Mượn Giống 2.0 (H)

Quan Hệ Ngầm

Tô Mã Lệ (Tô Mary)

2024-07-24 22:31:43

Nhiếp Thư Diêu không ngờ Chu Thư Phương - con trai cả của nhà chú hai mới sáng sớm đã tới đây, bảo là tình cờ đi ngang qua, nhớ tới việc muốn giới thiệu cô với bác sĩ sản khoa quen biết nên tiện thể đưa cô đi cùng.

Một lý do hoàn hảo không thể bắt bẻ.

Nhiếp Thư Diêu cuối cùng cũng hiểu được cảm giác của Chu Đồ khi đối mặt với hai anh em họ của mình.

Đúng là đạo đức giả.

Chuyên gia dinh dưỡng Hứa Phi lo lắng nói muốn đi cùng cô, Nhiếp Thư Diêu không cho cô ấy đi, nhìn cô ấy bằng ánh mắt trấn an, cầm túi xách của mình ngồi lên xe của Chu Thư Phương, cô lặng lẽ ngồi ở ghế sau mà không thèm liếc hắn ta một cái.

Vẻ ngoài của nhà họ Chu không tệ, Chu Thư Phương cũng được coi là một người tuấn tú lịch sự, nước da rất trắng, có đeo kính, trông nhã nhặn ga lăng, tính tình hiền lành khiêm tốn, rất ít tiếp xúc với Nhiếp Thư Diêu, hơn nữa còn là một người đã lập gia đình, chỉ có vài lần trò chuyện với nhau, lúc đó Chu Đồ cũng có mặt.

Tóm lại đây là lần đầu tiên hai người đi riêng lẻ với nhau, khi Chu Thư Phương đang chờ đèn đỏ có liếc nhìn gương chiếu hậu, hỏi Nhiếp Thư Diêu: “Gần đây em không nghỉ ngơi tốt sao? Trông em không được khỏe lắm."

Câu hỏi này quá thân mật.

Nếu như hắn ta có quan hệ tốt với Chu Đồ, hai nhà thường xuyên liên lạc, thì câu hỏi của hắn ta cũng không có gì to tát, nhưng thực tế không phải vậy.

Hơn nữa, một người đàn ông đã có gia đình như hắn ta, sao lại có thể cố tình gần gũi, lôi kéo làm quen với người phụ nữ khác khi họ đang một mình chứ?

Nhiếp Thư Diêu không đoán được hắn ta đang nghĩ gì, vì ngồi trên xe của đối phương nên cô đành phải gật đầu, lễ phép đáp: "Vâng."

"Khả năng cao Chu Đồ không thể bình phục trong một hai năm tới, nhưng em dâu đừng nản lòng. Với kỹ thuật y tế tiên tiến, anh tin một ngày nào đó cậu ấy sẽ khỏi bệnh." Chu Thư Phương mỉm cười nhìn vào gương chiếu hậu, "Nếu gặp phải chuyện gì rắc rối không thể giải quyết được, có thể gọi điện cho anh. Dù sao Chu Đồ cũng là em trai của anh, với tư cách là anh họ, anh nên quan tâm cậu ấy."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đây là biểu hiện thiện chí hay... là cách để quyến rũ cô?

Nhiếp Thư Diêu không suy nghĩ nhiều, nhẹ nhàng gật đầu nói: "Cám ơn."

"Đừng khách sáo, sau này một mình em sẽ rất vất vả. Khi không thể nhịn được nữa, hoặc cần tìm người để sẻ chia tâm sự, có thể đến tìm anh. Phụ nữ tụi em thời nay bị bệnh trầm cảm quá nhiều, em phải cẩn thận đừng để căn bệnh này xảy đến với em, nhưng anh thấy tâm trạng của em khá tốt." Chu Thư Phương đưa danh thiếp ra, kêu Nhiếp Thư Diêu thêm tài khoản WeChat của mình, "Anh cũng có thể giới thiệu cho em các dạng bảo mẫu ở cữ cũng như trung tâm hồi phục sau sinh, từ kết hôn đến sinh nở cho vợ anh đều do một tay anh lo liệu đấy.”

Hắn ta nói rất nhiều, thậm chí còn lôi vợ vào cuộc để xây dựng hình ảnh người chồng tốt của mình, nhưng giữa những lời nói, Nhiếp Thư Diêu chỉ nghe được một điểm quan trọng: hắn ta muốn phát triển mối quan hệ ngầm với cô.

Hoặc có lẽ cô đã suy nghĩ quá nhiều.

Nhưng vào lúc này, ấn tượng của cô về Chu Thư Phương càng ngày càng tệ.

Chu Thư Phương đi vòng tới cửa bệnh viện, đưa Lỗ Thanh Á theo cùng, lái xe đến bệnh viện phụ sản.

Chu Thư Phương quả nhiên có người quen ở đây, sau khi gọi điện thoại, một bác sĩ sản khoa mặc áo khoác trắng bước ra, Chu Thư Phương giới thiệu cho Nhiếp Thư Diêu: “Đây là bác sĩ Trương, còn đây là em dâu bên bác cả nhà tôi, ngài quan tâm em ấy nhiều hơn nhé, em ấy vừa mới mang thai, có lẽ còn chưa kiểm tra kỹ lưỡng, bác sĩ Trương, ngài xem thử lát nữa có thuận tiện đưa em ấy đi kiểm tra kỹ càng hơn được không?"

"Được rồi, đi theo tôi." Bác sĩ Trương gật đầu với Nhiếp Thư Diêu qua lớp khẩu trang.

Quy trình khám do bác sĩ Trương chỉ định tương đối chi tiết, tương đương với khám tổng quát, sau khi Lỗ Thanh Á nộp phí xong, bà cùng Chu Thư Phương ngồi trên ghế dài, đợi Nhiếp Thư Diêu làm kiểm tra.

Thật ra Nhiếp Thư Diêu cảm thấy rất không yên tâm, đêm qua Chu Đạc chỉ nói một câu “Chuyện ngày mai anh sẽ xử lý”, nhưng đến thời điểm hiện tại cô vẫn không biết phương pháp xử lý của anh là gì, cho tới khi đi đến nơi lấy máu và được bác sĩ Trương vỗ vai trấn an: "Đừng lo lắng, cứ yên tâm đi làm kiểm tra đi, việc còn lại giao cho tôi."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lúc bấy giờ cô mới nhận ra bác sĩ Trương là người bên mình.

Hòn đá treo trong lòng cô lập tức rơi xuống đất, cô thở phào nhẹ nhõm, cảm ơn đối phương, suy nghĩ một chút, cô lấy điện thoại ra gửi tin nhắn cho Chu Đạc: [Cảm ơn anh.]

Nhiếp Thư Diêu phải mất hơn hai giờ mới hoàn thành một loạt các kiểm tra, bác sĩ Trương cũng nhận được một phần báo cáo kiểm tra, sau khi bước ra, ông đứng trước mặt Chu Thư Phương và Lỗ Thanh Á, nói qua những điều cần chú ý: "Tình trạng thể chất của thai phụ tạm ổn, thai nhi còn chưa đủ một tháng tuổi, khi về nên chú ý nghỉ ngơi, bổ sung dinh dưỡng và cố gắng duy trì cảm xúc ổn định trong ba tháng đầu, không nên bò lên bò xuống hay làm mấy việc nặng nhọc, đừng để cơ thể mệt mỏi, luôn giữ vững tinh thần là được."

Lỗ Thanh Á liên tục gật đầu, cười tủm tỉm nói lời cảm ơn với bác sĩ.

Chu Thư Phương còn tưởng rằng mình có thể nghe được thông báo Nhiếp Thư Diêu không có thai, sau khi nghe thấy lời nói của bác sĩ Trương, hắn ta cố gắng nở một nụ cười giả tạo, cảm ơn bác sĩ Trương, chúc mừng Lỗ Thanh Á, đồng thời nói vài lời quan tâm với Nhiếp Thư Diêu. Bởi vì Nhiếp Thư Diêu còn phải chờ những báo cáo khác chưa kịp ra tới, Chu Thư Phương nói lát nữa hắn ta có việc nên rời đi trước.

Trước khi rời khỏi bệnh viện, hắn ta gọi điện thoại báo cáo với bố Chu Phổ: "Bố, Nhiếp Thư Diêu thật sự có thai. Con vừa mới dẫn em dâu đi xét nghiệm."

"Con có chắc chắn không?" Chu Phổ có chút nghi ngờ.

"Chắc chắn, là bác sĩ Trương đưa em ấy đi khám, chẳng lẽ bác sĩ Trương liên kết với em ấy để lừa con?" Chu Thư Phương chỉnh lại kính, "Con không nghĩ Nhiếp Thư Diêu là người cao tay đến vậy đâu, cho dù em ấy không có thai, Chu Đồ cũng có rất nhiều tiền để cho em ấy.”

Kể từ khi Chu Phổ biết được Nhiếp Thư Diêu có thai, ông ta tin chắc rằng Nhiếp Thư Diêu giả mang thai, mục đích rất đơn giản, nhất định là vì tiền.

Nếu lúc này ông ta vạch trần thủ đoạn giả mạo của Nhiếp Thư Diêu và lấy được lòng tin của Lỗ Thanh Á, có lẽ ông ta sẽ nhân cơ hội này làm mồi nhử để hai con trai mình vào lại công ty trang sức của Chu Đạc để âm mưu tìm kiếm chức vụ.

Mối quan hệ giữa Lỗ Thanh Á và Chu Đạc không thân thiết lắm, lúc này nếu Chu Đồ chết và con dâu không đáng tin cậy thì người duy nhất mà Lỗ Thanh Á có thể tin tưởng chính là ông ta.

Chu Phổ vẽ ra một kế hoạch rất hay, nhưng ông ta không ngờ rằng Nhiếp Thư Diêu thật sự mang thai.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mượn Giống 2.0 (H)

Số ký tự: 0