Mỹ Dung Sư Xuyên Qua Làm Nông Phụ Làm Giàu Nuôi Con

Chương 93

Nguyệt Bán Yếu Phân Gia

2025-03-06 04:00:20

Tống Đại Sơn nhìn lưng lừa, ngập ngừng, cuối cùng vẫn xoay người lên lưng lừa, cơ thể to lớn lập tức ôm thân ảnh nhỏ xinh của Lê Mạn vào lòng.Không ít người nhìn bộ dáng của hai người bọn họ vài lần, Tống Đại Sơn bị nhìn có chút ngượng ngùng, Lê Mạn lại thờ ơ không quan tâm chút nào, ngược lại còn thả lỏng dựa lưng vào trong lòng Tống Đại Sơn nghỉ ngơi, trong cái nhìn chăm chú của người qua đường về đến thôn.Khi hai người về đến thôn, Tống Đại Sơn xoay người xuống lừa trước, để Lê Mạn ngồi phía trên, hắn dắt lừa chậm rãi quay về nhà. Người trong thôn nhìn thấy Tống Đại Sơn dắt lừa, đều tò mò hỏi một câu, dù sao con lừa ở nông thôn cũng là chuyện hiếm lạ, không phải nhà ai cũng có, nhà ai có thể mua được lừa ở phía trên chính là chuyện lớn đáng được hâm mộ, cho nên hễ cứ thấy là mọi người dừng bước đến hỏi, thậm chí đứa nhỏ nhìn thấy, toàn bộ đều vây lại chung quanh nhìn con lừa hiếm lạ.Dần dần, càng lúc càng nhiều người trong thôn tới, tất cả mọi người đều muốn xem con lừa Tống Đại Sơn mua. Lê Mạn không để ý chuyện người trong thôn vây xem chút nào, ngược lại rất vui vẻ, nàng còn đang lo không có cơ hội nói với người trong thôn nhà nàng dùng xe lừa để kéo người, bây giờ mọi người đến đây, đúng lúc nhân cơ hội để nói, để mọi người trên trấn về sau đều ngồi xe của nhà nàng.Lê Mạn từ lưng lừa xuống, cười nhẹ trước những vấn đề lan man của mọi người, nói: “Đây là lừa nhà ta vừa mới mua, mua con lừa này về là dùng để kéo xe lừa, về sau Đại Sơn nhà chúng tôi sẽ điều khiển xe lừa chở người, nếu ai có đi trấn trên, trực tiếp chờ ở cửa thôn, mỗi ngày cố định giờ xuất phát là giờ Mão.”Lời này vừa nói ra, lập tức khiến mọi người ồ lên, tất cả mọi người đều kinh ngạc, nhiều năm như vậy, cách đây mấy thôn của bọn họ nhà Hạ Lão Chúc có một người kéo xe lừa, chưa từng xuất hiện chiếc thứ hai, mọi người cũng có thói quen khi đi lên trấn trên đều nói với nhà Hạ Lão Chúc trước một tiếng, bây giờ lại được cho biết, về sau nhà Tống Đại Sơn cũng có xe lừa chở người, rõ ràng cái này không phải đang nói ngoại trừ tìm Hạ Lão Chúc, còn có thêm một sự lựa chọn khác.Tức khắc còn có người cao hứng lên, phải biết rằng, trong thôn có không ít người có chút không vừa lòng với Hạ Lão Chúc, không những một nhà chỉ cho một người ngồi, thái độ cũng không tốt, dùng lỗ mũi để nhìn người, giống như những người khác phải cầu xin ông ta, cũng đúng, muốn lên trấn trên phải cầu ông ta chở đi thôi, nếu đắc tội với ông ta, vậy không có xe ngồi, chỉ có thể tự đi đến, cho nên mặc dù trong lòng mọi người không hài lòng về Hạ Lão Chúc, nhưng cũng phải nén giận.Bây giờ, có thể ngồi xe khác đi lên trấn trên, vậy không cần phải nhìn sắc mặt của Hạ Lão Trúc, về sau cũng không phải cầu xin ông ta, điều này sao có thể không khiến người khác cao hứng.Lúc này còn có người hỏi vấn đề quan trọng nhất là tiền xe: “Đại Sơn, một chuyến xe lừa này của nhà ngươi là bao nhiêu tiền?”Tống Đại Sơn đã sớm thương lượng xong với Lê Mạn, lập tức trả lời: “Cũng là mỗi người ba văn tiền, nếu có trẻ con ngồi trong lòng người lớn, một đứa trẻ một văn tiền.”Mọi người nghe thấy giá như vậy, đều gật đầu, không đắt bằng nhà Hạ Lão Chúc, hơn nữa giá trẻ còn lại rẻ hơn.Lúc này lạ có người hỏi: “Đại Sơn, xe lừa này của nhà ngươi khi nào bắt đầu chở người? Ngày mai chúng ta lên trấn vậy kịp không?”Buổi chiều ngày hôm qua mới nhờ Hạ lão thúc bắt đầu làm, bên kia Trương lão thúc làm cùng con ông ấy, nói chiều nay sẽ xong, chờ sau đó cố định thùng xe phía sau con lừa là được, buổi sáng ngày mai hoàn toàn có thể kịp chở người.Tống Đại Sơn gật đầu với mọi người: “Có thể, sáng mai chính thức chở người, đúng giờ Mão xe sẽ bắt đầu xuất phát, cho nên mọi người đi ra trước, tới trước ngồi trước, nếu không có vị trí, xin những người còn lại thứ lỗi.”Tất cả mọi người đều tỏ vẻ hiểu được, những người ngày mai tính đi lên trấn trong lòng nghĩ không cần hẹn xe của nhà Hạ Lão Chúc, trực tiếp ngồi xe của Tống Đại Sơn.Lúc mọi người trong thôn vây xem, Lê Mạn và Tống Đại Sơn dắt lừa quay về sân nhà mình, buộc nó vào chiếc cọc đã đóng ngày hôm qua, sau đó ôm một ít cỏ khô đến cho nó ăn.Trước tiên hai người đi đón Tiểu Bảo về, sau đó trực tiếp đi vào phòng bếp làm cơm trưa, chờ đến khi ăn cơm trưa xong, thấy cũng gần tới lúc, Tống Đại Sơn đi đến nhà Trương lão thúc lấy xe.Chờ đến lúc Tống Đại Sơn quay về, trong tay đẩy một cái xe, mỗi bên hai bánh, thùng xe bị đóng kín lại, chỉ chừa lại một lỗ ở đằng trước, thuận tiện cho người ở trong xe nói chuyện với người kéo xe.Tay nghề của Trương lão thúc quả nhiên rất tốt, kiểu dáng xe được làm ra không khác lắm trong suy nghĩ của Lê Mạn vô cùng vừa lòng.Tống Đại Sơn đẩy xe vào trong sân, sau đó cố định xe ở phía sau lừa, bận rộn gần một canh giờ, rốt cuộc cũng chuẩn bị xong xe lừa.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mỹ Dung Sư Xuyên Qua Làm Nông Phụ Làm Giàu Nuôi Con

Số ký tự: 0