Phá đám
2024-10-16 14:17:22
Lâm Ngữ Yến trêu chọc Phàm Dực một phen hả hê xong thì cũng không đùa nữa mà bắt đầu nghiêm túc trở lại, bàn vào vấn đề chính “Vậy cô diễn viên Trình Hiểu Yên mà lần trước em đưa hình cho anh xem, chính là Lâm Ngữ Yến ở kiếp trước, người đã hại chết Dương?”
“Phải, chính là cô ta.”
“Vậy bây giờ chúng ta nên làm gì tiếp theo? Nếu theo lời của Lộ Lộ, em và cô ta đã bị tráo đổi thân phận, không biết liệu cô ta có giống như em, có ký ức về kiếp trước?”
“Khả năng cao là cô ta có. Có lẽ cũng chính vì vậy mà cô ta quay trở lại thành phố Bắc. Nhưng mục đích thật sự là gì thì vẫn còn là một ẩn số.
Lâm Ngữ Yến có chút buồn bực cau mày “Em vẫn không hiểu, vì sao Cô Cô lại hoá đổi thân phận của em và cô ta?”
Ánh mắt Phàm Dực loé lên tia sắc bén “Ắt hẳn là có lý do riêng của bà ấy. Nhưng anh có cảm giác Cô Cô không phải người xấu. Việc bà ấy tặng em chuỗi thạch anh đã được ban phước lành, giúp em hoá dữ thành lành, hoá nguy thành an, đủ để chứng minh bà ấy không hề có ý định làm hại em. Ngược lại thì anh lại có linh cảm không tốt về người phụ nữ tên Lộ Lộ mà em đã gặp kia."
Nói đoạn, gương mặt Phàm Dực thoáng qua tia nghiêm trọng, anh cau mày phiền muộn, đôi mắt bất an nhìn Lâm Ngữ Yến “Nhưng điều đáng lo ngại nhất lúc này chính là sự kiện ở kiếp trước lại sắp xảy ra một lần nữa.
Ngừng một lúc, Phàm Dực thở dài tiếp tục “Vài tháng trước Dương có kể qua với anh, em ấy và Trình Hiểu Yên sắp tới sẽ hợp tác trong một dự án phim. Mà vào kiếp trước, chính bởi cuộc gặp gỡ đó đã tạo nên mối nghiệt duyên giữa Dương và Lâm Ngữ Yến.
Lâm Ngữ Yến đưa tay nắm lấy bàn tay của Phàm Dực, ánh mắt kiên định chân thành chiếu thẳng vào anh “Anh yên tâm giao phó chuyện này cho em. Kỳ nghỉ phép của em sắp sửa kết thúc rồi, em sẽ thay anh trông chừng kĩ Dương. Em đảm bảo, dù chỉ một cọng lông của chú ấy cô ta cũng sẽ không động vào được.
****
Công ty giải trí Quân Thụy
“Cô có hứng thú với dự án phim đó ư? Sao cô không nói sớm hơn một chút, bây giờ không đổi diễn viên được nữa đâu, bộ phim đã khai máy rồi.” Sau khi nghe Lâm Ngữ Yến đề cập đến việc đổi vai nữ chính của Trình Hiểu Yên trong dự án phim “Tháng ngày ta bên nhau” đóng cùng với Phàm Dương thành người khác, Ngô Quân lên tiếng từ chối kèm lời giải thích. Ngữ điệu anh có chút ngỡ ngàng, gương mặt cũng thoáng qua vẻ sửng sốt, đây là lần đầu tiên Lâm Ngữ Yến đề nghị anh loại một người ra khỏi một bộ phim.
Trước giờ, Lâm Ngữ Yến là kiểu nước sông không phạm nước giếng, người không phạm ta ta không phạm người, cô không gây hiềm khích với ai và cũng chẳng ai có mâu thuẫn với cô.
Nhưng không hiểu sao lần này cô lại nhằm thẳng mũi giáo về phía một diễn viên mới gia nhập công ty như Trình Hiểu Yên, thẳng tay muốn loại bỏ cô ấy khỏi bộ phim này như vậy.
Không biết rốt cuộc là do thù oán cá nhân hay là do nguyên nhân sâu xa nào khác nhưng một Lâm Ngữ Yến thế này làm Ngô Quân không khỏi cảm thấy có chút xa lạ.
“Vậy sao?” Lâm Ngữ Yến hơi nhíu mày vẻ mặt đăm chiêu chìm trong suy nghĩ, một lát sau đôi mắt cô chợt sáng lên, ngẩng đầu nhìn Ngô Quân cất giọng “Vậy anh có thể tìm giúp tôi một vai phụ ở trong bộ phim đó được không? Tôi bằng mọi giá nhất định phải tham gia vào dự án phim lần này!”
Trong phút chốc, Ngô Quân như thấy được ngọn lửa hừng hực cháy biểu thị cho sự kiên định và quyết tâm trong đôi mắt Lâm Ngữ Yến. Mà cái nóng từ ngọn lửa như thật như ảo kia đang lan toả nhiệt độ nóng rực của nó ra bên ngoài, khiến cho Ngô Quân ngồi ở bàn làm việc bất giác toát hết mồ hôi hột.
Vì yêu cầu trong thời gian khá gấp rút nên Ngô Quân chỉ có thể sắp xếp cho cô một vai phụ có vô cùng ít cảnh quay và đất diễn trong bộ phim, nhưng Lâm Ngữ Yến không hề để tâm đến việc này. Cầm kịch bản trong tay, cô rối rít cảm ơn Ngô Quân rồi mau chóng gia nhập đoàn.
Lại nói đây là bộ phim đầu tiên mà Lâm Ngữ Yến đến trường quay không chuyên tâm đọc kịch bản hay siêng năng diễn tập mà lại tập trung tìm kiếm xem Phàm Dương và Trình Hiểu Yên có đang ở cùng nhau không để xen vào giữa hai người ngăn cản phá đám.
Và dĩ nhiên, sự gây rối đầy lộ liễu này của Lâm Ngữ Yến đã hoàn toàn làm Trình Hiểu Yên trở nên điên tiết và tức tối, đồng thời cũng khiến Phàm Dương nảy sinh sự hoài nghi.
“Anh Dương~ anh có thời gian không ạ? Ở phân đoạn này em có chút không nắm được tâm lí nhân vật nữ chính, anh cùng em diễn qua một lần, có được không ạ?” Giọng nói nhão nhoẹt của Trình Hiểu Yên vang vọng khắp phim trường, vừa nói cô vừa e ấp đưa cuốn kịch bản trong tay cho Phàm Dương.
Lâm Ngữ Yến bên này vốn đang trò chuyện vui vẻ cùng Phương Trúc, vừa nghe thấy tiếng của Trình Hiểu Yên thì ngay lập tức như radar đứng bật dậy, không nói một lời liền bước chân thoăn thoắt đến chỗ hai người họ “Phàm lão sư, anh có đang rảnh không? Tôi định đi mua chút đồ ăn vặt đãi cả đoàn phim nhưng một mình thì không bê nổi. Có thể làm phiền anh đi cùng tôi được không ạ?”
“Cô Lâm này, ở đây có biết bao nhiêu người sao cô không nhờ, lại đi nhờ vả anh Dương vậy? Anh ấy chốc nữa còn có thêm ba cảnh quay, nếu vì bưng đồ mà mất sức và đổ mồ hôi làm trôi lớp makeup thì cô định xử lý thế nào đây hả cô Lâm?” Trình Hiểu Yên cố gắng nặn ra nụ cười thân thiện, nhưng răng lúc này đã nghiến chặt, mắt trừng lên dữ tợn nói với Lâm Ngữ Yến.
Đương lúc Lâm Ngữ Yến vừa định lên tiếng phản pháo đáp trả thì Phàm Dương đã đứng dậy ngăn cuộc cãi vả sắp sửa nổ ra giữa hai người, anh nhận lời đồng ý giúp đỡ cô rồi quay sang nói với Trình Hiểu Yên “Không sao đâu, để tôi giúp cô. Cô Hiểu Yên, cô đợi tôi quay trở lại sẽ giúp cô diễn tập nhé”
Lâm Ngữ Yến nhướng mày, biểu tình đắc ý nhìn về phía Trình Hiểu Yên với dáng vẻ thách thức. Trình Hiểu Yên trong lòng tức anh ách nhưng cũng không thể làm gì mà chỉ có thể nhìn Phàm Dương và Lâm Ngữ Yến cùng đi ra ngoài.
Ra đến ngoài bãi đỗ xe, Lâm Ngữ Yến cùng Phàm Dương một trước một sau đang đi đến chỗ chiếc xe van đen mà Vương Cường đã chờ sẵn gần đó. Lúc này bước chân của Phàm Dương đột nhiên dừng lại, hai tay anh đút vào túi quần, đứng ở đằng sau cách cô một quãng cất giọng “Chị dâu, giờ thì chị có thể giải thích cho em về lý do cho những hành động dạo gần đây của chị được chưa?”
Lâm Ngữ Yến khẽ dừng bước, cô quay đầu nhìn Phàm Dương, thấy vẻ kiên định và điềm tĩnh trong mắt anh, cô biết mình không thể che giấu chuyện này được nữa “Thật ra, tôi tham gia vào dự án phim lần này chỉ có một mục đích. Ngăn cản chú tiếp xúc với Trình Hiểu Yên.”
Phàm Dương khẽ nhíu mày, anh nheo mắt nhìn cô, đôi mắt ánh lên sự nghi hoặc “Là chủ ý của anh Dực?”
Lâm Ngữ Yến lắc đầu “Là chủ ý của cả tôi và anh ấy.
“Tại sao?” Phàm Dương nghe thấy vậy thì đầu mày càng cau chặt, cảm thấy vô cùng khó hiểu trước chủ ý vô lý của anh trai và chị dâu.
Lâm Ngữ Yến đưa mắt ngó nghiêng xung quanh rồi tiếng gần hơn về phía Phàm Dương, hạ thấp giọng “Tính cách thật sự của Trình Hiểu Yên không giống như những gì cô ta thể hiện ra bên ngoài đâu. Tôi và anh Dực đều đã nhìn thấy điều đó, vậy nên hai chúng tôi không muốn chú có dính dáng gì đến cô ta.”
Nhìn thấy vẻ hoài nghi vẫn tràn ngập trên gương mặt Phàm Dương, Lâm Ngữ Yến lần nữa cất giọng bổ sung, tông giọng càng hạ thấp xuống “Ngày mai chú không có cảnh quay nào phải không? Dù vậy chú vẫn hãy cứ đến trường quay! Lặng lẽ một chút, tuyệt đối đừng để ai trong đoàn biết. Giả vờ như chú đến để đưa ít bánh trái ủng hộ đoàn phim chẳng hạn. Tôi dám bảo đảm, lúc đó sẽ cho chú nhìn thấy được bộ mặt thật của Trình Hiểu Yên!”
Phàm Dương tuy trong lòng vẫn còn rất nhiều nghi ngờ nhưng vẫn âm thầm đưa ra quyết định sẽ làm theo kế hoạch của Lâm Ngữ Yến.
“Phải, chính là cô ta.”
“Vậy bây giờ chúng ta nên làm gì tiếp theo? Nếu theo lời của Lộ Lộ, em và cô ta đã bị tráo đổi thân phận, không biết liệu cô ta có giống như em, có ký ức về kiếp trước?”
“Khả năng cao là cô ta có. Có lẽ cũng chính vì vậy mà cô ta quay trở lại thành phố Bắc. Nhưng mục đích thật sự là gì thì vẫn còn là một ẩn số.
Lâm Ngữ Yến có chút buồn bực cau mày “Em vẫn không hiểu, vì sao Cô Cô lại hoá đổi thân phận của em và cô ta?”
Ánh mắt Phàm Dực loé lên tia sắc bén “Ắt hẳn là có lý do riêng của bà ấy. Nhưng anh có cảm giác Cô Cô không phải người xấu. Việc bà ấy tặng em chuỗi thạch anh đã được ban phước lành, giúp em hoá dữ thành lành, hoá nguy thành an, đủ để chứng minh bà ấy không hề có ý định làm hại em. Ngược lại thì anh lại có linh cảm không tốt về người phụ nữ tên Lộ Lộ mà em đã gặp kia."
Nói đoạn, gương mặt Phàm Dực thoáng qua tia nghiêm trọng, anh cau mày phiền muộn, đôi mắt bất an nhìn Lâm Ngữ Yến “Nhưng điều đáng lo ngại nhất lúc này chính là sự kiện ở kiếp trước lại sắp xảy ra một lần nữa.
Ngừng một lúc, Phàm Dực thở dài tiếp tục “Vài tháng trước Dương có kể qua với anh, em ấy và Trình Hiểu Yên sắp tới sẽ hợp tác trong một dự án phim. Mà vào kiếp trước, chính bởi cuộc gặp gỡ đó đã tạo nên mối nghiệt duyên giữa Dương và Lâm Ngữ Yến.
Lâm Ngữ Yến đưa tay nắm lấy bàn tay của Phàm Dực, ánh mắt kiên định chân thành chiếu thẳng vào anh “Anh yên tâm giao phó chuyện này cho em. Kỳ nghỉ phép của em sắp sửa kết thúc rồi, em sẽ thay anh trông chừng kĩ Dương. Em đảm bảo, dù chỉ một cọng lông của chú ấy cô ta cũng sẽ không động vào được.
****
Công ty giải trí Quân Thụy
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Cô có hứng thú với dự án phim đó ư? Sao cô không nói sớm hơn một chút, bây giờ không đổi diễn viên được nữa đâu, bộ phim đã khai máy rồi.” Sau khi nghe Lâm Ngữ Yến đề cập đến việc đổi vai nữ chính của Trình Hiểu Yên trong dự án phim “Tháng ngày ta bên nhau” đóng cùng với Phàm Dương thành người khác, Ngô Quân lên tiếng từ chối kèm lời giải thích. Ngữ điệu anh có chút ngỡ ngàng, gương mặt cũng thoáng qua vẻ sửng sốt, đây là lần đầu tiên Lâm Ngữ Yến đề nghị anh loại một người ra khỏi một bộ phim.
Trước giờ, Lâm Ngữ Yến là kiểu nước sông không phạm nước giếng, người không phạm ta ta không phạm người, cô không gây hiềm khích với ai và cũng chẳng ai có mâu thuẫn với cô.
Nhưng không hiểu sao lần này cô lại nhằm thẳng mũi giáo về phía một diễn viên mới gia nhập công ty như Trình Hiểu Yên, thẳng tay muốn loại bỏ cô ấy khỏi bộ phim này như vậy.
Không biết rốt cuộc là do thù oán cá nhân hay là do nguyên nhân sâu xa nào khác nhưng một Lâm Ngữ Yến thế này làm Ngô Quân không khỏi cảm thấy có chút xa lạ.
“Vậy sao?” Lâm Ngữ Yến hơi nhíu mày vẻ mặt đăm chiêu chìm trong suy nghĩ, một lát sau đôi mắt cô chợt sáng lên, ngẩng đầu nhìn Ngô Quân cất giọng “Vậy anh có thể tìm giúp tôi một vai phụ ở trong bộ phim đó được không? Tôi bằng mọi giá nhất định phải tham gia vào dự án phim lần này!”
Trong phút chốc, Ngô Quân như thấy được ngọn lửa hừng hực cháy biểu thị cho sự kiên định và quyết tâm trong đôi mắt Lâm Ngữ Yến. Mà cái nóng từ ngọn lửa như thật như ảo kia đang lan toả nhiệt độ nóng rực của nó ra bên ngoài, khiến cho Ngô Quân ngồi ở bàn làm việc bất giác toát hết mồ hôi hột.
Vì yêu cầu trong thời gian khá gấp rút nên Ngô Quân chỉ có thể sắp xếp cho cô một vai phụ có vô cùng ít cảnh quay và đất diễn trong bộ phim, nhưng Lâm Ngữ Yến không hề để tâm đến việc này. Cầm kịch bản trong tay, cô rối rít cảm ơn Ngô Quân rồi mau chóng gia nhập đoàn.
Lại nói đây là bộ phim đầu tiên mà Lâm Ngữ Yến đến trường quay không chuyên tâm đọc kịch bản hay siêng năng diễn tập mà lại tập trung tìm kiếm xem Phàm Dương và Trình Hiểu Yên có đang ở cùng nhau không để xen vào giữa hai người ngăn cản phá đám.
Và dĩ nhiên, sự gây rối đầy lộ liễu này của Lâm Ngữ Yến đã hoàn toàn làm Trình Hiểu Yên trở nên điên tiết và tức tối, đồng thời cũng khiến Phàm Dương nảy sinh sự hoài nghi.
“Anh Dương~ anh có thời gian không ạ? Ở phân đoạn này em có chút không nắm được tâm lí nhân vật nữ chính, anh cùng em diễn qua một lần, có được không ạ?” Giọng nói nhão nhoẹt của Trình Hiểu Yên vang vọng khắp phim trường, vừa nói cô vừa e ấp đưa cuốn kịch bản trong tay cho Phàm Dương.
Lâm Ngữ Yến bên này vốn đang trò chuyện vui vẻ cùng Phương Trúc, vừa nghe thấy tiếng của Trình Hiểu Yên thì ngay lập tức như radar đứng bật dậy, không nói một lời liền bước chân thoăn thoắt đến chỗ hai người họ “Phàm lão sư, anh có đang rảnh không? Tôi định đi mua chút đồ ăn vặt đãi cả đoàn phim nhưng một mình thì không bê nổi. Có thể làm phiền anh đi cùng tôi được không ạ?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Cô Lâm này, ở đây có biết bao nhiêu người sao cô không nhờ, lại đi nhờ vả anh Dương vậy? Anh ấy chốc nữa còn có thêm ba cảnh quay, nếu vì bưng đồ mà mất sức và đổ mồ hôi làm trôi lớp makeup thì cô định xử lý thế nào đây hả cô Lâm?” Trình Hiểu Yên cố gắng nặn ra nụ cười thân thiện, nhưng răng lúc này đã nghiến chặt, mắt trừng lên dữ tợn nói với Lâm Ngữ Yến.
Đương lúc Lâm Ngữ Yến vừa định lên tiếng phản pháo đáp trả thì Phàm Dương đã đứng dậy ngăn cuộc cãi vả sắp sửa nổ ra giữa hai người, anh nhận lời đồng ý giúp đỡ cô rồi quay sang nói với Trình Hiểu Yên “Không sao đâu, để tôi giúp cô. Cô Hiểu Yên, cô đợi tôi quay trở lại sẽ giúp cô diễn tập nhé”
Lâm Ngữ Yến nhướng mày, biểu tình đắc ý nhìn về phía Trình Hiểu Yên với dáng vẻ thách thức. Trình Hiểu Yên trong lòng tức anh ách nhưng cũng không thể làm gì mà chỉ có thể nhìn Phàm Dương và Lâm Ngữ Yến cùng đi ra ngoài.
Ra đến ngoài bãi đỗ xe, Lâm Ngữ Yến cùng Phàm Dương một trước một sau đang đi đến chỗ chiếc xe van đen mà Vương Cường đã chờ sẵn gần đó. Lúc này bước chân của Phàm Dương đột nhiên dừng lại, hai tay anh đút vào túi quần, đứng ở đằng sau cách cô một quãng cất giọng “Chị dâu, giờ thì chị có thể giải thích cho em về lý do cho những hành động dạo gần đây của chị được chưa?”
Lâm Ngữ Yến khẽ dừng bước, cô quay đầu nhìn Phàm Dương, thấy vẻ kiên định và điềm tĩnh trong mắt anh, cô biết mình không thể che giấu chuyện này được nữa “Thật ra, tôi tham gia vào dự án phim lần này chỉ có một mục đích. Ngăn cản chú tiếp xúc với Trình Hiểu Yên.”
Phàm Dương khẽ nhíu mày, anh nheo mắt nhìn cô, đôi mắt ánh lên sự nghi hoặc “Là chủ ý của anh Dực?”
Lâm Ngữ Yến lắc đầu “Là chủ ý của cả tôi và anh ấy.
“Tại sao?” Phàm Dương nghe thấy vậy thì đầu mày càng cau chặt, cảm thấy vô cùng khó hiểu trước chủ ý vô lý của anh trai và chị dâu.
Lâm Ngữ Yến đưa mắt ngó nghiêng xung quanh rồi tiếng gần hơn về phía Phàm Dương, hạ thấp giọng “Tính cách thật sự của Trình Hiểu Yên không giống như những gì cô ta thể hiện ra bên ngoài đâu. Tôi và anh Dực đều đã nhìn thấy điều đó, vậy nên hai chúng tôi không muốn chú có dính dáng gì đến cô ta.”
Nhìn thấy vẻ hoài nghi vẫn tràn ngập trên gương mặt Phàm Dương, Lâm Ngữ Yến lần nữa cất giọng bổ sung, tông giọng càng hạ thấp xuống “Ngày mai chú không có cảnh quay nào phải không? Dù vậy chú vẫn hãy cứ đến trường quay! Lặng lẽ một chút, tuyệt đối đừng để ai trong đoàn biết. Giả vờ như chú đến để đưa ít bánh trái ủng hộ đoàn phim chẳng hạn. Tôi dám bảo đảm, lúc đó sẽ cho chú nhìn thấy được bộ mặt thật của Trình Hiểu Yên!”
Phàm Dương tuy trong lòng vẫn còn rất nhiều nghi ngờ nhưng vẫn âm thầm đưa ra quyết định sẽ làm theo kế hoạch của Lâm Ngữ Yến.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro