Mong Rằng, Em Ở Bên Cạnh Anh
Đánh giá:
8.5
/10 từ 2 lượt
Đọc truyện Mong Rằng, Em Ở Bên Cạnh Anh ra chương mới nhất Chương 8, 9, 10 - DocTruyen.Pro. Mong Rằng, Em Ở Bên Cạnh Anh - Đang tiến hành - Giảo Xuân Bính
Giới thiệu truyện ngôn tình hấp dẫn này:
“Chị... chị chị hiểu lầm rồi, em không cùng bạn trai chị..."
Từ Tây Bối xì một tiếng khinh miệt: "Xú còn không biết xấu hổ!"
Con dao kia càng lúc càng sát lại, người phụ nữ đó cắn môi "ô ô" mà nghẹn ngào. Nghênh Thần sợ trong lúc này Từ Tây Bối bực tức nóng nảy lại thật sự làm ra chuyện tàn nhẫn: "Tư thế này của cậu không đúng rồi, cắt không được nhiều thịt của cô ta đâu."
"Loảng xoảng" một tiếng, con dao rơi xuống đất.
Từ Tây Bối bắt đầu gào khóc đến đau lòng.
Cậu ấy và người kia yêu nhau bảy năm. Phải chấp nhận sự thật này của bạn trai là một sụp đổ lớn, cũng không trách được giờ phút này cậu ấy mất khống chế như vậy.
Trong lòng Nghênh Thần thở dài, xoay người, sắc mặt lạnh lùng nói với người phụ nữ kia, bình tĩnh: "Là một người kinh doanh tài ba, quê quán Thượng Thành, cha là Từ Kiến Quốc."
Cô ta đột nhiên ngẩng đầu: "Cô muốn làm gì?"
"Không có gì, sau này có rảnh thì tìm người uống trà thôi."
Cô gái này cũng là người sành sỏi, biết nhìn sự đời.
Nghênh Thần cao gầy da trắng, thêm phần khí chất, không phải mặc tuỳ tiện vài món đồ quần áo là có thể có cái khí chất như vậy.
Tròng mắt cô ta vừa chuyển, đang muốn mở miệng, Từ Tây Bối bên cạnh lại sung máu sống lại, xông tới động thủ muốn xé rách cô ta: "Nói! Còn không ngủ với đàn ông à? Nói đi!" Người dưới thân cũng điên cuồng đánh đấm trả lại, móng tay cào ở trên mặt Từ Tây Bối ba vết rơm rớm máu, không ai khá hơn ai.
Lúc này, một giọng nói thô bạo từ hành lang truyền tới ——
"Chính là gian phòng đó. Mau vào đi."
Giới thiệu truyện ngôn tình hấp dẫn này:
“Chị... chị chị hiểu lầm rồi, em không cùng bạn trai chị..."
Từ Tây Bối xì một tiếng khinh miệt: "Xú còn không biết xấu hổ!"
Con dao kia càng lúc càng sát lại, người phụ nữ đó cắn môi "ô ô" mà nghẹn ngào. Nghênh Thần sợ trong lúc này Từ Tây Bối bực tức nóng nảy lại thật sự làm ra chuyện tàn nhẫn: "Tư thế này của cậu không đúng rồi, cắt không được nhiều thịt của cô ta đâu."
"Loảng xoảng" một tiếng, con dao rơi xuống đất.
Từ Tây Bối bắt đầu gào khóc đến đau lòng.
Cậu ấy và người kia yêu nhau bảy năm. Phải chấp nhận sự thật này của bạn trai là một sụp đổ lớn, cũng không trách được giờ phút này cậu ấy mất khống chế như vậy.
Trong lòng Nghênh Thần thở dài, xoay người, sắc mặt lạnh lùng nói với người phụ nữ kia, bình tĩnh: "Là một người kinh doanh tài ba, quê quán Thượng Thành, cha là Từ Kiến Quốc."
Cô ta đột nhiên ngẩng đầu: "Cô muốn làm gì?"
"Không có gì, sau này có rảnh thì tìm người uống trà thôi."
Cô gái này cũng là người sành sỏi, biết nhìn sự đời.
Nghênh Thần cao gầy da trắng, thêm phần khí chất, không phải mặc tuỳ tiện vài món đồ quần áo là có thể có cái khí chất như vậy.
Tròng mắt cô ta vừa chuyển, đang muốn mở miệng, Từ Tây Bối bên cạnh lại sung máu sống lại, xông tới động thủ muốn xé rách cô ta: "Nói! Còn không ngủ với đàn ông à? Nói đi!" Người dưới thân cũng điên cuồng đánh đấm trả lại, móng tay cào ở trên mặt Từ Tây Bối ba vết rơm rớm máu, không ai khá hơn ai.
Lúc này, một giọng nói thô bạo từ hành lang truyền tới ——
"Chính là gian phòng đó. Mau vào đi."