Mỹ Thực: Nhật Ký Mở Quán Của Đứa Tham Ăn

Điệu Múa Dưới M...

2024-11-10 17:31:28

Sau vài ngày lên men, nhờ độ dày đều, mùi sữa thơm, mùi trứng đậm đà, từng miếng giòn tan, vị ngọt thơm mà bánh trứng cuộn được nhiều người ưa chuộng ở Xuân Phong lầu.

Những ai thích bánh tráng mỏng và bánh trứng mật ong thì hầu như đều thích món bánh trứng cuộn mỏng manh này.

Bánh trứng cuộn giòn đến mức dễ vỡ vụn, nhược điểm duy nhất là không để được lâu như bánh bông lan, khi bị ẩm sẽ không còn giòn nữa, vị cũng giảm đi nhiều, bánh mới ra lò là ngon nhất, hầu như vừa làm xong là đã bán hết.

Bánh trứng cuộn cần phải cán mỏng bằng tay, rất tốn thời gian và công sức.

Tống Lệ phụ trách dùng dụng cụ cán mỏng bánh trứng cuộn, Tiểu Thuý phụ trách cuộn nhẹ bằng tre xanh, hai người phối hợp ăn ý, chỉ một lát sau, trong khay đã chất đầy những chiếc bánh trứng cuộn vàng óng.

Bởi vì thiếu người làm, Hoa mama đã sai Tiểu Thúy tới phòng bếp để hỗ trợ Tống Lệ.

Công việc ở bếp rất nhiều dầu mỡ, mỗi ngày đều được ăn thịt ba chỉ béo ngậy, những nha hoàn, bà tử và bà tử ở hậu viện ai cũng mơ ước được đến đây làm việc, thậm chí còn bỏ tiền ra nhờ vả.

Đương nhiên Tiểu Thúy cũng muốn đến phòng bếp, nhưng cô ấy vừa không giỏi nấu ăn, lại không có tiền để nhờ vả, có thể đến bếp phụ giúp là nhờ quen biết với Tống Lệ.

Những chiếc bánh trứng cuộn đẹp mắt được bán cho khách ở Xuân Phong lầu, còn những chiếc bị lỗi thì để lại cho bếp nhỏ dùng.

Ăn bánh trứng cuộn của Tống Lệ, Miêu bà tử cũng có qua có lại, nướng bánh kếp mỏng rồi đưa cho Tống Lệ và Tiểu Thuý mỗi người một cái.

Khi mới đến, Tiểu Thúy sờ vào chiếc bánh kếp mỏng nóng hầm hập, lúc này mới nhớ ra: “Hôm nay là ngày xuân phân, tới ngày xuân phân thì ăn bánh kếp mỏng.”

Tống Lệ không biết những phong tục này, nhưng đã từng ăn bánh kếp mỏng.

Bánh kếp mỏng và chả ram có phần giống nhau, lại hơi giống bánh kếp mặn, bánh kếp mỏng là một lớp vỏ bánh được cán mỏng, nướng trên lửa nhỏ, cuộn thêm hành lá, tỏi, hẹ, rau dền, rau ngót, và các loại rau thơm để ăn cùng, gọi là món ngũ vị, hay còn gọi là gỏi cuốn mùa xuân.

Gỏi cuốn của thời hiện đại thường cuộn với trứng chiên cắt sợi, dưa chuột cắt sợi, giá đỗ, cà rốt cắt sợi, hoặc thịt băm, chấm với nước xốt.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Cuộn gỏi cuốn lại, sau đó chiên với dầu thì lại thành chả ram.

Tống Lệ cắn một miếng bánh kếp mỏng, vỏ bánh dai dai, bên trong là các loại rau thơm có vị cay nồng, bản thân bánh bột ngô không có nhiều vị, mùi thơm đậm đà của nước xốt đã mang đến cho bánh kếp mỏng vô vàn hương vị.

Ở bậc thềm của hậu viện, Tống Lệ và Tiểu Thuý ngồi trên hai chiếc ghế đẩu nhỏ, thưởng thức bánh kếp mỏng.

Ở tiền viện, sảnh lớn được trang trí bằng nhiều cây hoa.

Gió đêm nhẹ nhàng thổi, cánh hoa đào rơi lả tả, hương thơm thoang thoảng.

Tin tức về việc Mai Yên nương tử mới đến Xuân Phong lầu sẽ biểu diễn vào giờ Tý đã lan truyền khắp trong thành.

Nhờ vào sự quảng bá của Hoa mama, chưa đến giờ Tý, sảnh lớn của Xuân Phong lầu đã đón tiếp rất nhiều viên ngoại, phú hộ, những chàng công tử nhà giàu, thậm chí còn có cả những người dân bình thường mặc áo vải thô, gọi một ly rượu loãng, có thể ngồi ở trong góc rồi ở lại một hai tiếng đồng hồ, tiện thể xem náo nhiệt, chiêm ngưỡng điệu múa của Mai Yên nương tử này.

Ở hàng ghế đầu gần sân khấu trong sảnh lớn, có vài vị phú ông đang ngồi, trong đó có Vương Phúc. Ông ta quan sát những chậu cây đào xung quanh, cảm giác như đang ở trong một vườn đào với hương thơm nhẹ nhàng lan tỏa. Còn chưa xem điệu múa của Mai Yên, nhưng các vị phú ông đã có chút mong đợi.

Một lát sau, có nha hoàn mang nến đến, làm cho căn phòng tối tăm trở nên sáng rực.

Vương Phúc vừa nâng chén trà, trong không khí truyền đến một mùi phấn thanh nhã, ngay sau đó là tiếng chuông bạc êm tai.

Trước mắt là cổ chân trắng nõn của một cô gái, trên đó treo một chuỗi chuông bạc, phát ra âm thanh leng keng…

Dưới gốc cây hoa, cô gái có làn da trắng mịn như ngọc, mặc một bộ váy đỏ thẫm, phần eo thon nhỏ vừa một vòng tay, theo từng bước nhảy, chiếc chuông trên cổ tay cô ấy vang lên leng keng, khiến các phú ông trong sảnh lớn nín thở, mắt dán chặt vào thiếu nữ xinh đẹp, rạng rỡ trên sân khấu.

Cảnh tượng này lọt vào mắt Hoa mama, khiến mụ cười tươi như hoa, như thể đang nhìn thấy những đống bạc trắng.

Ở trong một góc phòng, chỗ bị Hoa mama coi thường nhất, có một người đàn ông cao lớn với cái mũi ưng, lưng hùm vai gấu vừa ngồi xuống. Gẵ mặc một chiếc áo dài bằng vải thô đã giặt đến bạc màu, không khác gì so với những nông dân xung quanh.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mỹ Thực: Nhật Ký Mở Quán Của Đứa Tham Ăn

Số ký tự: 0