Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương
Thêm Hà Vào Cản...
Hoa Dung Nguyệt Hạ
2024-11-01 21:35:33
Cô gái ngốc này, bứt dây động rừng như vậy để làm gì?
Dù vậy, họ cũng không có thời gian để oán trách, lập tức giơ súng lên và xông vào bên trong.
"Không được nhúc nhích!"
“Giơ tay lên, ôm đầu ngồi xuống!”
“Nhanh lên!”
“A…!”
Những tiếng thét chói tai vang lên.
Trong không khí có một mùi thơm lạ cùng mùi rượu nồng nặc.
Trên mặt sàn có rất nhiều vỏ chai rượu, những tờ tiền màu đỏ phủ khắp, dày lên thành chồng. Sở Hà nhíu mày, đột nhiên lại nghe thấy trong phòng có một gã đàn ông ôm hai tay hai cô gái nở một nụ cười lạnh lùng.
“Các người là ai? Mẹ kiếp! Thật là làm cụt hứng người ta!”
Rất rõ ràng, bầu không khí hiện tại thật sự rất nóng, Sở Hà xông vào đã làm phá hỏng bầu không khí bên trong.
Kẻ ngốc cũng nhận ra được, những người bận thường phục cầm súng xông vào phòng, không cần suy nghĩ cũng biết đó chính là cảnh sát bận thường phục.
Nhưng đám người trong phòng không có chút gì là sợ hãi.
Mấy tên đàn ông cao lớn nhanh chóng để súng lên bàn, hít một hơi thuốc rồi lạnh lùng nói: “Các người toàn là cảnh sát mới đến đúng không? Có biết đại ca tụi tao là ai không, không đến lượt tụi mày ở đây làm càn đâu!”
“Quấy rầy cuộc vui của đại ca bọn tao thì đừng trách bọn tao không khách sáo!”
Mấy viên cảnh sát nhìn nhau, vào lúc không biết nên xử lý thế nào thì Sở Hà đã bỉu môi, dùng chân hất một chai rượu lên rồi cầm lấy trong tay, đập thật mạnh vào bàn tay của gã nọ vừa chuẩn bị cầm lấy cây súng trên bàn.
Tiếng vỡ của chai rượu khiến cho gã đàn ông kêu lên một tiếng, cổ tay run lên, súng theo tiếng vỡ rơi xuống đất!
Gã chửi đổng lên một câu rồi lập tức cúi xuống nhặt súng, Sở Hà nhanh chóng đạp lên bậc thềm làm đà bay lên, tung một cú đá trên không vô cùng đẹp mắt trúng vào mũi của hắn.
“A…”
Hắn kêu lên một tiếng thật đau đớn, theo quán tính bay ra sau vài mét.
Tất cả mọi người trong chốc lát đều trợn mắt há mồm.
Cú đá trên không này của Sở Hà thật sự quá ngầu!
Thật không ngờ, cô trông ốm yếu như vậy lại có thân thủ thật ghê gớm!
Phải biết là vóc dáng của gã đàn ông kia vô cùng vạm vỡ, nhưng lại bị cô đá văng xa đến như vậy!
Sau khi tung ra một chiêu làm cho mọi người ngây ngốc, Sở Hà tiếp tục bắt lấy súng, chưa đến nửa giây sau đã nhanh nhẹn lên đạn, cô nhìn quanh phòng một lượt rồi nói: “Hai tay để lên đầu, không được động đậy!”
Một người đàn ông trung niên có dáng dấp như ông chủ, được mọi người vây quanh, giận dữ đập bàn đứng dậy chỉ thẳng vào mặt cô rồi lớn tiếng nói: “Cô là cái thá gì, dám giương oai ở địa bàn của tôi! Cô đang diễu võ giương oai cho tôi xem ư?”
Sở Hà không kiên nhẫn nghe hắn nói nhảm, xoay người nhảy lên bàn rồi thuận tay nhặt một chai rượu, đập thẳng vào mặt hắn.
Chỉ nghe một tiếng “choang”!
Giây tiếp theo là tiếng vỡ vụn của chai rượu!
Chai rượu đã khiến cho mặt hắn nở hoa, mũi đã bị gãy.
Những người khác lại càng ngây ngốc ra hơn!
“Mẹ kiếp, con ả thối tha này, dám đánh tao?” Gã ôm lấy cái mũi đang chảy máu, chỉ vào mặt Sở Hà rồi gào lên: “Lên cho tao!”
Một đám thủ hạ hô hào xông về phía Sở Hà.
“Choang…”
“Rầm…”
“Đùng…”
“Binh binh…”
…
Hai phút sau, mấy viên cảnh sát vô cùng kinh ngạc nhìn thấy đống hỗn độn, nhưng chỉ trong chốc lát, gã đàn ông vốn dĩ đang ngồi chễm chệ trên ghế đã lăn quay ra đất!
Nhiều tên đàn ông như thế nhưng lại để một cô gái xử lý sạch sẽ!
Dù vậy, họ cũng không có thời gian để oán trách, lập tức giơ súng lên và xông vào bên trong.
"Không được nhúc nhích!"
“Giơ tay lên, ôm đầu ngồi xuống!”
“Nhanh lên!”
“A…!”
Những tiếng thét chói tai vang lên.
Trong không khí có một mùi thơm lạ cùng mùi rượu nồng nặc.
Trên mặt sàn có rất nhiều vỏ chai rượu, những tờ tiền màu đỏ phủ khắp, dày lên thành chồng. Sở Hà nhíu mày, đột nhiên lại nghe thấy trong phòng có một gã đàn ông ôm hai tay hai cô gái nở một nụ cười lạnh lùng.
“Các người là ai? Mẹ kiếp! Thật là làm cụt hứng người ta!”
Rất rõ ràng, bầu không khí hiện tại thật sự rất nóng, Sở Hà xông vào đã làm phá hỏng bầu không khí bên trong.
Kẻ ngốc cũng nhận ra được, những người bận thường phục cầm súng xông vào phòng, không cần suy nghĩ cũng biết đó chính là cảnh sát bận thường phục.
Nhưng đám người trong phòng không có chút gì là sợ hãi.
Mấy tên đàn ông cao lớn nhanh chóng để súng lên bàn, hít một hơi thuốc rồi lạnh lùng nói: “Các người toàn là cảnh sát mới đến đúng không? Có biết đại ca tụi tao là ai không, không đến lượt tụi mày ở đây làm càn đâu!”
“Quấy rầy cuộc vui của đại ca bọn tao thì đừng trách bọn tao không khách sáo!”
Mấy viên cảnh sát nhìn nhau, vào lúc không biết nên xử lý thế nào thì Sở Hà đã bỉu môi, dùng chân hất một chai rượu lên rồi cầm lấy trong tay, đập thật mạnh vào bàn tay của gã nọ vừa chuẩn bị cầm lấy cây súng trên bàn.
Tiếng vỡ của chai rượu khiến cho gã đàn ông kêu lên một tiếng, cổ tay run lên, súng theo tiếng vỡ rơi xuống đất!
Gã chửi đổng lên một câu rồi lập tức cúi xuống nhặt súng, Sở Hà nhanh chóng đạp lên bậc thềm làm đà bay lên, tung một cú đá trên không vô cùng đẹp mắt trúng vào mũi của hắn.
“A…”
Hắn kêu lên một tiếng thật đau đớn, theo quán tính bay ra sau vài mét.
Tất cả mọi người trong chốc lát đều trợn mắt há mồm.
Cú đá trên không này của Sở Hà thật sự quá ngầu!
Thật không ngờ, cô trông ốm yếu như vậy lại có thân thủ thật ghê gớm!
Phải biết là vóc dáng của gã đàn ông kia vô cùng vạm vỡ, nhưng lại bị cô đá văng xa đến như vậy!
Sau khi tung ra một chiêu làm cho mọi người ngây ngốc, Sở Hà tiếp tục bắt lấy súng, chưa đến nửa giây sau đã nhanh nhẹn lên đạn, cô nhìn quanh phòng một lượt rồi nói: “Hai tay để lên đầu, không được động đậy!”
Một người đàn ông trung niên có dáng dấp như ông chủ, được mọi người vây quanh, giận dữ đập bàn đứng dậy chỉ thẳng vào mặt cô rồi lớn tiếng nói: “Cô là cái thá gì, dám giương oai ở địa bàn của tôi! Cô đang diễu võ giương oai cho tôi xem ư?”
Sở Hà không kiên nhẫn nghe hắn nói nhảm, xoay người nhảy lên bàn rồi thuận tay nhặt một chai rượu, đập thẳng vào mặt hắn.
Chỉ nghe một tiếng “choang”!
Giây tiếp theo là tiếng vỡ vụn của chai rượu!
Chai rượu đã khiến cho mặt hắn nở hoa, mũi đã bị gãy.
Những người khác lại càng ngây ngốc ra hơn!
“Mẹ kiếp, con ả thối tha này, dám đánh tao?” Gã ôm lấy cái mũi đang chảy máu, chỉ vào mặt Sở Hà rồi gào lên: “Lên cho tao!”
Một đám thủ hạ hô hào xông về phía Sở Hà.
“Choang…”
“Rầm…”
“Đùng…”
“Binh binh…”
…
Hai phút sau, mấy viên cảnh sát vô cùng kinh ngạc nhìn thấy đống hỗn độn, nhưng chỉ trong chốc lát, gã đàn ông vốn dĩ đang ngồi chễm chệ trên ghế đã lăn quay ra đất!
Nhiều tên đàn ông như thế nhưng lại để một cô gái xử lý sạch sẽ!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro