Mỹ Dung Sư Xuyên Qua Làm Nông Phụ Làm Giàu Nuôi Con
Chương 263
Nguyệt Bán Yếu Phân Gia
2025-03-06 04:00:20
Trước khi nàng sinh, Lê Mạn nhất định không cho Tống Đại Sơn lo lắng, bây giờ sinh xong nàng chỉ muốn làm nũng để Tống Đại Sơn chăm sóc."Đau quá, đau quá Đại Sơn, vừa rồi ta đau muốn c.h.ế.t ..."Trái tim Tống Đại Sơn cũng đau sắp chết, hắn lại hôn lên trán Lê Mạn: "Ai da, nàng chịu khổ rồi, chúng ta sẽ không sinh nữa, chỉ một đứa này thôi."Lời nói của Tống Đại Sơn khiến mọi người trong phòng trợn tròn mắt, hai bà đỡ kinh ngạc nhìn về phía họ còn tưởng rằng nam nhân này đã yêu thê tử mình đủ rồi, cũng chưa từng thấy qua nam nhân nhà nào vì sợ thê tử chịu khổ mà chỉ sinh một đứa thôi. Thậm chí Mai Tử còn tưởng đại ca mình đang nói đùa, làm sao mà chỉ có một nữ nhi được chứ, dù có Tiểu Bảo nhưng sinh một đứa nữ nhi cũng không có khả năng, chờ tẩu tử khỏe mạnh rồi, nhất định sẽ muốn sinh thêm đưa nữa.Những người khác có mặt cũng nghĩ như vậy.Lê Mạn không biết người khác đang nghĩ gì nhưng nàng đồng ý với Tống Đại Sơn. Nếu không sinh con, nàng hài lòng vì có một đứa con gái, cộng thêm Tiểu Bảo, nàng có cả nếp cả tẻ, tiếp theo nàng sẽ dùng hết sức bình sinh để yêu thương hai đứa trẻ này. Hơn nữa, tại cổ đại chữa bệnh lạc hậu này, sinh con giống như bước vào Quỷ Môn Quan, trước khi sinh cái thai này, kỳ thật nàng đã chuẩn bị tốt tinh thần sẽ mất mạng, nhưng mà, nàng rất may mắn, vào thời điểm nàng cho là mình sẽ chết, nàng sống qua cửa này, nhưng không biết lần sau còn có thể vượt qua hay không, nàng rất thỏa mãn, không còn yêu cầu gì hơn.Lê Mạn rất mệt, muốn ngủ ngay lập tức nhưng nàng vẫn ép mở mắt ra, nàng muốn nhìn thấy con mình."Đại Sơn, đứa nhỏ đâu? Để ta gặp đứa nhỏ."Tống Đại Sơn lúc này mới nhớ tới đứa nhỏ, vội vàng quay đầu nhìn.Mai Tử đã quen với thói quen đại ca không nhớ gì khi nhìn thấy tẩu tử, khi thấy tẩu tử muốn nhìn thấy đứa trẻ, nàng ấy lập tức mang đứa bé vừa được rửa sạch sẽ và quấn vào người nhỏ chăn bông để cho họ xem: "Tẩu tử, nhìn này, nhìn xem, đứa nhóc này quá béo, nặng tám cân, thật đáng yêu."Lê Mạn cố hết sức mở mắt ra nhìn sang, chỉ thấy đứa trẻ mũm mĩm trong chiếc khăn quấn, miệng vêu lên, không hổ là nặng tám cân, là một cô nương nhỏ mập mạp.Mai Tử không muốn buông tay: "Tẩu tử, cháu gái đẹp quá, không nhăn nheo như những đứa trẻ mới sinh khác, lúc mới sinh ra thì trắng trẻo, mềm mại, tóc còn dày như vậy, về sau nhất định sẽ là đại mỹ nhân giống tẩu."Lê Mạn dịu dàng nhìn cô con gái nhỏ của mình, trái tim mềm nhũn thành một vũng nước.Cô nhóc này đúng là trông không giống khỉ con như một số đứa trẻ vừa mới sinh ra khác, có lẽ là do chế độ dinh dưỡng tốt với sự điều dưỡng đặc biệt của Lê Mạn nên đứa trẻ này không chỉ mập mạp mà còn có khuôn mặt trắng trẻo, mặc dù còn hơi đỏ nhưng không khó coi, về sau nhất định sẽ là một đứa nhỏ vừa trắng vừa mập mạp, thật là đáng yêu.Tống Đại Sơn vừa rồi còn một lòng tập trung vào Lê Mạn, khi nhìn thấy cô gái nhỏ dễ thương quấn khăn, hắn lại không thể rời mắt, nhếch mép lẩm bẩm: "Đây là nữ nhi của ta, con thật xinh đẹp, thật đáng yêu."Lê Mạn và Mai Tử đều cảm thấy thích thú.Lúc này, bà đỡ mới nhắc nhở: “Cho trẻ uống sữa trước, dù không nhiều sữa cũng cho đứa trẻ ăn một ít.”Với sự giúp đỡ của Tống Đại Sơn, Lê Mạn hơi ngồi dậy, dựa vào cái gối phía sau nàng, bế đứa trẻ lên, vén quần áo phía trước lên, đưa miệng đứa trẻ kề vào n.g.ự.c nàng.Trẻ con vốn có bản năng ăn uống nên vừa đến gần núm v.ú là lập tức bú, tiếc là Lê Mạn không có nhiều sữa nên đứa trẻ không ăn được bao nhiêu.Lê Mạn trở nên lo lắng: "Hình như ta không có nhiều sữa, ta phải làm sao?"Bà đỡ nói: "Không sao đâu, trước tiên cho đứa trẻ ăn một chút, khi đứa trẻ b.ú nhiều thì sữa sẽ ra dần, sau đó mới có thể ăn thêm sữa ngoài."Sau khi bà đỡ nói ra một số món ăn giúp mẹ tiết sữa, Tống Đại Sơn, Mai Tử và Ngô đại nương cẩn thận ghi lại.Đứa nhỏ sau khi ăn sữa xong liền chìm vào giấc ngủ sâu, Lê Mạn nhẹ nhõm một hơi, mệt mỏi từ sâu trong cơ thể dâng lên, không khỏi nhắm mắt lại, trong nháy mắt liền chìm vào giấc ngủ. .Thấy Tống Đại Sơn có chút lo lắng, Mai Tử không khỏi an ủi: "Đại ca, tẩu tử mệt lắm, ngủ một giấc bổ sung thể lực sẽ không sao, huynh đừng lo lắng, huynh trông coi tẩu tử, ta đi nấu canh cá trích móng heo, chờ tẩu tử tỉnh lại là có thể uống.”Tống Đại Sơn gật đầu nhìn vợ và nữ nhi nằm trên giường trong lòng như rót đầy mật, nhìn hai bảo bối trên giường không chớp mắt, trong mắt nhu tình như nước.Thật tốt, trong cuộc đời hắn lại có thêm một người quan trọng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro