Chương 10
2024-10-12 17:18:37
Buổi tối, lúc Hạng Chấn về nhà, Phục Hoa đang xào rau trong bếp.
Anh vào bếp nhìn, ôm Phục Hoa hỏi: “Tối nay em nấu món gì vậy?”
“Thịt xào ớt.” Phục Hoa đi lấy gia vị, liếc mắt nhìn thấy trái cây trong tay Hạng Chấn, hỏi anh, “Anh đi siêu thị à?”
“Không phải, đồng nghiệp tặng.” Hạng Chấn đặt trái cây lên bàn, sau đó rửa hộp cơm trưa Phục Hoa mang tới.
Phục Hoa tắt bếp, mở tủ lạnh lấy trứng gà, nhìn thấy sữa được sắp xếp ngay ngắn bên cánh tủ, đây là sữa cô mua cho Hạng Huân, cậu thường uống sữa trước khi đi ngủ mỗi tối và trước khi chạy bộ vào buổi sáng.
Cô vẫn nhớ lần đầu tiên gặp cậu vào năm ngoái, cậu thấp hơn Hạng Chấn nửa cái đầu, vậy mà hiện tại đã sắp cao hơn Hạng Chấn rồi.
Phục Hoa bày đồ ăn lên bàn, cô không muốn ăn gì cả, chờ Hạng Chấn ăn xong, lúc này mới dùng đũa chọc vào chén cơm: “Hạng Huân…Em ấy đồng ý sao?”
Hạng Chấn sửng sốt, không hiểu gì cả.
Phục Hoa há miệng, nghĩ tới điều mình vừa hỏi, cô vừa xấu hổ vừa ngượng ngùng, cô cúi đầu, cắn môi, vô thức ăn hai miếng cơm.
Hạng Chấn lấy lại tinh thần, vội vàng gật đầu: “Đồng ý, chú ấy đồng ý.”
Việc này cũng do Hạng Huân đề nghị.
Nhưng Hạng Chấn không muốn Phục Hoa nghĩ xấu về Hạng Huân nên anh không nói điều này, chỉ nói: “Chú ấy, tối mai chú ấy sẽ tới đây, đến lúc đó anh…Anh nói với chú ấy.”
Điều này có nghĩa là tối mai Phục Hoa sẽ quan hệ với Hạng Huân.
Không biết do sợ hãi hay lo lắng, Phục Hoa ăn được mấy miếng cơm liền đứng dậy đi vào phòng tắm.
Cô ngồi trên bồn cầu ngơ ngác một lúc lâu, tim vẫn đập thình thịch, cô bỗng hối hận, nhưng nghĩ đến cảnh tượng Hạng Chấn trêu chọc trẻ con, cô lại vô cùng khát khao chờ đợi sự xuất hiện của đứa bé.
Buổi tối Hạng Chấn đè cô làm một lần, đầu Phục Hoa hỗn loạn, cô không thể tưởng tượng được người đè cô xuống, đụ cô là Hạng Huân, không biết bị ý tưởng này dọa sợ hay bị kích thích, cô nhanh chóng lên đỉnh, bụng dưới co rút lại, phun nước làm ướt ga giường.
Hạng Chấn xoa vòng eo thon gọn của cô: “Hôm nay em rất nhạy cảm.”
Phục Hoa chột dạ, cô nghỉ ngơi một lúc mới đi vào phòng tắm tắm rửa sạch sẽ.
Anh vào bếp nhìn, ôm Phục Hoa hỏi: “Tối nay em nấu món gì vậy?”
“Thịt xào ớt.” Phục Hoa đi lấy gia vị, liếc mắt nhìn thấy trái cây trong tay Hạng Chấn, hỏi anh, “Anh đi siêu thị à?”
“Không phải, đồng nghiệp tặng.” Hạng Chấn đặt trái cây lên bàn, sau đó rửa hộp cơm trưa Phục Hoa mang tới.
Phục Hoa tắt bếp, mở tủ lạnh lấy trứng gà, nhìn thấy sữa được sắp xếp ngay ngắn bên cánh tủ, đây là sữa cô mua cho Hạng Huân, cậu thường uống sữa trước khi đi ngủ mỗi tối và trước khi chạy bộ vào buổi sáng.
Cô vẫn nhớ lần đầu tiên gặp cậu vào năm ngoái, cậu thấp hơn Hạng Chấn nửa cái đầu, vậy mà hiện tại đã sắp cao hơn Hạng Chấn rồi.
Phục Hoa bày đồ ăn lên bàn, cô không muốn ăn gì cả, chờ Hạng Chấn ăn xong, lúc này mới dùng đũa chọc vào chén cơm: “Hạng Huân…Em ấy đồng ý sao?”
Hạng Chấn sửng sốt, không hiểu gì cả.
Phục Hoa há miệng, nghĩ tới điều mình vừa hỏi, cô vừa xấu hổ vừa ngượng ngùng, cô cúi đầu, cắn môi, vô thức ăn hai miếng cơm.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hạng Chấn lấy lại tinh thần, vội vàng gật đầu: “Đồng ý, chú ấy đồng ý.”
Việc này cũng do Hạng Huân đề nghị.
Nhưng Hạng Chấn không muốn Phục Hoa nghĩ xấu về Hạng Huân nên anh không nói điều này, chỉ nói: “Chú ấy, tối mai chú ấy sẽ tới đây, đến lúc đó anh…Anh nói với chú ấy.”
Điều này có nghĩa là tối mai Phục Hoa sẽ quan hệ với Hạng Huân.
Không biết do sợ hãi hay lo lắng, Phục Hoa ăn được mấy miếng cơm liền đứng dậy đi vào phòng tắm.
Cô ngồi trên bồn cầu ngơ ngác một lúc lâu, tim vẫn đập thình thịch, cô bỗng hối hận, nhưng nghĩ đến cảnh tượng Hạng Chấn trêu chọc trẻ con, cô lại vô cùng khát khao chờ đợi sự xuất hiện của đứa bé.
Buổi tối Hạng Chấn đè cô làm một lần, đầu Phục Hoa hỗn loạn, cô không thể tưởng tượng được người đè cô xuống, đụ cô là Hạng Huân, không biết bị ý tưởng này dọa sợ hay bị kích thích, cô nhanh chóng lên đỉnh, bụng dưới co rút lại, phun nước làm ướt ga giường.
Hạng Chấn xoa vòng eo thon gọn của cô: “Hôm nay em rất nhạy cảm.”
Phục Hoa chột dạ, cô nghỉ ngơi một lúc mới đi vào phòng tắm tắm rửa sạch sẽ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro