Mỹ Dung Sư Xuyên Qua Làm Nông Phụ Làm Giàu Nuôi Con
Chương 94
Nguyệt Bán Yếu Phân Gia
2025-03-06 04:00:20
Tống Đại Sơn lau mồ hôi, cười với Lê Mạn và Tiểu Bảo đang đứng bên cạnh nhìn: “Được rồi, nhìn xem thế nào?”Lê Mạn cũng rất cao hứng, chạy đến phía sau thùng xe, đầu tiên đặt Tiểu Bảo vào trong xe, sau đó cũng bước vào trong, ngồi xuống hai bên, Tiểu Bảo cũng học bộ dáng của Lê Mạn ngồi lên xe.Nhìn xuyên qua lỗ ở phía trước, Lê Mạn nhìn thấy khuôn mặt của Tống Đại Sơn rất rõ ràng, cười lên dựng thẳng ngón tay cái với hắn: “Đặc biệt xịn!”Tống Đại Sơn cười gãi gãi đầu, vui vẻ không thôi.Lúc này Lê Mạn đề nghị: “Đại Sơn ca, chàng có muốn thử trước cảm giác lái xe?” Mắt Tống Đại Sơn sáng rực lên, gật đầu: “Được, chúng ta đi ra ngoài thử xem.”Ngay sau đó, Tống Đại Sơn lái xe lừa ra khỏi sân, chở Lê Mạn và Tiểu Bảo vào trong thôn.Cái này lại khiến cho người trong thôn chú ý, mọi người đều chạy đến quan sát, vô cùng ngạc nhiên.Chủ yếu là thùng xe như vậy mọi người mới chỉ nhìn thấy qua trên xe ngựa, còn chưa thấy qua cái xe lừa nào đẹp như vậy, so với xe ngựa cũng không kém, cực kỳ khí phái, nếu về sau có thể ngồi xe như vậy lên trấn, vậy quá oai rồi. “Đại Sơn, đây là xe lừa nhà ngươi sao?”“Đại Sơn, xe lừa nhà ngươi còn khí phái hơn xe ngựa.”“Đại Sơn, thật sự có thể ngồi vào ngày mai sao?”“Đại Sơn, phía trong xe lừa của ngươi còn có chỗ ngồi chứ.”Mọi người vây quanh xe lừa bàn tán, cuối cùng xe lừa cũng không có cách chạy, Lê Mạn nhìn mọi người ngạc nhiên như vậy, nghĩ nghĩ, trực tiếp mời một ít người lên ngồi, trải nghiệm thử cảm giác của xe lừa này.Lê Mạn vừa nói xong, không ít người lập tức muốn nhanh chóng lên xe lừa, ngồi xuống, ngạc nhiên nhìn qua nhìn lại.Cũng có rất nhiều trẻ con ồn ào phải ngồi bằng được xe lừa.Lê Mạn chờ đến khi xe đầy người không thể chở được nữa mới nói với những người còn lại: “Xe lừa đầy, không thể thêm người, lần sau mọi người lại ngồi, chúng ta phải đánh xe, mọi người nhượng lại một chút.”Những người khác cho xe lừa đường ra, sau đó Tống Đại Sơn điều khiển xe lừa chạy vòng quanh đường trong thôn, kéo một lúc, Tống Đại Sơn mới dừng lại, để người phía trong xe đi xuống, cuối cùng người ở trong xe luyến tiếc không muốn rời, không muốn đi xuống.“Đại Sơn, xe này của nhà ngươi ngồi rất thoải mái, không giống như trước mỗi lần lên trấn trên xương sống thắt lưng eo đều đau.”“Thật thoải mái, còn có thể dựa vào, không cần lo sẽ bị ngã xuống.”“Đúng đúng đúng, xe này rất an toàn, không sợ ngã xuống chút nào.”Nghe mọi người khen, nụ cười trên mặt Tống Đại Sơn vẫn không dừng lại.Lê Mạn nhìn thời gian cũng không còn sớm, nói với mọi người xung quanh: “Ngày mai Đại Sơn bắt đầu chở người, mọi người muốn đi lên trên trấn sớm thì chờ ở cổng thôn nhé.”Người muốn đi lên trấn đứng xung quanh gật gật đầu.Ngày hôm sau, lúc trời mới tờ mờ sáng Tống Đại Sơn đã thức dậy, Lê Mạn cũng thức dậy theo.Hôm nay là ngày đầu tiên Tống Đại Sơn lần đầu kéo xe, nàng tính đi cùng, nhìn xem có gì để mà hỗ trợ, hoặc là xem có tình huống gì bất ngờ để cải thiện không.Lê Mạn tính dắt theo Tiểu Bảo, cho nên vội vàng ôm nó từ trên giường rửa mặt, một nhà ba người lái xe đến cửa thôn chờ đám người.Lúc đến cửa thôn, đã có người trong thôn chờ, thấy Tống Đại Sơn đến, lập tức chào hỏi, nhanh chóng vào trong xe, lúc nhìn thấy Tiểu Bảo và Lê Mạn đều gật đầu chào hỏi.Xe lừa đứng tại chỗ đợi một lúc, thôn dân muốn lên trấn trên lục tục đến, đều tiến vào trong thùng xe của Lê Mạn, còn chưa đến giờ Mão, chỗ ngồi trong xe đã đầy, không còn cách nào để đợi nữa, Tống Đại Sơn xuất phát sớm lên trấn trên.Lúc đến trấn trên, mọi người đều đến trấn trên sớm hơn thường ngày, tất cả mọi người rất vui vẻ, sau khi đưa tiền cho Tống Đại Sơn, hẹn thời gian quay về để tập hợp.Sau khi bọn người rời đi, Tống Đại Sơn cất tiền vào túi đựng tiền mà Lê Mạn đặc biệt làm cho hắn.Lê Mạn đi đến chỗ bán bánh bao bánh mì mua một chút, sau khi một nhà ba người ăn xong, ngồi trên xe chờ chở người trong thôn quay về thôn.Gần đến trưa, mọi người đều quay về tập hợp, Tống Đại Sơn lại chở người quay về thôn, thả mọi người xuống dưới ở cửa thôn, lúc này mới vội vàng về nhà.Tới nhà rồi, chuyện thứ nhất Tống Đại Sơn làm chính là đưa túi tiền cho Lê Mạn, Lê Mạn cười nhận lấy, mở túi tiền ra, lấy đồng tiền ở bên trong ra, đếm đếm, tổng cộng bốn mươi hai văn tiền.Một ngày hôm nay lời được bốn mươi hai văn tiền, Tống Đại Sơn cao hứng không nhịn được cười, Lê Mạn cũng không khỏi nở nụ cười, ngôi nhà này về sau sẽ càng ngày càng tốt.Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Trong chương trước Tiểu Khả Ái đã nói, vì sao nữ chính không bán tạo hình, như vậy có thể kiếm được nhiều tiền, chỗ này ta giải thích một chút: Người cổ đại rất lợi hại, nhóm nha hoàn bên cạnh thiên kim tiểu thư đều có thể phối hợp kiểu tóc xông thêm mùi thơm, vân vân đều biết, đối với việc tẩy trang cũng hiểu, nếu không tẩy trang thì sao người ta có thể nhìn mặt thiên kim tiểu thư. Rất nhiều đồ vật không phải chỉ có nữ chính mới có thể, có một ít phương diện người cổ đại so với nữ chính cũng không kém.Ưu thế duy nhất của nữ chính đó là kỹ thuật hóa trang, mà kỹ thuật hóa trang này không có khả năng đi dạy người khác, cho dù dạy cũng rất khó học được, đây là con đường kiếm tiền nữ chính không đi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro