Mỹ Nhân Nõn Nà Ở Năm 80 [Xuyên Thư]

Khoa trưởng (2)

Thanh Xuân Thị Kim Sắc Tỏa Liên

2024-10-04 09:30:08

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Đại viện đều là người nhà của quân nhân, nên không thể nói họ giàu cỡ nào, nhưng sức tiêu thụ chắc chắn cao hơn người bình thường, vì vậy chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, cô ấy đã bán hết ba mươi hộp, đương nhiên cô ấy không có cái hộp nào cả, đều là tự mang hộp đến đựng, cô ấy chỉ là lấy cái hộp không đã dùng hết của Hà Văn Yên, to bằng nửa lòng bàn tay, bằng phẳng rồi dùng nó để đo lường, Ôn Hinh ước tính nó khoảng 20ml.

20ml là năm tệ, dùng cẩn thận có thể dùng được hơn một tháng, nếu nhiều người mua chung, cô ấy sẽ cho nhiều hơn một chút, vậy cũng coi như là cô ấy vừa bán vừa cho rồi, hiện tại cô ấy cũng kiếm cũng hơn một trăm tệ rồi.

Tất nhiên cũng có một số người đang quan sát, không muốn tốn tiền để mua đồ của cô ấy, còn nói đồ của cô ấy trông thật rẻ tiền, không tốt bằng kem ngọc trai của cơ quan cung cấp và tiếp thị bán, Ôn Hinh chỉ muốn bật cười, đồ của cô ấy mà không thể so sánh được cái thứ kem màu trắng, mỡ dày đặc sệt của thời đại này, đây là không cùng một đẳng cấp.

Những người này không hiểu, một giọt tinh dầu, bọn họ có biết phải cần biết bao nhiêu cánh hoa và cây để chiết xuất ra không?

Hệ thống sản xuất ra sản phẩm chất lượng tốt, sản phẩm chất lượng kém căn bản là không có, ngay cả bước đầu pha chế dầu, đó đều là chất lượng tốt nhất mà hệ thống chiết xuất ra được, đến tinh dầu cũng đều do hệ thống chiết xuất, có thể nói thế này, từng giọt được rót ra đều là tinh chất cô đặc tự nhiên của thực vật.

Ở thời đại này không có loại mỹ phẩm nào tinh tế hơn loại này, cô ấy bán 20ml chỉ 5 tệ đều là lỗ vốn rồi, chỉ là hiện tại cô ấy đang thiếu tiền không có nguồn thu nhập, không còn cách nào khác, cô ấy cũng lười phí lời với những người không biết nhìn mặt hàng.

"Ôn Hinh, dầu Hinh Lan của cô làm từ gì vậy a, sao mà thơm vậy, buổi sáng tôi thoa lên một chút, buổi tối vẫn ngửi thấy mùi thơm.” một chị dâu trong đó hiếu kỳ hỏi.

Ôn Hinh lúc ban đầu không có đặt tên cho những thứ mà mình bán, người mua nhiều rồi, có người hỏi cô mới nghĩ ra một cái, bởi vì có mùi hương của hoa lan, thêm tên của chính mình, nên gọi là dầu hinh lan, bên trong thực ra có rất nhiều loại hương, cuối cùng mùi hương lưu lại lâu nhất chính là hương hoa lan.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Nó rất là phức tạp, có rất nhiều loại dược liệu bên trong, phương pháp cụ thể thì tôi không nói được, nhưng tôi dám nói, nếu như dùng dầu này thường xuyên, trạng thái của làn da sẽ đẹp vô cùng, đợi đến lúc bốn mươi tuổi lan da cũng sẽ như tiểu cô nương tuổi hai mươi.”

Cô ấy cũng không phóng đại, tất nhiên khoa trương lên một chút, nhưng bên trong quả thực có mấy loại dược liệu, còn trộn lẫn nhân sâm, nuôi dưỡng là nhất định rồi, không thể nào không có hiệu quả, thiếu xót duy nhất bù nước kém một chút, có điều cô ấy sáng tối đều có phun dưỡng ẩm, lúc nào cũng nhớ bù nước, vì vậy rất ổn.

Mấy người phụ nữ hướng mấy cặp mắt nhìn chằm chằm vào gương mặt nhỏ nhắn mịn màng của Ôn Hinh, trong mắt đều phát sáng, đúng vậy, ai mà không muốn có được dung nhan như vậy a, Ôn Hinh chung dùng chính mình vô hình chung vẽ lên cho bọn họ một chiếc bánh lớn, dựng cho họ thấy hiệu quả của một thương hiệu.

"chăm chỉ chăm sóc bảo dưỡng bản thân để nếu giữ thanh xuân oh" Ôn Hinh lại bắt đầu tẩy não như thường nhật "chị dâu, các chị đừng không tin, nếu như bắt đầu từ bây giờ bảo dưỡng cẩn thận chính mình, mười năm sau các chị sẽ kém tuổi gấp bội so với những người cùng tuổi, hai mươi năm sau khi đứng cùng họ chẳng khác nào như hai mẹ con, tôi không khoa trương chút nào đâu.

Đây là sự cách biệt rõ ràng nhất giữa người bảo dưỡng và người không bảo dưỡng, là phụ nữ ai lại đi thích một gương mặt đầy nếp nhăn da vàng a, đến già rồi đến gương cũng không dám soi, như vậy đáng sợ đến chừng nào?

Bây giờ các chị chỉ mới hơn ba mươi tuổi, trên gương mặt chưa có nếp nhăn, da dẻ cũng khỏe mạnh, nếu như bây giờ có thể yêu bản thân, yêu làn da của mình, chăm rửa mặt bù nhiều nước, áp dụng thêm bí quyết trong cung này của tôi, tôi đảm bảo các chị sẽ duy trì được trạng thái như bây giờ đến mười năm sau, hai mươi năm sau, đến lúc đó khi các chị cùng chồng đứng cạnh nhau, chị vẫn là vẻ đẹp tuổi ba mươi, bọn họ đều sẽ như những lão già sáu mươi tuổi, ai nhìn thấy cũng sẽ bảo bọn họ là trâu già thích gặm cỏ non a..."

Ôn Hinh nói đến mức thất thố, khiến cho mấy người phụ nữ cười phá lên, một người trong đó chỉ vào Ôn Hinh nói: "Ai Yo, tiểu cô nương này, bộ cô không muốn kết hôn rồi ah, ngay cả câu trâu già gặm cỏ non mà cũng dám nói ra, đây là lời của cô nương chưa chồng nói ra đó sao? để người ta nghe thấy, ai dám cưới cô đây?.”

 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mỹ Nhân Nõn Nà Ở Năm 80 [Xuyên Thư]

Số ký tự: 0