Chương 34
Yokai Princess
2024-09-06 14:47:54
Lời BKA.Alpha - Viễn Phong tuyên thệ trước vô vàn máy quay và điện thoại, họ lại chĩa máy về phía người được anh nắm tay trong tay, bất chợt Đào Nguyên cảm thấy muốn kiếm nơi nào để né tránh đi sự soi mói của những con mắt ấy.
Anh cũng không ngại tiến lên phía trước lấy thân che trước mặt cậu, dù có bị chụp được thì cũng chỉ chụp thấy mặt nạ cậu đang đeo hiện tại thôi, nên cũng không hẳn là bị lộ mặt hoàn toàn.
Phong viên đương nhiên không thể bỏ qua được tin sốt dẻo này, cố gắng tiếp cận tới hỏi anh vài câu về chuyện riêng tư.
“Cho hỏi đại thần Alpha đây, vợ anh mà anh đề cập tới, có liên quan tới việc anh đã thắng người ta vào trận solo không báo trước vào khoảng hơn tuần trước không?”
Anh đáp lại: “Nếu ai theo dõi thì chắc chắn là biết rõ, bây giờ là ngày vui, đừng nên để chuyện cá nhân làm ảnh hưởng tới bầu không khí ở đây.”
“Vậy cậu có thể tiết lộ vị đó ở đây một chút….”
Nghĩ lúc ngắn, anh chơi chữ: “Vị đó là vị streamer mỏ thối, nhưng tôi lại cảm thấy không thối chút nào, chỉ có thể dùng từ….dễ thương trong mắt tôi chăng?”
“……Hả?”
Cả hội trường đều ngơ ngác tập thể, cả phóng viên lẫn cameraman cũng đều méo mó ở khoé mắt liên hồi.
“Vậy thì….Tiểu Nguyên, bỏ qua cho anh nhé.”
“Hả, anh đang nói….”
Anh bất ngờ bế cậu lên, nhảy khỏi dàn hát karaoke vào một phía trống ở cánh phải, bỏ chạy khỏi tầm mắt của mọi người.
Tuy biết rằng hành động này của anh cũng đã bị livestream lên rồi, nhưng anh lại nghĩ làm vậy có là sao đâu chứ, ngược lại anh còn muốn tuyên bố với cả thế giới hơn nữa.
Họ lấy lại tỉnh táo vào phút chốc, lại không hề thấy người nữa, cả đoàn người cứ thế đều như thủy triều xông pha qua những làn đê vỡ để càn quét chỉ vì muốn tìm hai người họ.
Mãn Hạnh và Bản Triều là hai nạn nhân xấu số nhất giữa biển người, bị người này tới người khác đẩy qua đẩy lại như daruma, kết cục là lúc không cẩn thận thì cả hai đã bất ngờ trao nhau nụ hôn đầu tiên.
Mãn Hạnh đẩy người đang nằm trên ra: “Biến thái nhà cậu, cậu mới cưỡng hôn tôi đó hả!”
Bản Triều lí sự: “Cậu nghĩ tôi muốn lắm hả, đây là do hoàn cảnh đưa đẩy bất ngờ chứ tôi không hề muốn hôn cậu đâu!”
“Cậu dám nói lại không!”
“Tôi không dám cậu lại tưởng tôi là mèo con hả!”
Nếu những người xung quanh khác không để ý và ngăn cản kịp thời, hôm nay sẽ lại có một bài báo về nội bộ mâu thuẫn cực gay gắt giữa Mid và AD nhà BKA.
…---------------- …
Đã gần tới 10 giờ, Zino gửi đến tin nhắn cho toàn bộ mọi người trong nhóm là hãy tập trung phía sau hậu trường của sân khấu chính giữa.
Nơi này hoàn toàn là nơi dành cho các tuyến thủ của chiến đội, người chơi mua vé cao cấp lẫn vé thường đều không có quyền hạn bước vào, nên Đào Nguyên và Minh Vân nghe theo lời khuyên của hai ông chồng mà đứng chờ ở đây.
Vì không có gì khác để làm cũng như không tiếp tục tham quan nữa, họ quyết định chia sẻ thành quả bội thụ của sự kiện offline.
Cô nhìn những thứ cậu có trong túi: “Đầy ụ quá là ụ luôn rồi, cầm thế này túi có khi còn không chịu nổi…”
Cậu nhìn túi đựng chiến lợi phẩm của cô: “Chị Vân, chị cũng xem lại mình đi, mô hình Shiranui, Thiên Cơ, Ichigo….Toàn là những thứ nặng đô hết hơn đấy.”
“Bạn trai chị cũng đâu phải vừa đâu.”
“Nhưng bạn trai em vẫn là số 1 trong lòng dân Esport đấy.”
Cả hai đều mỉa mai nhau, nhưng không hề buồn bực chút nào, thậm chí còn rất buồn cười khi lần đầu tiên họ nói chuyện thoải mái với nhau bằng khoe những thứ này.
Phía bên trong hội trường, Zino đã nghe được những tin tức do những báo con này gây ra cũng như livestream “bế công chúa” của Viễn Phong, người quản lý già này chỉ muốn hỏi thăm với ông trời bây giờ rằng kiếp trước đã làm cái quái gì thành ra kiếp này không thể sóng yên biển lặng nổi một ngày.
“Mấy cậu là lần đầu tiên cùng tham gia một sự kiện offline hàng năm, thế mà đã bao nhiêu chuyện quá là trời xảy ra rồi, ngay tại chính tiền sảnh này mới phiền thêm chứ!”
Liên Nam đi chơi một mình, đương nhiên hoàn toàn không biết gì: “Em làm như lời anh dặn mà…”
Zino: “Cậu đương nhiên thì khỏi nói, bạn gái cậu ít về nước lắm.”
Hàn Doanh: “Em lúc nãy có nghe thấy một số người bàn tán có ai đó hát karaoke, nhưng lúc tới thì đã không thấy ai nữa rồi.”
Đúng, chính là trọng tâm này.
Và người gây ra trọng tâm có một không hai này, chính là Viễn Phong!
Zino chất vấn anh ngay tắp lự: “Tại sao cậu chưa bao giờ hát cho mọi người nghe, lại hát cho Đào Đào nghe trước chứ?”
Viễn Phong thờ ơ: “Hát tặng vợ một bài cũng đâu có gì sai? Anh cứ làm quá lên, mọi việc đều trong tầm an toàn hết mà….”
“Cái đấy mà là an toàn gì, cậu đây là đang gieo hạt tai họa xuống thì có.”
Sau đó lại nói chuyện với Mãn Hạnh và Bản Triều: “Hai người bất ngờ hôn nhau ngay chốn đông người nhỉ, từng bị người yêu chia tay giờ quay qua “chạm” nhau luôn!”
“Không hề có / Cậu ta đè em xuống!”
Hai câu trả lời khác nhau, hai người ngay lập tức uýnh nhau trước mặt họ, cố gắng biện minh rằng tất cả đều là do người kia gây nên.
Zino đập mạnh bàn buông lời cảnh cáo: “Về sau mấy người đừng nên tham gia cùng nhau mấy sự kiện offline này nữa, mỗi năm đều cử người đi hết giúp tôi chứ tôi quá mệt mỏi với mấy cậu lắm rồi!”
Anh cũng không ngại tiến lên phía trước lấy thân che trước mặt cậu, dù có bị chụp được thì cũng chỉ chụp thấy mặt nạ cậu đang đeo hiện tại thôi, nên cũng không hẳn là bị lộ mặt hoàn toàn.
Phong viên đương nhiên không thể bỏ qua được tin sốt dẻo này, cố gắng tiếp cận tới hỏi anh vài câu về chuyện riêng tư.
“Cho hỏi đại thần Alpha đây, vợ anh mà anh đề cập tới, có liên quan tới việc anh đã thắng người ta vào trận solo không báo trước vào khoảng hơn tuần trước không?”
Anh đáp lại: “Nếu ai theo dõi thì chắc chắn là biết rõ, bây giờ là ngày vui, đừng nên để chuyện cá nhân làm ảnh hưởng tới bầu không khí ở đây.”
“Vậy cậu có thể tiết lộ vị đó ở đây một chút….”
Nghĩ lúc ngắn, anh chơi chữ: “Vị đó là vị streamer mỏ thối, nhưng tôi lại cảm thấy không thối chút nào, chỉ có thể dùng từ….dễ thương trong mắt tôi chăng?”
“……Hả?”
Cả hội trường đều ngơ ngác tập thể, cả phóng viên lẫn cameraman cũng đều méo mó ở khoé mắt liên hồi.
“Vậy thì….Tiểu Nguyên, bỏ qua cho anh nhé.”
“Hả, anh đang nói….”
Anh bất ngờ bế cậu lên, nhảy khỏi dàn hát karaoke vào một phía trống ở cánh phải, bỏ chạy khỏi tầm mắt của mọi người.
Tuy biết rằng hành động này của anh cũng đã bị livestream lên rồi, nhưng anh lại nghĩ làm vậy có là sao đâu chứ, ngược lại anh còn muốn tuyên bố với cả thế giới hơn nữa.
Họ lấy lại tỉnh táo vào phút chốc, lại không hề thấy người nữa, cả đoàn người cứ thế đều như thủy triều xông pha qua những làn đê vỡ để càn quét chỉ vì muốn tìm hai người họ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mãn Hạnh và Bản Triều là hai nạn nhân xấu số nhất giữa biển người, bị người này tới người khác đẩy qua đẩy lại như daruma, kết cục là lúc không cẩn thận thì cả hai đã bất ngờ trao nhau nụ hôn đầu tiên.
Mãn Hạnh đẩy người đang nằm trên ra: “Biến thái nhà cậu, cậu mới cưỡng hôn tôi đó hả!”
Bản Triều lí sự: “Cậu nghĩ tôi muốn lắm hả, đây là do hoàn cảnh đưa đẩy bất ngờ chứ tôi không hề muốn hôn cậu đâu!”
“Cậu dám nói lại không!”
“Tôi không dám cậu lại tưởng tôi là mèo con hả!”
Nếu những người xung quanh khác không để ý và ngăn cản kịp thời, hôm nay sẽ lại có một bài báo về nội bộ mâu thuẫn cực gay gắt giữa Mid và AD nhà BKA.
…---------------- …
Đã gần tới 10 giờ, Zino gửi đến tin nhắn cho toàn bộ mọi người trong nhóm là hãy tập trung phía sau hậu trường của sân khấu chính giữa.
Nơi này hoàn toàn là nơi dành cho các tuyến thủ của chiến đội, người chơi mua vé cao cấp lẫn vé thường đều không có quyền hạn bước vào, nên Đào Nguyên và Minh Vân nghe theo lời khuyên của hai ông chồng mà đứng chờ ở đây.
Vì không có gì khác để làm cũng như không tiếp tục tham quan nữa, họ quyết định chia sẻ thành quả bội thụ của sự kiện offline.
Cô nhìn những thứ cậu có trong túi: “Đầy ụ quá là ụ luôn rồi, cầm thế này túi có khi còn không chịu nổi…”
Cậu nhìn túi đựng chiến lợi phẩm của cô: “Chị Vân, chị cũng xem lại mình đi, mô hình Shiranui, Thiên Cơ, Ichigo….Toàn là những thứ nặng đô hết hơn đấy.”
“Bạn trai chị cũng đâu phải vừa đâu.”
“Nhưng bạn trai em vẫn là số 1 trong lòng dân Esport đấy.”
Cả hai đều mỉa mai nhau, nhưng không hề buồn bực chút nào, thậm chí còn rất buồn cười khi lần đầu tiên họ nói chuyện thoải mái với nhau bằng khoe những thứ này.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Phía bên trong hội trường, Zino đã nghe được những tin tức do những báo con này gây ra cũng như livestream “bế công chúa” của Viễn Phong, người quản lý già này chỉ muốn hỏi thăm với ông trời bây giờ rằng kiếp trước đã làm cái quái gì thành ra kiếp này không thể sóng yên biển lặng nổi một ngày.
“Mấy cậu là lần đầu tiên cùng tham gia một sự kiện offline hàng năm, thế mà đã bao nhiêu chuyện quá là trời xảy ra rồi, ngay tại chính tiền sảnh này mới phiền thêm chứ!”
Liên Nam đi chơi một mình, đương nhiên hoàn toàn không biết gì: “Em làm như lời anh dặn mà…”
Zino: “Cậu đương nhiên thì khỏi nói, bạn gái cậu ít về nước lắm.”
Hàn Doanh: “Em lúc nãy có nghe thấy một số người bàn tán có ai đó hát karaoke, nhưng lúc tới thì đã không thấy ai nữa rồi.”
Đúng, chính là trọng tâm này.
Và người gây ra trọng tâm có một không hai này, chính là Viễn Phong!
Zino chất vấn anh ngay tắp lự: “Tại sao cậu chưa bao giờ hát cho mọi người nghe, lại hát cho Đào Đào nghe trước chứ?”
Viễn Phong thờ ơ: “Hát tặng vợ một bài cũng đâu có gì sai? Anh cứ làm quá lên, mọi việc đều trong tầm an toàn hết mà….”
“Cái đấy mà là an toàn gì, cậu đây là đang gieo hạt tai họa xuống thì có.”
Sau đó lại nói chuyện với Mãn Hạnh và Bản Triều: “Hai người bất ngờ hôn nhau ngay chốn đông người nhỉ, từng bị người yêu chia tay giờ quay qua “chạm” nhau luôn!”
“Không hề có / Cậu ta đè em xuống!”
Hai câu trả lời khác nhau, hai người ngay lập tức uýnh nhau trước mặt họ, cố gắng biện minh rằng tất cả đều là do người kia gây nên.
Zino đập mạnh bàn buông lời cảnh cáo: “Về sau mấy người đừng nên tham gia cùng nhau mấy sự kiện offline này nữa, mỗi năm đều cử người đi hết giúp tôi chứ tôi quá mệt mỏi với mấy cậu lắm rồi!”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro