Mộng Xuân (Nph, Ntr)

Không Còn Tác D...

2024-08-21 16:31:31

“Em thích không?” Aran phát ra tiếng cười kỳ dị như Siren*: “Bên trong cơ thể em rất ấm áp. Nội tạng của em khiến anh rất thoải mái... Đây chắc chắn là lần đầu tiên tử cung nhỏ bé đáng thương của em bị lấp đầy như vậy đúng không?”

(*) Siren: là những sinh vật đáng sợ với vẻ đẹp tuyệt trần, thường dụ dỗ các thủy thủ bằng giọng ca hay hơn thần thánh, sau đó phá hủy tàu thuyền.

Trông anh ta rất dịu dàng, vẻ mặt giống như đang hát ru cho một đứa bé, hoàn toàn khác với những động tác hung ác và thô bạo dưới thân. Lily bị chịch đến nước mắt chảy ròng ròng, lại bị anh ta liếm từng chút.

“Bé ngoan, bé ngoan.” Aran ôm chặt cô vào lòng, theo sóng nước lắc lư, đuôi cá vui vẻ đung đưa, lỗ tai hơi đỏ lên.

Anh ta vừa đâm chọc vừa cúi đầu hôn lên môi cô. Cô quay đầu né tránh thì lại bị anh ta nắm lấy cằm kéo lại, sau đó hôn môi một cách mạnh mẽ. Răng nhanh của anh ta rất sắc, cắn cô đến chảy cả máu, sau đó anh ta lại hưng phấn uống máu, eo nắc càng lúc càng nhanh.

Lily thấy huyệt nhỏ đau xót khó chịu, nội tạng tựa như bị lộn ngược, cảm giác áp bức khi dương vật đâm vào tử cung làm cô muốn nôn. Trên dương vật dài của nam nhân ngư đầy giác hút, hút chặt vách huyệt phía trong, cô càng vùng vẫy thì sẽ càng đau đớn.

Nam nhân như âu yếm vuốt tóc to, an ủi nói: “Đừng vội, sẽ bắn cho em ngay đây.”

Con rắn bằng thịt bên trong người cô đột nhiên co mạnh lại rồi phồng lên khiến cô khó thở. Một lượng lớn tinh dịch lạnh như băng phun vào tử cung, khiến bụng cô phình ra.

Khuôn mặt của Aran ửng hồng, trong mắt ánh lên màu xanh tuyệt đẹp.

“Người nhỏ như vậy, lại có thể nuốt hết vào trong… Thật tuyệt vời.”

Một đợt rồi lại một đợt, ước chừng anh ta đã bắn trong khoảng một phút, làm cho bụng của Lily căng phồng lên. Chất dịch trắng đục sền sệt chảy ra từ miệng huyệt của cô, nước biển xung quanh trở nên đục ngầu. Thật vất vả mới chờ đến lúc anh ta bắn tinh xong, khi đó rốt cuộc Lily cũng mở mắt ra.

Trước mắt là căn phòng ngủ quen thuộc.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Ánh sáng ban mai chiếu xuyên qua tấm rèm cửa.

Lily vẫn còn sợ hãi, chạm vào chiếc giường, thấy nó đã ướt một mảng.

Trong mơ cô thế nhưng lại bị làm đến mất khống chế.

Trong cơn bàng hoàng, cô giặt sạch ga giường, tắm rửa sạch sẽ rồi đi đến lớp học.

Cô không hiểu tại sao, tại sao đã uống thuốc ngủ rồi mà vẫn mơ thấy nam nhân ngư kỳ lạ đó. Chẳng lẽ vì tối hôm trước cô đã nhìn thấy anh ta ở bể bơi sao?

Nếu thuốc ngủ không còn tác dụng thì phải làm sao bây giờ?

Khả năng này khiến Lily sợ đến mức tái mặt, cả ngày trong lớp không thể tập trung.

Cô nghĩ mình nên đi nói với Kylo.

Dù sao lần trước anh ta có nói: “Nếu có vấn đề gì xảy ra nữa thì nhớ đến tìm tôi”.

Nhưng cô thực sự không muốn gặp anh ta.

Kylo không tin những gì cô nói, còn thích giễu cợt cô. Anh ta cũng có thái độ không tốt với tất cả học sinh, hôm qua sau khi bị anh ta khiển trách một cách nghiêm khắc, Lily thực sự không có can đảm để đi tìm anh ta nữa.

“Nếu để anh ta biết được chuyện mình đến bể bơi tìm người cá, anh ta nhất định sẽ mắng mình.” Lily vùi đầu vào sách, không biết phải làm sao.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mộng Xuân (Nph, Ntr)

Số ký tự: 0