Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới

Mười Cái Squats...

Vô Hữu

2024-10-21 14:43:37

Sau khi mặc quần áo chỉnh tề, Lâm Dật bước ra khỏi gian phòng, lái xe đi đến Cục xây dựng đô thị.

Lúc hắn đến nơi này, Kỷ Khuynh Nhan đã đứng chờ ở ngoài cửa.

"Đợi lâu không, trên đường có chút kẹt xe."

"Không có việc gì, tôi cũng vừa đi ra ngoài."

Sau khi lên xe, Kỷ Khuynh Nhan vuốt vuốt mái tóc, làm cho một mùi hương thơm nhàn nhạt tỏa ra xung quanh.

"Kỷ tổng, ngài có thể đặt chuyến xe trước được không?"

"Ừm? Đặt xe gì?"

Kỷ Khuynh Nhan còn có chút không quen.

Lâm Dật lấy điện thoại di động của mình ra,

"Đặt xe trên Didi, tôi còn phải dựa vào cái này để nuôi sống gia đình đấy. Nếu như cô không đặt xe, vậy thì tôi không kiếm được tiền, về sau sẽ phải uống gió Tây Bắc."

"Thật sự là bó tay với anh."

Kỷ Khuynh Nhan vừa cười vừa nói, anh ta thật sự có vẻ rất nghiêm túc với nghề này.

Nhưng ngay sau đó, Kỷ Khuynh Nhan lập tức thả lỏng đầu óc, dù sao anh ta sở hữu siêu xe sang trọng trị giá hơn 20 triệu, còn có thể đến công ty mình làm một nhân viên tiêu thụ mà.

Hiện tại anh ta bị sa thải, đi ra ngoài chạy Didi để trải nghiệm cuộc sống, dường như cũng có thể hiểu được.

Chẳng bao lâu, trên điện thoại di động của Lâm Dật nhận được yêu cầu đặt xe của Kỷ Khuynh Nhan, hắn nhanh chóng tiếp nhận đơn hàng.

Vừa đúng lúc này, âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên.

【 Thành công nhận được đơn hàng thứ hai, phát động nhiệm vụ của hệ thống, đưa đón hai vị mỹ nữ đạt 85 điểm trở lên, khen thưởng 10000 điểm thuần thục giá trị! 】

【 Độ hoàn thành nhiệm vụ: 1/2. 】

Nhìn thấy nhiệm vụ trong đầu, Lâm Dật không khỏi nhíu mày.

Nhiệm vụ này có một chút kỳ lạ!

Dạng mỹ nữ như thế nào, mới có thể tính là đạt 85 điểm trở lên?

Biết đâu gu thẩm mỹ của mình và gu thẩm mỹ của hệ thống có điểm bất đồng, vậy thì phải làm sao bây giờ?

Nhưng nhìn tới tiến độ của nhiệm vụ, không hề nghi ngờ Kỷ Khuynh Nhan là mỹ nữ đạt được 85 điểm trở lên.

Bởi vì nhiệm vụ đã được hoàn thành một nửa.

Hiện tại mặc kệ nhiều vấn đề như vậy, trước tiên hoàn thành xong chuyến xe lần này rồi lại nói.

"Kỷ tổng, cô không về công ty sao?"

Nhìn thấy địa chỉ phía trên điện thoại, cũng không phải là tập đoàn Triều Dương, Lâm Dật mở miệng hỏi.

"Sắp đến giờ tan việc rồi, nên không trở về đó nữa. Ở nhà cũng có máy tính, tôi có thể về làm việc ở nhà."

"Vậy được, tôi đưa cô trở về."

"Đúng rồi, nhân tiện tôi vẫn luôn muốn hỏi anh một câu. Anh vẫn làm việc tốt vậy tại sao lại bị sa thải?"

Trên đường đi, Kỷ Khuynh Nhan lên tiếng hỏi.

"Công việc xảy ra một chút vấn đề, cho nên tôi bị sa thải."

Chính mình có hệ thống, cuộc sống sẽ đi lên một con đường khác.

Lâm Dật không muốn tính toán những chuyện vặt vãnh, vô nghĩa trước kia nữa.

Làm như vậy, chẳng khác nào chính mình đang nói xấu sau lưng người khác. Làm người vẫn nên rộng lượng một chút, không thể bụng dạ hẹp hòi.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Không đến mức thế đi, mấy ngày trước tôi có xem qua bảng báo cáo bên mảng tiêu thụ của các anh, và anh là nhân viên tiêu thụ xuất sắc nhất. Có vấn đề gì đã xảy ra vậy?"

"Kỷ tổng, cô đừng hỏi thêm nữa, tóm lại nguyên nhân là ở bản thân tôi thôi."

Lâm Dật cười ha hả nói.

Ánh mắt Kỷ Khuynh Nhan đảo lòng vòng, cảm thấy trong chuyện này khả năng còn có ẩn tình, đợi sau này phải điều tra một chút.

Reng reng reng _ _ _

Lúc này, điện thoại di động của Kỷ Khuynh Nhan đổ chuông vang lên.

"Đã hỏi hết toàn bộ rồi sao?"

"Tôi sẽ nghĩ thêm biện pháp, nhưng bên phía các vị cũng tiếp tục liên hệ thêm đi, thử xem còn có thể liên hệ với khách sạn nào nữa hay không."

"Tốt, trước hết như vậy đã."

Ngay sau đó, Kỷ Khuynh Nhan cúp điện thoại. Lâm Dật nhìn nét mặt của nàng có vẻ không ổn, liền mở miệng hỏi:

"Xảy ra chuyện gì thế?"

"Gần đây công ty muốn tổ chức một buổi họp báo, nhưng khi liên hệ với toàn bộ khách sạn năm sao trong thành phố, thì không có một cái nào có thể đưa ra thời gian và địa điểm phù hợp, toàn bộ đều bị sắp xếp chật kín. Tôi đang lo lắng xử lý sự kiện này như thế nào đây."

"Lùi sự kiện lại một khoảng thời gian, chẳng phải là xong việc hay sao."

"Buổi họp báo này rất quan trọng, tuyệt đối không thể kéo dài quá lâu, nếu không thì tôi cũng không gấp gáp như vậy."

"Có thể đi khách sạn Bán Đảo hỏi xem, cấp bậc chắc là đạt yêu cầu." Lâm Dật đề nghị.

"Đừng nói đùa, khách sạn lớn Bán Đảo chính là khách sạn năm sao siêu cấp của thành phố Trung Hải. Tôi thật ra không sợ tốn tiền, nhưng căn bản là không thể đặt trước được."

Kỷ Khuynh Nhan lắc đầu nói.

Lâm Dật nghĩ việc này quá đơn giản.

Công ty của mình chỉ có chút danh tiếng ở trong giới làm ăn cùng ngành nghề, không thể so sánh được với những công ty lớn kia.

Với quy mô và đẳng cấp của khách sạn lớn Bán Đảo, căn bản sẽ không để công ty nhỏ của mình vào mắt, cho dù tổng giám đốc như mình đi qua cũng vô dụng.

"Vậy cũng không nhất định. Có những điều bất ngờ ở khắp nơi trong cuộc sống, nói không chừng chính cô đi qua đó một chuyến, sẽ có thu hoạch ngoài ý muốn thì sao."

"Anh ngược lại đúng là người biết nói chuyện, vậy tôi sẽ nghe theo lời anh một lần. Ngay bây giờ, chúng ta quay đầu xe, đi đến khách sạn Bán Đảo nhìn xem."

Kỷ Khuynh Nhan vừa cười vừa nói:

"Nhưng tôi nói việc xấu trước, nếu như thương lượng không thành công, vậy thì tôi sẽ không trả tiền chuyến xe này mọi tổn thất anh tự chịu nhé."

"Nếu có thể đàm phán thành công thì sao?"

Lâm Dật cười tủm tỉm hỏi.

"Nếu việc này có thể thành công, tôi mời anh ăn cơm."

"Ăn cơm nhiều cũng chán, cô thấy tôi giống người thiếu một bữa cơm sao?"

"Anh vẫn là rất tham lam."

Kỷ Khuynh Nhan cười rộ lên,

"Nếu quả thật đàm phán thành công, tôi tự mình xuống bếp làm cho anh một bữa cơm."

"Wow thật không ngờ cô còn có thể nấu ăn?"

"Đương nhiên."

"Vậy cô làm ra đồ vật có thể ăn chứ."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Kỷ Khuynh Nhan trợn mắt, liếc nhìn Lâm Dật một chút,

"Điều này không phải là vấn đề trọng điểm, bởi vì căn bản chuyện này không thể nói thành công là thành công được, cho nên cái gì tôi cũng dám nói, dù sao cũng không cần làm."

"Vậy thì rửa mắt mà đợi đi, có lẽ kỳ tích sẽ phát sinh đấy."

"Nếu như thật sự kỳ tích có thể phát sinh, đừng nói một bữa, cho dù mười bữa ăn cũng không có vấn đề gì."

"Cô còn chưa nấu cơm bao giờ, đến một bữa tôi cũng không muốn ăn, dứt khoát thự hiện động tác squat đi."

"Squat?"

"Cái này mà cô cũng không biết? Đây là kỹ năng tiêu chuẩn cho phụ nữ dẫn chương trình."

".. Đợi một lát, tôi tra xem."

Kỷ Khuynh Nhan mở Baidu ra, tìm kiếm một chút.

"Động tác này có chút. . ."

Lâm Dật cười một tiếng,

"Nếu như cô không đáp ứng, khả năng kỳ tích sẽ không xảy ra được nữa."

Kỷ Khuynh Nhan che miệng cười rộ lên,

"Không có vấn đề gì. Tôi vẫn giữ câu nói kia, đừng nói một cái, mười cái cũng không có vấn đề gì."

Kỷ Khuynh Nhan vô cùng tự tin, trước đó chính mình đã gọi điện thoại qua, cũng thông báo rõ ràng thân phận của mình, nhưng quản lý của bọn họ vẫn không thèm chịu nể mặt mũi.

Hơn nữa còn thông báo lại, trong vòng nửa tháng tới, lịch trình đều được sắp xếp kín mít, không có khả năng dành thời gian và địa điểm cho mình.

Vì vậy, lần này khẳng định cũng không công mà trở về.

Dù sao cũng nhàn rỗi, có người làm tài xế miễn phí cho mình, coi như là giải sầu trong lúc nhàm chán đi.

Cho nên cái động tác squat gì đó, cô cũng không để ý.

Chẳng bao lâu, Lâm Dật chạy xe đến khách sạn Bán Đảo.

Nhìn thấy xe của Lâm Dật, nhân viên tiếp tân ở cửa đều rục rịch, nhưng lại bị ánh mắt của Lâm Dật ngăn lại.

Nếu để cho bọn họ tiết lộ thân phận của mình, vậy thì trò chơi này đâu còn thú vị nữa.

Dừng xe xong, hai người đi vào bên trong khách sạn.

"Xin chào, tôi muốn tìm quản lý Vương Thiên Long của các vị."

Nữ nhân viên tiếp tân nhìn thấy Kỷ Khuynh Nhan, lại nhìn được ánh mắt ra hiệu cho mình của ông chủ, rất lễ phép nói:

"Chào các vị, xin mời đi qua phòng khách ngồi chờ trước, tôi sẽ đi thông báo cho quản lý Vương."

"Tốt, làm phiền."

Dưới sự hướng dẫn của nhân viên phục vụ ở quầy lễ tân, hai người đi tới phòng họp.

Chẳng mấy chốc đã có người bưng cà phê và nước trà tới.

Cảm nhận được thái độ nhiệt tình như vậy, ngược lại khiến cho Kỷ Khuynh Nhan không thể tin nổi.

Thời điểm rất lâu trước đây, nàng từng tới nơi này một lần, hình như chưa từng có loại đãi ngộ này.

Ngay sau đó, Vương Thiên Long sải bước đi tới, vô cùng nhiệt tình mở miệng:

"Xin chào ngài, Kỷ tổng."

--------

Dịch: Team MBMH Translate

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới

Số ký tự: 0