, Kỷ Khuynh Nhan vô cùng hưng phấn reo lên.

Đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy có cây ăn quả ở trong một khu biệt thự đấy.

"Đừng ngạc nhiên, nếu em muốn ăn, anh sẽ đi hái cho em mấy quả."

Kỷ Khuynh Nhan lắc đầu,

"Ăn thì quên đi, nhìn xem là được rồi."

Hai người lại tiếp tục đi về phía trước một đoạn, bỗng nhìn thấy một bờ sông nhân tạo rộng khoảng hơn năm mét bao quanh.

Phía trên xây dựng một cây cầu gỗ, trong nước có từng đàn cá chép đủ mọi màu sắc, vẻ đẹp cực kỳ tự nhiên.

Lâm Dật có nghiên cứu tương đối nhiều về loài cá, nhìn thoáng qua ngoại hình loại cá chép này là biết ngay chúng được nhập khẩu từ bên Đảo quốc.

Một đàn cá mới trưởng thành cũng có giá bán tối thiểu nhất là 100 ngàn nhân dân tệ trở lên.

Với một hồ nước đầy cá Koi này, không có mấy triệu, khẳng định là không thể mua được.

Đi qua con sông nhân tạo, trước mặt có một hồ bơi rộng chừng 300 mét vuông, là hồ bơi ngoài trời lớn nhất ở thành phố Trung Hải.

"Khụ khụ khụ, Kỷ tổng, hình như vừa rồi em mới nói, nếu như có thể đưa em đi vào, vậy sẽ để cho anh được mở rộng tầm mắt. Hôm nay là ngày tốt, con có cảnh đẹp và hồ bơi, cái này người ta gọi là thiên thời địa lợi nhân hoà, có phải em nên thực hiện lời hứa kia hay không?"

À...

Kỷ Khuynh Nhan lúng túng muốn chết, cảm giác như cả cái thế giới này đều chống lại mình.

Lần trước đi khách sạn Bán Đảo cũng như vậy, bây giờ đến khu biệt thự này lại một lần nữa.

Tại sao chứ!

Mặc dù ta là một người phụ nữ, nhưng ta cũng cần sĩ diện!

"Chuyện này, ở đây cũng không có áo tắm, em làm sao bơi được? Ngày khác rồi nói lại đi."

Kỷ Khuynh Nhan cười híp mắt nói, một bộ dạng giả ngây thơ cho qua chuyện.

Nhìn xuống hồ nước trong suốt, Kỷ Khuynh Nhan còn thật có xúc động muốn thử một lần.

Đã rất lâu rồi nàng chưa đi bơi, kỹ thuật đều có chút phai nhạt.

Chỉ là điều kiện không quá cho phép.

"Cũng được, anh sẽ ghi lại việc này vào sổ tay, sau này rồi nói."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Yên tâm, Kỷ Khuynh Nhan em nói được thì làm được, thế mà còn muốn cầm viết ghi lại, đám đàn ông thối các anh mỗi người đều là sắc lang."

"Ai ai ai, đừng một gậy tre đánh chết một thuyền người, anh chỉ là muốn đốc thúc em làm người giữ uy tín."

"Cắt."

Kỷ Khuynh Nhan nói ra:

"Nơi này quá lớn, đoán chừng trong thời gian ngắn cũng đi dạo không hết, chúng ta đi về trước đi."

"Như thế nào, mới đi lại muốn về? Không đi vào trong biệt thự nhìn xem sao?"

Lâm Dật kiến nghị.

Đều đã đến trước cửa nhà, Lâm Dật có chút không muốn đi.

Từ khu biệt thự Cửu Châu các đi đến biệt thự Vân Thủy, tới tới lui lui cũng phải mất cả một giờ.

Thời gian này, còn không bằng hưởng thụ thật tốt một hồi.

"Đi tham quan bên trong biệt thự sao?"

Kỷ Khuynh Nhan hỏi lại với vẻ đầy bất ngờ:

"Anh mau dẹp ngay mấy cái suy nghĩ không thiết thực này đi, chúng ta có thể tới trong sân tham quan cũng đã là hết sức may mắn rồi, nếu như anh dám đi vào trong biệt thự, đó chính là tự ý xông vào nhà dân, cẩn thận người ta đem bắt anh lại."

"Trong biệt thự cũng không có ai, em sợ cái gì."

Lâm Dật nói ra:

"Hơn hai mươi tuổi đầu rồi mà cái gì cũng sợ."

Kỷ Khuynh Nhan im lặng,

"Cái này không đáng sợ sao, đây là phạm pháp đó."

"Không phải em nói Cửu Châu Các là khu biệt thự xa hoa bật nhất Trung Hải sao, chẳng lẽ em không muốn đi vào tham quan một chút?"

"Đương nhiên muốn."

Kỷ Khuynh Nhan trêu ghẹo nói:

"Nhưng đây là vấn đề nguyên tắc, em cũng không thể theo anh làm chuyện xấu được, tuy nhiên nếu như anh bị bắt thì em có thể tìm giúp anh một luật sư giỏi."

"Em thật sự sợ sao."

Nói xong, Lâm Dật đi về phía khu biệt thự số 1.

Kỷ Khuynh Nhan cảm thấy choáng váng.

Anh ta có phải điên rồi hay không?

Thật sự muốn đi vào?

Thấy tình huống không đúng, Kỷ Khuynh Nhan giẫm lên giày cao gót, chạy chậm theo bước chân của Lâm Dật lôi kéo cánh tay của hắn đi trở về.

"Anh muốn chết à, mau đi thôi."

Lâm Dật không nhúc nhích, đem tay để vào vết vân tay ở trên khoá cửa.

Tích _ _ _

Hoan nghênh về nhà.

Trong nháy mắt, dường như cả thế giới đều yên lặng.

Kỷ Khuynh Nhan thật không thể tin nhìn Lâm Dật,

"Cái này, đây là có chuyện gì?"

"Còn có thể có chuyện gì, chỉ là hoan nghênh anh về nhà thôi mà."

"Điều này, đây là nhà của anh?"

"Hôm qua anh vừa mua."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Kỷ Khuynh Nhan bừng tỉnh đại ngộ, khó trách lúc tiến vào, nhìn thấy xe của Lâm Dật mấy bảo an không những không ngăn cản còn xếp hàng cúi chào.

Suy nghĩ cả nửa ngày, bây giờ mới nhận ra cũng không phải vì hắn lái siêu xe nên được cho vào mà bởi hắn chính là chủ nơi này.

Đưa một tay qua nhéo lấy phần thịt non mềm ở bên hông Lâm Dật, Kỷ Khuynh Nhan thở phì phò nói:

"Anh thế mà lừa gạt em."

"Anh có lừa gạt gì em đâu, tại em không hỏi chứ bộ."

Lâm Dật cười nói:

"Đi thôi, vào trong xem."

"Rõ ràng là anh cố ý dụ dỗ em."

Nói xong, Lâm Dật và Kỷ Khuynh Nhan cùng nhau đi vào biệt thự.

Trong mấy năm làm việc Kỷ Khuynh Nhan cũng đã đi qua không ít biệt thự, nàng vẫn luôn nghĩ là biệt thự Vân Thủy của mình cũng không tệ lắm.

Cho dù có vài biệt thự so với biệt thự Vân Thủy cao cấp hơn, nhưng cũng chỉ cao cấp đến một trình độ nào đó mà thôi.

Nhưng bây giờ so sánh biệt thự Vân Thuỷ và Cửu Châu các thì biệt thự Vân Thuỷ thật sự là không có gì có thể đem ra so sánh với người ta cả.

Không hổ danh là biệt thự đệ nhất!

"Lâm Dật, anh mua biệt thự này chắc tốn không ít tiền nhỉ."

Kỷ Khuynh Nhan hiếu kỳ hỏi.

"Con số cụ thể anh cũng không biết chính xác, chắc đâu đó vài tỷ."

Nhà là từ hệ thống cho, Lâm Dật cũng không thể nói không dùng tiền, vì thế nên tùy tiện cho ra một con số.

"Anh lại gạt em."

"Sao anh phải lừa dối em, vậy chẳng lẽ biệt thự Cửu Châu Các không đáng giá vài tỷ sao?"

"Em chính là kinh doanh bất động sản đấy, anh có thể lừa gạt được em sao."

Kỷ Khuynh Nhan tiếp tục chất vấn:

"Nơi này là biệt thự số 1 trong khu biệt thự, bên ngoài rao giá khoản 1 tỷ 2, làm sao anh có thể tốn vài tỷ để mua nó. Nếu anh dùng nhiều tiền như vậy, thì anh có thể mua được toàn bộ biệt thự Cửu Châu các luôn ấy chứ"

"Không sai, anh đã mua toàn bộ khu biệt thự Cửu Châu Các này mà."

Kỷ Khuynh Nhan nghe xong thì có cảm giác choáng váng, nàng phát hiện đầu óc mình thường ngày thông minh như thế mà hiện tại lại có chút không đủ dùng.

"Anh, anh nói cái gì? Anh mua toàn bộ khu biệt thự Cửu Châu Các rồi?"

"Xây nhà xong thì không phải đều muốn bán sao? Anh mua tất cả có cái gì đâu mà em phải ngạc nhiên."

"Tiền của anh là được gió lớn thổi tới sao?"

"So với gió lớn thổi tới thì còn nhẹ nhõm hơn."

Kỷ Khuynh Nhan không tiếp tục phản bác, bởi vì nàng tìm không thấy lý do gì để phản bác nữa.

Khó trách hắn muốn đi ra mở lái xe Didi thể nghiệm sinh hoạt, đoán chừng là rảnh rỗi sinh nông nổi.

"Buổi tối anh sẽ không đưa em về đâu, em ở lại đây một đêm đi, muốn ở phòng nào thì ở."

"Vậy cũng được, em sẽ không khách khí đâu, vừa hay sáng mai anh có thể đưa em đi làm."

Kỷ Khuynh Nhan nói:

"Nhưng mà em lấy đâu ra đồ để mặc ngủ đây?"

"Nhà này chỉ có một mình anh ở lấy đâu ra đồ dành cho con gái. Mà anh không có nhìn trộm đâu em cởi sạch ra ngủ cũng được."

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới

Số ký tự: 0