Mỹ Nhân Nõn Nà Ở Năm 80 [Xuyên Thư]

Lại đây (1)

Thanh Xuân Thị Kim Sắc Tỏa Liên

2024-10-04 09:30:08

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Diêm Trạch Dương cười khách khí, khóe miệng khẽ nhếch lên: “làm sao có thể phiền đến chị dâu, nhà chúng tôi có bảo mẫu rồi. "

Triệu đoàn trưởng dở khóc dở cười: “tiểu tử thối, cậu chính là muốn chỉnh người."

Diêm Trạch Dương trong lòng chỉ nghĩ về món đồ này, nếu không chắc chắn sẽ không thể ngồi đó mà nghe quỷ khóc sói gào, cùng Triệu đoàn trường tùy thiện khách khí vài câu, tay xách đồ chuẩn bị rồi đi, vừa đi đến cửa.

Sau lưng liền truyền đến một âm thanh thánh thót "Diêm đoàn trưởng!" một nữ quân nhân đội mũ quân đội, thắt bím, mặc trang phục biểu diễn của đoàn văn công vội vàng chạy tới.

Âm thanh này thu hút không biết bao ánh nhìn của mọi người xung quanh.

Diêm Trạch Dương cảm thấy khó chịu quay đầu, nhưng vẫn bày ra bộ dạng lịch sự nhưng xa cách trả lời:' "Đồng chí của đoàn văn nghệ? Tìm tôi có việc gì không?"

“Tôi là Hàn Tú Li, anh có còn nhớ tôi không? Lần trước chúng ta ở hậu đài có từng nói chuyện qua, không ngờ tới hôm nay Diêm đoàn trưởng lại ngồi xem chúng tôi diễn đến tiết mục cuối cùng..." Hàn Tú Li xem người đàn ông nghiêm khắc, kỷ luật mà lại phóng túng trước mặt, đồng thời toàn thân cũng toát ra đầy vẻ nam tính của một vị quân nhân, tự giác cảm thấy cúi đầu xấu hổ, cầm bím tóc trong tay.

Nghe cô nói như vậy, Diêm Trạch Dương trả lời nhàn nhạt: “tiết mục biểu diễn của đoàn văn nghệ cũng không tệ"

“Thật sao? Người múa chính hôm nay là tôi, nếu Diêm đoàn trường thích tôi thay mặt đoàn văn nghệ hoan nghênh anh về sau thường xuyên đến chỗ chúng tôi xem biểu diễn."

Nhìn dáng vẻ cao ráo thẳng tắp của Diêm Trạch Dương, lại nghe lời khen ngợi của anh, trong lòng Hàn Tú Li vô cũng vui sướng, trong mắt tràn đầy nhiệt huyết, dịu dàng như nước nhìn anh.

Diêm Trạch Dương thấy dáng vẻ kích động của cô, hơi cau mày, thuận tiện liếc nhìn xung quanh, hậu đài của đoàn văn nghệ có khoảng hơn chục người, đều làm như vô tình nhìn về phía bên này, anh cũng không có trực tiếp trả là mà chỉ gật nhẹ một cái rồi xoay người đi.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


...

Hàn Tú Li cứ như thế đứng ở của hậu đài nhìn về phía anh, cho đến khi không nhìn bóng người mới thôi, trong lòng lại cảm rất ngọt ngào, cô đã chủ động bắt chuyện với anh hai lần rồi, lần này chắc có thể nhớ đến bản thân mình rồi chứ?

Ngay từ giây phút đầu tiên nhìn thấy Diêm Trạch Dương, cô đã yêu lấy anh rồi, không một ai trong doanh trại có thể so sánh được với phong độ cũng như dáng người đẹp trai tuấn lãng của Diêm đội trưởng, hơn nữa gia cảnh của anh cũng rất tốt.

Cô cũng là bông hoa đẹp nhất của đoàn văn nghệ.

Ngay cả Triệu đoàn trưởng cũng từng nói qua, mắt nhìn của con trai Diêm Vệ Quốc rất cao, con gái quá bình thường anh sẽ không để ý đến, trừ khi là người nổi bật nhất, nhìn xung quang trong quân khu, cô ấy là người xuất xắc nhất trong đoàn văn nghệ cũng như là người có cơ hội nhiều nhất.

Nhưng lúc này Triệu đoàn trưởng nhìn về phía của hậu đài lắc đầu, Hàn Tú Li là con họ hàng bên vợ anh, từ nhở đã ở trong đoàn văn nghệ cũng được xem như họ nhìn cô trưởng thành, tâm tính cũng rất cao, một mực muốn gả đến kinh đô, hiện tại thì lại nhìn trúng tên nhóc nhà lão Diêm.

Dựa vào con mắt nhìn người mà qua lại của cậu ta lại xem, thì cháu gái họ hàng xa của vợ anh chắc không có cửa rồi, con trai nhà lão Diêm không phải là người có thể dời khi nhìn thấy mỹ nữ.

Cháu gái nhà anh lớn lên cũng đẹp, kết quả là người ta quay lưng bỏ đi không thèm quay lại nhìn lấy một cái, kiểu này cơ bản là không để cô vào trong mắt.

Hậu đài vẫn còn một vài nữ binh nghệ thuật cao ráo trắng trẻo, đỏ mặt thảo luận sau lưng: “Cậu đoán xem cô ta vừa nói gì cơ chứ? Hoan nghênh Diêm đoàn trưởng sau này thường xuyên đến đoàn văn nghệ xem chúng tôi biểu diễn..." Trong đó có một người gương mặt trái táo cố gắng nén cổ họng mình lại học theo giọng của Hàn Tú Li, chọc cho những người khác cười rộ lên.

Trên sân khấu, sau khán đài của đoàn văn nghệ để tranh giành nhau rất kịch liệt, nhảy chính thì chỉ có một, vốn dĩ là dựa vào thực lực để chọn, nhưng là vì Hàn Tú Li với đoàn trưởng có mọt chút quan hệ họ hàng nên liền đảm nhiệm vị trí múa chính, trong đó có một vài nữ binh văn nghệ tỏ ra không phục, dẫn đến mâu thuẫn nội bộ ngày càng nghiêm trọng.

“Cô ta cho rằng người ta để mắt đến cô ta chắc? Da mặt thật dày, đoàn trưởng Diêm rõ ràng là đến sau sân khấu để lấy đồ, thật là biết dát vàng lên mặt."

“Ai nói không phải, cậu không nghe thấy cô ta nói sao, hôm nay mua chính là em.... Phi! Vị trí múa chính của cô ta làm thế nào mà lên được, chẳng lẽ bản thân cô ta lại không biết? Đoàn trường Diêm người ta gia đình ba đời Hồng quân, có năng lực lại đẹp trai, cha lại là xx, tương lai sau này có thế nào đi chăng nữa cũng là sĩ quan cao cấp, có thể để mắt tới cô ta? Cũng không xem bản thân mình là ai. Hừm, cho mình là đoàn trưởng cũng không dám làm thân với người nhà của tư lệnh Diêm.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mỹ Nhân Nõn Nà Ở Năm 80 [Xuyên Thư]

Số ký tự: 0