Mộng Ngã
Đánh giá:
0.0
/10 từ 0 lượt
Đọc truyện Mộng Ngã ra chương mới nhất Chương 18, 19, 20 - DocTruyen.Pro. Mộng Ngã - Đang tiến hàng - Vũ Dạ
Giới thiệu truyện huyền huyễn hấp dẫn này:
Dạ Vũ một mình dưới bóng chiều tà, hắn đang chìm trong suy nghĩ về tuổi thơ của mình, những ảo ảnh ẩn hiện trong quá khứ, những đám mây hững hờ trôi qua mệt mỏi tự như mặt trời cuối ngày vậy.
Hắn cũng mệt mỏi. Có thật thế không? Hay là những đám mây đó mới là kẻ mệt mỏi như hắn.
Hắn sợ, một nỗi sợ vô hình về tương lai, như bóng người lẻ loi với chiếc đuốc le lói trong đêm, có thể bị bóng tối dập tắt bất cứ lúc nào... nhưng hắn vẫn phải đi.
Hắn thích ngắm hoàng hôn, bao nhiêu năm rồi vẫn thế, tại sao? Hắn đâu biết tại sao chứ, nhưng hôm nay thì biết rồi, hắn nhận ra rồi. Sau hoàng hôn là bóng tối, sau sự mệt mỏi, yên bình giả tạo này là bóng tối, như cuộc đời đáng thương này vậy.
Dạ Vũ còn nhớ khi đó, hắn sinh sống tại vùng biên giới của Thảo quốc và Vũ Quốc mà cha mẹ hắn lại bị chính những tiên nhân hại chết. Nói là tiên nhân nhưng thực ra chỉ là mấy tên nô tài của một môn phái nhỏ cận Vũ Quốc đến thu thập thảo dược. Tuy là nô tài nhưng cũng coi là có chút phép thuật, trong mắt người phàm như ngọn núi đáng để tôn thờ.
Sau đó, hắn phải sống kiếp làm thuê cho nhà phú hộ để nuôi sống mình cùng anh chị của hắn. Có đôi lúc hắn hồi tưởng lại quá khứ lúc cha mẹ con sống hạnh phúc biết bao. Liệu hắn có tìm người hại chết cha mẹ mình để báo thù hay không?
Giới thiệu truyện huyền huyễn hấp dẫn này:
Dạ Vũ một mình dưới bóng chiều tà, hắn đang chìm trong suy nghĩ về tuổi thơ của mình, những ảo ảnh ẩn hiện trong quá khứ, những đám mây hững hờ trôi qua mệt mỏi tự như mặt trời cuối ngày vậy.
Hắn cũng mệt mỏi. Có thật thế không? Hay là những đám mây đó mới là kẻ mệt mỏi như hắn.
Hắn sợ, một nỗi sợ vô hình về tương lai, như bóng người lẻ loi với chiếc đuốc le lói trong đêm, có thể bị bóng tối dập tắt bất cứ lúc nào... nhưng hắn vẫn phải đi.
Hắn thích ngắm hoàng hôn, bao nhiêu năm rồi vẫn thế, tại sao? Hắn đâu biết tại sao chứ, nhưng hôm nay thì biết rồi, hắn nhận ra rồi. Sau hoàng hôn là bóng tối, sau sự mệt mỏi, yên bình giả tạo này là bóng tối, như cuộc đời đáng thương này vậy.
Dạ Vũ còn nhớ khi đó, hắn sinh sống tại vùng biên giới của Thảo quốc và Vũ Quốc mà cha mẹ hắn lại bị chính những tiên nhân hại chết. Nói là tiên nhân nhưng thực ra chỉ là mấy tên nô tài của một môn phái nhỏ cận Vũ Quốc đến thu thập thảo dược. Tuy là nô tài nhưng cũng coi là có chút phép thuật, trong mắt người phàm như ngọn núi đáng để tôn thờ.
Sau đó, hắn phải sống kiếp làm thuê cho nhà phú hộ để nuôi sống mình cùng anh chị của hắn. Có đôi lúc hắn hồi tưởng lại quá khứ lúc cha mẹ con sống hạnh phúc biết bao. Liệu hắn có tìm người hại chết cha mẹ mình để báo thù hay không?