Năm Ván Đấu - Nguyệt Vy Tiểu Thố

Chương 25

Nguyệt Vy Tiểu Thố

2025-03-05 04:14:22

43. NGOẠI TRUYỆN: LỤC HUÂN *Dưới góc nhìn của Lục Huân thì Tô Ánh là cậu ta nhe Không lâu sau buổi bảo vệ đồ án, Tô Ánh đã thôi học. Đối với Tô Ánh, ban đầu Lục Huân thực sự không để tâm lắm, chỉ biết rằng bố anh có nhận một học sinh học đàn, hình như tên là thế này. Mãi cho đến một lần, anh đột ngột về nhà và bắt gặp một nam sinh trong phòng mình. "Xin lỗi." Cậu ta cười ngại ngùng. "Tôi đang tìm nhà vệ sinh." Lục Huân nhíu mày: "Nhà vệ sinh dành cho khách ở tầng một." "Cảm ơn." Người kia đi được hai bước, lại quay trở lại. "Cậu là con trai của thầy Lục đúng không? Tôi là học trò của thầy, tên là Tô Ánh." Một màn tự giới thiệu không ai mời. Sau khi Tô Ánh rời đi, Lục Huân nhìn quanh phòng. Rất nhanh, anh phát hiện thiếu mất mấy bản nhạc viết tay, cuốn nhật ký cũng có dấu vết bị lật xem. Dù nhật ký không ghi gì quá nhạy cảm, nhưng lại đầy ắp những chuyện giữa anh và Đồng Diên. Hôm sau, anh lắp một chiếc camera ẩn trước cửa phòng, đồng thời cài khóa vân tay cho tủ đồ. Sau đó, khi anh chú ý đến cái tên Tô Ánh lần nữa, thì anh và Đồng Diên đã tách ra. Bố mẹ anh kiên quyết ly hôn, anh theo bố đến một thành phố khác. Rồi trong một lần tình cờ, anh phát hiện ra mối quan hệ giữa mẹ mình và bố của Đồng Diên, anh kinh ngạc, giằng co, không thể tin nổi. Anh mơ hồ biết mẹ Đồng Diên ôm hận trong lòng nhiều năm, nhưng không ngờ mẹ mình cũng dính líu vào. Anh không dám liên lạc với Đồng Diên nữa, nhưng lại không kiềm chế được việc theo dõi mọi tin tức về cô. Thậm chí, anh còn biết cô ăn gì vào bữa trưa mỗi ngày, điểm số các kỳ thi cuối kỳ ra sao. Dĩ nhiên, cả chuyện Tô Ánh theo đuổi cô và cô từ chối cậu ta. Chỉ là lúc ấy, anh không hề nghĩ rằng, nguyên nhân Tô Ánh theo đuổi Đồng Diên lại là do đã đọc được cuốn nhật ký của anh. Ba năm trôi qua rất nhanh. Anh thi đỗ vào Đại học A, trở lại thành phố ấy, còn cô đang học lớp 12. Anh lén đi gặp cô. Cô không cao hơn bao nhiêu, nhưng khuôn mặt lại xinh đẹp hơn so với ba năm trước rất nhiều. Nếu như nói lúc đó, lý trí còn có thể chiến thắng nỗi nhớ, có thể thuyết phục anh buông bỏ đoạn tình cảm đầy khó khăn này; thì khi biết cô cũng thi đỗ vào Đại học A, tình cảm bị kìm nén suốt ba năm của anh đã không thể nào đè nén thêm nữa. Khó khăn thì sao chứ? Đối mặt là được. Nhưng anh biết, nội tâm Đồng Diên, thật ra vừa nhạy cảm lại vừa mong manh. Cuộc sống chỉ có mẹ con cô dựa vào nhau khiến cô phải gánh chịu quá nhiều áp lực. Trong hoàn cảnh gia đình như vậy, cô sẽ không chủ động bước về phía anh. Vậy nên anh bày ra một ván cờ. Năm ván đấu gì đó, tất cả đều là anh dựng lên. Chỉ để kéo cô vào cuộc mà thôi. Trò chơi diễn ra hết ván này đến ván khác, dường như mọi thứ đều đang phát triển theo chiều hướng tốt. Cho đến đêm đó, anh tận mắt thấy cô bỏ thuốc ngủ vào cốc nước của mình. Cũng từ khoảnh khắc đó, anh bắt đầu suy ngẫm. Có lẽ ngay từ đầu, anh đã sai rồi. Anh sắp đặt để kéo cô vào ván cờ, tính toán từng bước, nhưng lại mơ tưởng rằng cô sẽ đáp lại bằng chân tình và tình yêu thực sự. Con người đôi khi thực sự bất lực. Giống như anh đã tìm mọi cách, nhưng vẫn không thể thay đổi sự thật đã được định sẵn giữa bố mẹ hai bên.Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊. Giữa họ, có thể là kẻ thù, có thể là người xa lạ, có thể là bạn học bình thường, cũng có thể là thanh mai trúc mã rồi dần dần quên lãng nhau. Nhưng anh lại chọn con đường khó khăn nhất. Người yêu. Bất chấp ý muốn của cô, anh mưu cầu trở thành người yêu của cô, muốn giữ cô thật chặt bên mình. Tô Ánh đã nắm được điểm yếu của anh, những hành động của cậu ta đều nhằm khiêu khích cảm xúc của anh, thậm chí khiến anh hoài nghi phán đoán của bản thân. Cô ấy thực sự thích mình sao? Tô Ánh đã ở bên cô ấy ba năm liền. Mình có nên buông tay không? Nhưng dù buông tay hay không, anh vẫn còn một chuyện cuối cùng cần phải làm. Vào cuộc. Vào thế cuộc của Tô Ánh. Lựa chọn cuối cùng của Đồng Diên, cho dù không phải anh, nhưng cũng không thể là Tô Ánh. Vốn ban đầu anh định đi tìm hai tên lưu manh kia. Tối hôm đó, khi thấy Tô Ánh cõng Đồng Diên trở về, anh đã lập tức đi kiểm tra camera giám sát. Chỉ là, camera của các cửa hàng xung quanh quá mờ. Không ngờ, anh còn chưa ra tay, Tô Ánh đã tự sắp xếp để bọn chúng tìm đến tận cửa. Chúng liên tục gọi điện cho anh, nói rằng trong tay có ảnh chụp Đồng Diên đêm đó, lời lẽ đầy dơ bẩn. Lục Huân biết rõ đêm đó căn bản không có chuyện gì xảy ra, Tô Ánh chẳng qua chỉ muốn kích thích anh mà thôi. Dù sao, sắp đến lễ kỷ niệm trường và buổi bảo vệ đồ án rồi. Máy tính của anh có dấu vết bị xâm nhập, thế nên anh dứt khoát tiếp tục cập nhật dữ liệu sai, mà máy tính của giáo sư Liêu mới thực hiện mô phỏng mô hình thực tế. Trước khi buổi lễ khai mạc, anh đã đến quán rượu mà hai tên kia hẹn gặp, lặng lẽ quan sát xung quanh, không ngoài dự đoán, phát hiện ra camera giấu sẵn trong bóng tối. Không sao cả, camera anh mang theo người sẽ ghi lại mọi thứ còn rõ nét hơn. Ai là bọ ngựa, ai là chim sẻ, sớm muộn gì cũng phân định rõ ràng. Lưu manh thì không thể nói lý, mà Lục Huân cũng chẳng có ý định nói lý với chúng. Vậy nên, khi hai tên đó kích anh mãi không được, cuối cùng rút d.a.o lao tới, anh ra tay.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Năm Ván Đấu - Nguyệt Vy Tiểu Thố

Số ký tự: 0