Một Ngày Của Tôi Có 48 Giờ

Thẩm Hi Hi

Tiểu Ngốc Chiêu

2024-11-24 05:45:01

Xe Van mà Ngụy Giang Dương bao đã đến, ba người nam sinh cùng nhau chuyển đồ cắm trại và nguyên liệu nấu ăn lên xe.

Trước đó 1 ngày, Trương Hằng đã cầm cung SF của hắn trở về .

Trải qua một tuần rèn luyện, kỹ năng bắn cung của hắn đã cơ bản khôi phục, lại nhờ có hệ thống luyện tập hiện đại, kỹ năng bắn cung của hắn đã tăng thêm, trong vòng 50m, hắn cam đoan có thể bắn trên điểm 9. Nhưng chân chính khả năng lợi hại nhất vẫn là bắn mục tiêu di chuyển, chuyện này cũng còn phụ thuộc vào tốc độ mục tiêu và địa hình.

Chẳng qua lúc tập bắn cung ở hội trường bắn cung luôn có một đôi mắt âm u nhìn hắn, để cho hắn có chút không dám buông ra toàn lực, lúc bình thường chỉ có thể ở thế giới bất động tìm chỗ luyện tập một chút, lần này khó được đến dã ngoại, có thể tìm chỗ bắn vài mũi tên.

“ Trương công tử, nếu như phát sinh nguy hiểm gì, bạn nhất định phải bảo vệ tôi đầu tiên nha ” Trần Hoa Đống ỏn ẻn nói, nhưng hắn cũng chỉ là nói đùa, Trương Hằng học bắn cung cũng không giấu giếm bạn cùng phòng ký túc, mọi người đều biết hắn vừa mới nhập môn, tuần trước vẫn còn lên mạng tìm video học tập, đến bây giờ có thể hơn được bao nhiêu?

“Tốt, đến lúc đó nhớ chui vào trong ngực tao”.

Mọi người một đường cười cười nói nói, cuối cùng đem đồ vật bỏ vào cốp sau, lúc này có 3 nữ sinh hướng bên này đi tới, Trần Hoa Đống chọc chọc Trương Hằng “Bên trái chính là Thẩm Hi Hi”

Trương Hằng nhìn qua hướng chỗ Trần Hoa Đống nói, quả nhiên thấy một nữ sinh vóc dáng cao gầy, Ngụy Giang Dương nói không sai, bề ngoài của Thẩm Hi Hi thực sự xinh đẹp, dáng người như người mẫu, hơn nữa cùng so sánh với các minh tinh làm điệu làm bộ trên TV không giống, ánh nàng trong suốt, không có sự xấu hổ của nữ sinh thông thường, khó trách sẽ trở thành người tình trong mộng của các nam sinh, trở thành đẹ nhất hệ thống bán sỉ thẻ người tốt.

Thẩm Hi Hi rộng rãi lấy 3 chai nước từ trong túi, đưa cho 3 người Trương Hằng

“Cảm ơn các ngươi, vất vả nha”

Trương Hằng nhận nước, nói một tiếng cảm ơn.

Từ một việc nhỏ có thể nhìn rõ một người giáo dưỡng, nhìn ra được Thẩm Hi Hi không coi 3 người bọn họ là sức lao động và bảo tiêu miễn phí, cũng không ỷ lại bản thân là nữ sinh mà cho rằng nam sinh bê đồ là chuyện hiển nhiên, nữ sinh như này, nhất là trong nhóm nữ sinh xinh đẹp rất khó có được.

Trần Hoa Đống tiếp tục phát huy truyền thống cẩu quân sư tốt đẹp của hắn, vung trộm nói ở bên tai Trương Hằng:

“ Nghe nói cha của Thẩm Hi Hi là giáo sư đại học, mẹ là phiên dịch tiểu thuyết, gia phong tốt đẹp, thế nào, cùng Trương công tử có phải là môn đăng hộ đối.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Ngụy Giang Dương không nhìn thấy người hắn muốn chờ mở miệng hỏi:

“ Tiếu Tiếu đâu? Sao không thấy nàng?”

“Ha Ha Ha, lần nào kí túc xá có hoạt động cần đi ra ngoài, nàng cũng là người phiều toái nhất, trang điểm lâu nhất, Ngụy Giang Dương, ngươi về sau cưới nàng phải chịu đựng nha.” Trong nhóm, nữ sinh thấp bé nói, nàng cao 1m65 nhìn giống học sinh cấp 2 cười hì hì nói, không cần phải nói nàng chính là Moe linh vật bị Trần Hoa Đống để ý.

Kết quả vừa mới nói xong, trên đầu bị vỗ 1 cái.

“ Không có ý tứ, để các ngươi chê cười, ta sẽ quản giáo lại đứa nhỏ này.” Thẩm Hi Hi thu tay lại, trịnh trọng nói với Ngụy Giang Dương.

Ngay tại thời điểm bầu không khí đang hòa hợp, bên tai mọi người truyền đến một âm thanh “Hi Hi”

Thẩm Hi Hi nghe vậy, sắp mặt khẽ biến.

“Hi Hi, phòng các ngươi dự định ra ngoài chơi sao, thế nào lại không nói cho ta, ta có thể lái xe dẫn các ngươi đi.” Một chiếc xe thể thao BMW Series màu đỏ dừng ở bên cạnh chỗ mọi người.

Nam sinh bên trong kéo phanh, bước xuống xe.

Trương Hằng nhíu lông mày, hắn còn kỳ quái vì sao nhìn thấy Thẩm Hi Hi quen mắt, hóa ra trước đó hai người đã từng gặp mặt, lúc đi ra khỏi siêu thị sau khi mua phiếu trúng thưởng, đôi nam nữ hắn nhìn thấy chính là 2 người này.

“ Trình Thành, tại sao lại là ngươi, rõ ràng Hi Hi đã cự tuyệt ngươi nhiều lần, ngươi còn âm hồn bất tan.” Từ Tĩnh một chút cũng không hợp với tên của nàng, là một nữ sinh nhiều lời hơn nữa còn thẳng thắn.Trình Thành bị chọc thủng chuyện bị cự tuyệt theo đuổi tại nơi đông người, có chút nhịn không được, nhưng Từ Tĩnh là nữ sinh, hắn cũng không tiện nổi nóng, chỉ đành ép tức giận xuống.

“ Hi Hi, có thể theo ta ra đây một chút nói chuyện sao? Ngay cạnh đây thôi, ta biết có quán cà phê Lam Sơn uống rất ngon.” Trình Thành nói

Thẩm Hi Hi nhíu mày, tính tình nàng tốt như vậy cũng có chút sắp không chịu được , nàng cùng Trình Thành ban đầu không quen biết, nhưng từ lúc tiệc tối nàng hát qua một ca khúc, hắn liền tìm tới nàng, trong nửa tháng gần đây đều một mực quấy rối theo đuổi.

Từ tặng hoa, đồ ăn vặt, hoa quả đến điện thoại Iphone, vé hòa nhạc, Trình Thành trực tiếp nhờ nữ sinh đặt đồ ở cửa ký túc xá.

Chiêu thức này của hắn đối với các nữ sinh khác đều thuận lợi, riêng với Thẩm Hi Hi lại ăn quả đắng.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lễ vật hắn đưa đều bị Thẩm Hi Hi trả về nguyên vẹn, hơn nữa Thẩm Hi Hi còn nói hết sức rõ ràng hiện tại không muốn yêu đương.

Nhưng càng như vậy, Trình Thành ngày càng hăng say, Thẩm Hi Hi gia giáo tốt, đối với loại tình huống này rất khó nặng lời, kết quả là bị Trình Thành dây dưa đến bây giờ.

Hiện tại trong trường học cũng nổi nên rất nhiều lời đàm tiếu khiến Thẩm Hi Hi rất đau đầu. Mặt khác, gần đây nàng đi nơi nào cũng gần như là gặp phải Trình Thành, hắn làm thế nào biết được phòng ký túc xá của nàng muốn đi cắm trại, còn đến đúng lúc chuẩn bị xuất phát, điểm này cũng quá trùng hợp rồi.

Thẩm Hi Hi nhìn nữ sinh tên Vương Hoan sau lưng Từ Tĩnh, mấy ngày hôm trước trong ngăn kéo của nàng phát hiện một thỏi son môi YSL, thám tử Từ Tĩnh lên mạng tra biết được thỏi son này nếu không có 700-800 tệ thì không mua nổi.

Lúc đó mọi người còn nhao nhao trêu chọc Vương Hoan có phải là bị ông chủ than đá bao nuôi, hiện tại xem ra thỏi son môi này của nàng có lai lịch khác.

Thẩm Hi Hi cũng không có ý định truy cứu việc này, nàng nhìn thấy Tiếu Tiếu cách đó không xa vừa ra khỏi cửa ký túc xá, thế là nghiêm mặt nói với Trình Thành:

“ Trình Thành, thứ hai vừa rồi chúng ta cũng vừa mới nói chuyện, ta cũng không uống cà phê, bây giờ chúng ta phải xuất phát.”

“Không sao, bọn hắn có thể đi trước, đến lúc sau ta lái xe đưa ngươi qua, yên tâm, sẽ không chậm trễ thời gian.” Trình Thành tiếp tục quấn quýt.

Trần Hoa Đống có chút nhìn không nổi, đang chuẩn bị mở miệng, Ngụy Giang Dương liếc mắt ra hiệu

“Chớ trêu chọc tên này.” Ngụy Giang Dương hạ giọng nói.

“ Làm sao, chẳng qua là một tên phú nhị đại, ngươi xem Trương công tử của chúng ta, đây mới là điển hình phú nhị đại.” Trần Hoa Đống nhếch miệng, khinh thường nói.

“Ngươi chớ nói lung tung, ta không phải phú nhị đại.” Trương Hằng lắc đầu nói.

Ngược lại, gia cảnh của Trương Hằng có điểm tương đồng với Thẩm Hi Hi, đều thuộc thành phần trí thức cao, sinh hoạt dư dả, không lo ăn mặc, so với người bình thường rất không tệ, nhưng so với kẻ làm ăn có tiền thì không đáng nhắc đến.

Ngụy Giang Dương cười khổ :” Tên Trình Thành này không phải đèn cạn dầu, trong nhà hình như mở khách sạn, bình thường ra tay hào phóng, bên cạnh tụ tập không ít người, hội học sinh bị hắn làm cho chướng khí mù mịt, kỳ trước Tiếu Tiếu không ưa tác phong của hắn liền bị khai trừ khỏi hội.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Một Ngày Của Tôi Có 48 Giờ

Số ký tự: 0