Chương 35
Nzero
2024-11-20 21:57:38
Edit: Draxt
Beta: Khả Tịch Nguyệt
Vu Cảnh Bạch dự định tiễn Diệp Mặc đến khách sạn, tiểu thư quầy tiếp tân đứng ở một bên nhìn chằm chằm Diệp Mặc, ánh mắt có chút sợ hãi lại xen lẫn có chút ái mộ, ánh mắt này rõ ràng là thích Diệp Mặc.
Quân nhân chính là loại hình mà vô số nữ sinh muốn có làm bạn trai, không chỉ là vì đẹp trai, mà phần lớn là vì khí chất của quân nhân, khiến mọi nữ sinh đều bị hấp dẫn.
Vu Cảnh Bạch ho khan vài tiếng nói: “Tiểu thư, tốc độ cô làm thủ tục không phải quá chậm đi?”
“A! Xin lỗi!” Nữ tiếp tân lập tức check in thẻ vào cho Vu Cảnh Bạc: ” Tầng cao nhất bên trái, phòng Tổng thống, phía trong cuối cùng, 4502.”
Vu Cảnh Bạch nhận lấy thẻ phòng bất đắc dĩ cười cười, Diệp Mặc đã nhanh chân đi vào thang máy đợi Vu Cảnh Bạch.
Vu Cảnh Bạch vừa đi tới, không nên hỏi cậu ta tại sao muốn theo sau, kỳ thực cậu ta không muốn chút nào, thế nhưng chung quy công việc muốn làm cái gì cũng phải cùng người kia báo cáo đi!
Cậu ta lên làm tổng giám đốc Diệp Thị mấy năm nay, địa vị cùng Diệp Uẩn, Diệp Sâm đều quan trọng như nhau. Truyện chỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh. Chẳng qua là không ai nghĩ tới cậu ta sẽ là người của Diệp gia tam thiếu gia Diệp Mặc.
Còn có cổ đông lớn thứ hai công ty – Hà Vĩ Niên cũng là người của Diệp Mặc, quản lý bộ phận quảng bá đồng thời cũng là cổ đông Diệp thị – Lý Phỉ Thái* đều là người của Diệp Mặc.
(*) Lẽ ra ở đây là Lý Phỉ Thải (采) nhưng chuyển ver qua hán việt là Thái nghe hay hơn nên để luôn.
Lý Phỉ Thái nhờ có Diệp Mặc trợ giúp, từ thân phận con gái rơi lắc mình trở thành người thừa kế Lý gia, tương đương với hiện tại, Lý gia đều là quân cờ của Diệp Mặc. Còn có rất nhiều người, như đại gia tộc Tô gia đều là quân cờ của Diệp Mặc.
Vu Cảnh Bạch cũng không rõ Diệp Mặc đến cùng thu nạp bao nhiêu người, Diệp Mặc là người mà Vu Cảnh Bạch đến giờ vẫn không thể nào hiểu được.
“Diệp Mặc, cậu nhìn hiểu ý tứ của tiểu thư quầy tiếp tân không?” Vu Cảnh Bạch trêu chọc hỏi.
“Tôi giả bộ một vẻ xem không hiểu.” Diệp Mặc vô cùng trắng trợn trả lời: “Loại người như vậy, ngay cả nhìn cũng không muốn liếc mắt đến.”
“Diệp Mặc, cậu biết tại sao những năm này bên cạnh cậu chỉ có bạn tình mà không có bạn gái không?” Đối với Diệp Mặc trắng trợn, Vu Cảnh Bạch chỉ có thể uyển chuyển khéo léo hỏi hắn.
“Bởi vì tôi chỉ coi bọn họ là bạn tình!” Diệp Mặc vô cùng tự tin nói.
Nội tâm Vu Cảnh Bạch tan vỡ, người ông chủ này của cậu ta luôn như vậy,cậu ta thật không có biện pháp nào cùng hắn trao đổi một cách khỏe mạnh.
” Cậu như vậy sẽ độc thân cả đời.”
” Tổng giám đốc Vu, tôi phát hiện cậu phí lời hơi nhiều, trước đây cậu cũng không phải như vậy.” Diệp Mặc ra khỏithang máy nói, Vu Cảnh Bạch cũng theo sau.
” Thật sao? Tôi trước đây cũng là bộ dáng này đi! Hơn nữa tôi không có cảm giác là mình hơi nhiều lời a!” Vu Cảnh Bạch mở cửa phòng.
“Cậu không cần phải như vậy trước mặt tôi, thời điểm cậu chật vật nhất là tôi kéo cậu ra ngoài đấy, dáng vẻ chân chính của cậu, tôi hiểu rõ, mang theo bộ mặt hoàn mỹ này cũng không lừa gạt được tôi đâu.” Diệp Mặc nói rất nhẹ, Vu Cảnh Bạch nhíu nhíu mày, theo hắn tiến vào gian phòng. Truyện chỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh
Bật máy tính lên, hai người cứ như vậy thảo luận một buổi tối.
Trời hơi se lạnh, Vu Cảnh Bạch nhìn mặt trời lên cao ngoài cửa sổ, theo bản năng nói một câu: “Thật xinh đẹp.”
“Nơi này là C thị – nơi cao nhất, có thể chứng kiến cảnh mặt trời mọc khác nhau.” Diệp Mặc cũng không ngẩng đầu lên tiếp tục nhìn văn kiện.
“Cậu không mệt sao?” Vu Cảnh Bạch không nhìn nổi, liền hỏi Diệp Mặc: “Vừa về quần áo cũng không thay, cũng không tắm rửa, sai múi giờ cũng không gục. Có thể nói cậu hiện tại hoàn toàn có thể nắm Diệp gia vào lòng bàn tay, tại sao còn khổ cực như vậy?”
“Anh nghĩ Diệp gia chỉ có Diệp Uẩn sao?” Diệp Mặc nhàn nhạt hỏi ngược lại.
Vu Cảnh Bạch trầm mặc, ở trong thế giới của cậu ta chỉ có Diệp Uẩn – người đàn ông kia năm lần bảy lượt tìm cậu ta gây phiền toái, nghĩ hết tất cả biện pháp để gây trở ngại cậu ta, không hiểu sao bọn họ trước đây có thể làm bằng hữu, nhưng hiện tại cũng chỉ có thể như vậy.
Quả nhiên trước đây, gã đều dối gạt anh. Vừa nghĩ tới đó, tay Vu Cảnh Bạch bất giác có hơi siết chặt.
(Khả: chậc, sao nghe mùi JQ của cặp này nhỉ…?)
Beta: Khả Tịch Nguyệt
Vu Cảnh Bạch dự định tiễn Diệp Mặc đến khách sạn, tiểu thư quầy tiếp tân đứng ở một bên nhìn chằm chằm Diệp Mặc, ánh mắt có chút sợ hãi lại xen lẫn có chút ái mộ, ánh mắt này rõ ràng là thích Diệp Mặc.
Quân nhân chính là loại hình mà vô số nữ sinh muốn có làm bạn trai, không chỉ là vì đẹp trai, mà phần lớn là vì khí chất của quân nhân, khiến mọi nữ sinh đều bị hấp dẫn.
Vu Cảnh Bạch ho khan vài tiếng nói: “Tiểu thư, tốc độ cô làm thủ tục không phải quá chậm đi?”
“A! Xin lỗi!” Nữ tiếp tân lập tức check in thẻ vào cho Vu Cảnh Bạc: ” Tầng cao nhất bên trái, phòng Tổng thống, phía trong cuối cùng, 4502.”
Vu Cảnh Bạch nhận lấy thẻ phòng bất đắc dĩ cười cười, Diệp Mặc đã nhanh chân đi vào thang máy đợi Vu Cảnh Bạch.
Vu Cảnh Bạch vừa đi tới, không nên hỏi cậu ta tại sao muốn theo sau, kỳ thực cậu ta không muốn chút nào, thế nhưng chung quy công việc muốn làm cái gì cũng phải cùng người kia báo cáo đi!
Cậu ta lên làm tổng giám đốc Diệp Thị mấy năm nay, địa vị cùng Diệp Uẩn, Diệp Sâm đều quan trọng như nhau. Truyện chỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh. Chẳng qua là không ai nghĩ tới cậu ta sẽ là người của Diệp gia tam thiếu gia Diệp Mặc.
Còn có cổ đông lớn thứ hai công ty – Hà Vĩ Niên cũng là người của Diệp Mặc, quản lý bộ phận quảng bá đồng thời cũng là cổ đông Diệp thị – Lý Phỉ Thái* đều là người của Diệp Mặc.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
(*) Lẽ ra ở đây là Lý Phỉ Thải (采) nhưng chuyển ver qua hán việt là Thái nghe hay hơn nên để luôn.
Lý Phỉ Thái nhờ có Diệp Mặc trợ giúp, từ thân phận con gái rơi lắc mình trở thành người thừa kế Lý gia, tương đương với hiện tại, Lý gia đều là quân cờ của Diệp Mặc. Còn có rất nhiều người, như đại gia tộc Tô gia đều là quân cờ của Diệp Mặc.
Vu Cảnh Bạch cũng không rõ Diệp Mặc đến cùng thu nạp bao nhiêu người, Diệp Mặc là người mà Vu Cảnh Bạch đến giờ vẫn không thể nào hiểu được.
“Diệp Mặc, cậu nhìn hiểu ý tứ của tiểu thư quầy tiếp tân không?” Vu Cảnh Bạch trêu chọc hỏi.
“Tôi giả bộ một vẻ xem không hiểu.” Diệp Mặc vô cùng trắng trợn trả lời: “Loại người như vậy, ngay cả nhìn cũng không muốn liếc mắt đến.”
“Diệp Mặc, cậu biết tại sao những năm này bên cạnh cậu chỉ có bạn tình mà không có bạn gái không?” Đối với Diệp Mặc trắng trợn, Vu Cảnh Bạch chỉ có thể uyển chuyển khéo léo hỏi hắn.
“Bởi vì tôi chỉ coi bọn họ là bạn tình!” Diệp Mặc vô cùng tự tin nói.
Nội tâm Vu Cảnh Bạch tan vỡ, người ông chủ này của cậu ta luôn như vậy,cậu ta thật không có biện pháp nào cùng hắn trao đổi một cách khỏe mạnh.
” Cậu như vậy sẽ độc thân cả đời.”
” Tổng giám đốc Vu, tôi phát hiện cậu phí lời hơi nhiều, trước đây cậu cũng không phải như vậy.” Diệp Mặc ra khỏithang máy nói, Vu Cảnh Bạch cũng theo sau.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
” Thật sao? Tôi trước đây cũng là bộ dáng này đi! Hơn nữa tôi không có cảm giác là mình hơi nhiều lời a!” Vu Cảnh Bạch mở cửa phòng.
“Cậu không cần phải như vậy trước mặt tôi, thời điểm cậu chật vật nhất là tôi kéo cậu ra ngoài đấy, dáng vẻ chân chính của cậu, tôi hiểu rõ, mang theo bộ mặt hoàn mỹ này cũng không lừa gạt được tôi đâu.” Diệp Mặc nói rất nhẹ, Vu Cảnh Bạch nhíu nhíu mày, theo hắn tiến vào gian phòng. Truyện chỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh
Bật máy tính lên, hai người cứ như vậy thảo luận một buổi tối.
Trời hơi se lạnh, Vu Cảnh Bạch nhìn mặt trời lên cao ngoài cửa sổ, theo bản năng nói một câu: “Thật xinh đẹp.”
“Nơi này là C thị – nơi cao nhất, có thể chứng kiến cảnh mặt trời mọc khác nhau.” Diệp Mặc cũng không ngẩng đầu lên tiếp tục nhìn văn kiện.
“Cậu không mệt sao?” Vu Cảnh Bạch không nhìn nổi, liền hỏi Diệp Mặc: “Vừa về quần áo cũng không thay, cũng không tắm rửa, sai múi giờ cũng không gục. Có thể nói cậu hiện tại hoàn toàn có thể nắm Diệp gia vào lòng bàn tay, tại sao còn khổ cực như vậy?”
“Anh nghĩ Diệp gia chỉ có Diệp Uẩn sao?” Diệp Mặc nhàn nhạt hỏi ngược lại.
Vu Cảnh Bạch trầm mặc, ở trong thế giới của cậu ta chỉ có Diệp Uẩn – người đàn ông kia năm lần bảy lượt tìm cậu ta gây phiền toái, nghĩ hết tất cả biện pháp để gây trở ngại cậu ta, không hiểu sao bọn họ trước đây có thể làm bằng hữu, nhưng hiện tại cũng chỉ có thể như vậy.
Quả nhiên trước đây, gã đều dối gạt anh. Vừa nghĩ tới đó, tay Vu Cảnh Bạch bất giác có hơi siết chặt.
(Khả: chậc, sao nghe mùi JQ của cặp này nhỉ…?)
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro