Mua Được Cổ Phiếu Giá Đáy, Tôi Cưới Minh Tinh

Cậu Nhóc Này Có...

2025-01-10 17:27:54

Tắm xong, đã gần 11 giờ đêm.

Lâm Tiêu lại chẳng thấy buồn ngủ chút nào. Anh nằm dài trên ghế sofa, cuộc sống về đêm của anh mới bắt đầu.

Hôm nay hơi mệt, chẳng muốn động não.

Vì thế anh không chơi game, chỉ nằm trên sofa lướt TikTok.

Lướt được một tiếng, cảm thấy hơi buồn ngủ.

Đang định bỏ điện thoại xuống đi ngủ, màn hình bỗng hiện lên một gương mặt quen thuộc.

"Hàn Di Di?"

Mắt anh lập tức mở to, bật dậy ngồi thẳng.

Trong video, Hàn Di Di mặc một chiếc váy trắng hở vai, trang điểm nhẹ nhàng, làn da trắng như ngọc, mái tóc đen xoăn bồng bềnh xõa sau lưng. Dưới ánh đèn sân khấu, cô tỏa ra thứ ánh sáng thánh khiết như tiên nữ giáng trần.

Trong video, cô đang hát ca khúc từng trình diễn ở vòng Giấu mặt của chương trình "Giọng Ca Hoa Hạ".

4 tháng trước, chính nhờ ca khúc này mà cô bất ngờ nổi tiếng khắp mạng xã hội. Không ít cư dân mạng còn khen rằng cô đã vượt qua cả bản gốc, mang đến phong cách riêng cho một bản hit đã quá quen thuộc.

Dưới sự chú ý bùng nổ đó,

Ở những vòng thi sau, Hàn Di Di đã tiến thẳng một mạch đến ngôi quán quân, không phụ lòng người hâm mộ.

Giờ đây, cô lại trình diễn lại ca khúc này trên sân khấu.

Đoạn video chỉ có một phần nhỏ ở điệp khúc, nhưng Lâm Tiêu lại bị cuốn hút đến nỗi xem đi xem lại 3 lần mới để ý đến dòng chú thích.

"Đợi cả tối mới thấy nữ thần của tôi, khóc chết mất... Hát hay như vậy mà bị ban tổ chức cố ý đối xử bất công, xếp hát ở cuối chương trình. Trong khi người khác hát 2,3 bài, thì Di Di của tôi chỉ được hát 1 bài. Đây là thái độ dành cho quán quân sao?!!"

Lâm Tiêu khẽ nhíu mày.

Xem lời đăng, người này chắc là fan của Hàn Di Di.

Video được đăng cách đây nửa tiếng, hẳn là buổi biểu diễn tối nay.

Nghĩ đến cuộc trò chuyện WeChat vừa rồi với Hàn Di Di, Lâm Tiêu đã "phá án" xong.

"Vậy công việc tối nay của cô ấy chính là buổi lưu diễn của 'Giọng Ca Hoa Hạ?'"

Nhưng rồi Lâm Tiêu lại thấy khó hiểu.

Nếu là những buổi diễn khác thì không nói làm gì, Hàn Di Di dù sao cũng là một tân binh, không thể mong đãi ngộ quá tốt.

Nhưng đây là buổi lưu diễn của "Giọng Ca Hoa Hạ"

Mà Hàn Di Di lại là quán quân và cũng là người có độ hot cao nhất trong số các thí sinh. Đáng lý ra cô không nên bị đối xử lạnh nhạt như vậy!

Lâm Tiêu lướt xuống xem bình luận, lập tức hiểu ra vấn đề.

Dù video chỉ có vài trăm lượt thích, nhưng phần bình luận đã trở thành một chiến trường với hàng vạn người tranh cãi.

Không ít cư dân mạng quả quyết rằng Hàn Di Di chỉ là được "chống lưng", chẳng có thực lực gì. Gần đây còn công bố chuyện kết hôn, họ cho rằng cô tìm một "kẻ đổ vỏ" để che đậy tin đồn được bao nuôi.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Dĩ nhiên, cũng không thiếu người ủng hộ cô, hai phe cãi nhau kịch liệt trong phần bình luận.

Lâm Tiêu lập tức hiểu ra.

Xem ra đài truyền hình Cà Chua cũng chú ý đến những dư luận tiêu cực trên mạng, nên mới lạnh nhạt với Hàn Di Di, nhường vị trí tốt và nhiều cơ hội thể hiện hơn cho các thí sinh khác.

Lâm Tiêu cau mày.

Anh tìm bình luận độc địa nhất và đáp trả thẳng:

"Cậu ghen tị vì Hàn Di Di tìm người đổ vỏ mà không phải cậu à? Đồ tiểu nhân hẹp hòi!"

Rồi anh tiếp tục phản bác những bình luận tiêu cực khác.

Phù, cuối cùng cũng thấy thoải mái hơn.

Hôm sau, Lâm Tiêu ngủ nướng đến khi tự tỉnh.

Vừa dậy đi vệ sinh xong, chiến hữu Trương Bằng đã gọi điện đến.

"Đang làm gì đấy?"

"Vừa mới dậy, sao vậy?"

"Mẹ nó, đã 10 giờ rồi mà cậu mới ngủ dậy... Đúng là cuộc sống độc thân sướng thật!", Giọng Trương Bằng đầy vẻ ghen tị.

Là người bản địa, nhà cửa, xe cộ và công việc của Trương Bằng đều được cha mẹ lo liệu. Anh cũng đã sớm kết hôn theo ý gia đình, giờ đã có con luôn rồi!

Lâm Tiêu cười khà khà, không giải thích.

"Ra ngoài gặp nhau đi, hôm nay tôi rảnh!", Trương Bằng nói.

"Ồ? Hôm nay cậu không phải trông con à?", Lâm Tiêu trêu chọc.

"Vợ tôi đưa con về nhà mẹ vợ rồi, hiếm lắm tôi mới được thảnh thơi một ngày!"

"Được đấy, ăn lẩu nhé? Cổ phiếu cậu bảo tôi mua đã tăng giá, hôm nay tôi mời!", Lâm Tiêu hào phóng nói.

"Thôi đi ông!"

Trương Bằng thở dài đầy đau khổ: "Quán lẩu ồn ào quá, hôm nay tôi chỉ muốn yên tĩnh một chút, không muốn đến chỗ đông người... Nếu ăn lẩu thì qua nhà cậu ăn đi, làm thêm chút bia rượu, sướng biết bao! Thấy thế nào?"

Lâm Tiêu nghe cái giọng uể oải đó thì cười phá lên không thương tiếc.

Anh vẫn còn nhớ thời đại học, Trương Bằng là người chơi bời nhất. Tối nào cũng lê lết giữa quán net và quán bar, sống một cuộc đời gọi là vô cùng phóng túng.

Ấy vậy mà mới tốt nghiệp vài năm, giờ đã bắt đầu muốn "tịnh tâm" như ông cụ. Một sự thay đổi ngoạn mục như vậy chỉ có thể là do vợ và con tạo thành. Đủ thấy hôn nhân đáng sợ đến nhường nào.

"Được, nghe cậu!"

Cúp máy xong, Lâm Tiêu ra chợ mua nguyên liệu nấu lẩu, thêm mấy món ăn kèm và xách thêm một thùng bia.

Vừa về tới nhà, Trương Bằng cũng đến nơi. Vừa bước vào cửa, hắn đã ném chìa khóa xe rồi chạy thẳng vào nhà vệ sinh.

"Này!"

Lâm Tiêu trêu chọc: "Cậu bị bệnh à? Không tiểu nổi ở nhà nên phải đến nhà tôi để giải quyết hả?"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Trương Bằng cười ha hả trong nhà vệ sinh: "Nước không chảy ra ngoài mới là của nhà mình!"

Lâm Tiêu lười đôi co với hắn, lấy chiếc nồi lẩu mới mua còn chưa dùng đến ra rồi bắt đầu rửa từng món nguyên liệu.

Đang rửa rất chăm chú, bỗng anh cảm thấy có ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào mình từ phía sau.

Quay đầu lại thì thấy Trương Bằng đang tựa vào khung cửa, cười một cách đầy... khả nghi, làm anh giật bắn mình.

"Thằng này! Cậu là ma hả? Đi còn chẳng phát ra tiếng động gì cả!", Lâm Tiêu mắng.

Trương Bằng hiếm khi không cãi lại, vẫn cười nham nhở, chậm rãi tiến lại gần, đôi mắt dán chặt vào anh.

Lâm Tiêu bắt đầu thấy chột dạ.

"Nhìn cái gì đấy? Ăn nhầm thuốc hả?"

"Tiêu ca, cậu có chuyện mờ ám rồi đấy!"

Trương Bằng cười đầy gian tà: "Cậu nói xem, một thằng đàn ông độc thân như cậu, tại sao trên giá trong nhà vệ sinh lại có hai cái cốc đánh răng, mà một cái còn là màu hồng... Nói thật đi!"

Trong chớp mắt, Lâm Tiêu hơi hoảng, nuốt khan một cái.

Chết tiệt, suýt nữa quên mất chuyện này!

May mà anh phản ứng nhanh:

"Của mẹ tôi đấy, sao nào?"

"Của mẹ cậu?"

"Cậu mắng tôi đấy à?!"

Lâm Tiêu giơ chân đá hắn một cái.

Trương Bằng lập tức chạy đi trốn, vờ như bừng tỉnh: "Hóa ra là của dì à! Tôi còn tưởng cậu thoát ế rồi, định chúc mừng cậu một trận! Tôi cũng thấy lạ, nếu cậu thật sự có bạn gái thì trong nhà ngoài cái cốc ra, chắc chắn sẽ còn nhiều dấu vết nữ giới khác... Giờ thì hợp lý rồi!"

Lâm Tiêu trợn trắng mắt, trong lòng thở phào nhẹ nhõm: May quá, suýt thì lộ.

Trương Bằng chẳng mảy may nghi ngờ, nằm phịch xuống sofa nghỉ ngơi.

Đến 12 giờ trưa, nồi lẩu nóng hổi đã bốc hơi nghi ngút.

Hai người vừa nhúng thịt vừa uống bia, kể lại những kỷ niệm thời đại học, vô cùng thoải mái.

"Tiêu ca!"

Trương Bằng bỗng nghiêm túc: "Nói thật đấy, cậu cũng lớn tuổi rồi, công việc ổn định, tướng mạo thì chỉ kém tôi một chút xíu thôi, tìm bạn gái chắc cũng không khó đâu nhỉ? Sao tốt nghiệp bao nhiêu năm rồi vẫn chưa thấy động tĩnh gì vậy?"

Lâm Tiêu cười hề hề, không đáp.

Trương Bằng lập tức nheo mắt nghi ngờ: "Cậu... đừng nói với tôi là cậu đang chờ một đại lãnh đạo nào đó mắt mờ, gả con gái cho cậu đấy nhé?"

"Khụ khụ khụ..."

Lâm Tiêu đang ăn thịt thì bị sặc, ho khù khụ một trận.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mua Được Cổ Phiếu Giá Đáy, Tôi Cưới Minh Tinh

Số ký tự: 0