Ngã Hữu Nhất Kiếm (Bản Dịch)

Dập Đầu Cái Trư...

Thanh Phong Loan Thượng

2024-08-31 20:52:55

Tiểu Tháp trầm giọng nói: “Ngươi tự gánh lấy đi! Ta không gánh được nữa đâu!

Diệp Quan lắc đầu cười một tiếng, hắn nhìn thoáng qua Tư Thanh có phần đề phòng bên cạnh, vẻ mặt phức tạp.

Lương tâm!

Giết Tư Thanh là có thể tránh để lại hậu hoạn về sau.

Nhưng việc này trái với lương tâm của hắn.

Bởi vì Tư Thanh chưa từng có thái độ thù địch với hắn và Nạp Lan Ca, hơn nữa người ta còn đưa cho hắn và Nạp Lan Ca hai quả Hỏa Linh.

Bây giờ nếu như vì sợ bại lộ thân phận kiếm khách mà giết đối phương, thế thì bản thân hắn sẽ thành cái dạng gì?

Loại chuyện thế này, hắn không làm được!

Mỗi người khi đối nhân xử thế phải có điểm giới hạn cuối cùng!

Nếu không có điểm giới hạn cuối cùng thì khác gì so với súc sinh chứ?

Tiểu Tháp cũng không nói gì nữa.

Diệp Quan lấy ra một viên Nạp Giới đến trước mặt Nạp Lan Ca, Nạp Lan Ca nhìn hắn, không nói lời nào.

Diệp Quan đưa cho nàng một viên Nạp Giới!

Nạp Lan Ca không nhận lấy.

Diệp Quang nói khẽ: “Nàng hỏi đi, ta sẽ trả lời hết.”

Nạp Lan Ca nhìn thẳng Diệp Quan: “Là kiếm khách?”

Diệp Quan gật đầu.

Nạp Lan Ca im lặng chốc lát rồi nói: “Là gặp gỡ bất ngờ sao?”

Diệp Quan gật đầu.

Nạp Lan Ca gật đầu: “Hóa ra là ta trèo cao rồi!”

Diệp Quan lắc đầu: “Vì sao phải nói như thế vậy?’

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nạp Lan Ca nhìn về phía Diệp Quan, Diệp Quan nghiêm túc nói: “Lẽ nào giữa nam nữ thì không thể có thích một cách đơn thuần sao? Bất kể thân phận, bất kể địa vị, bất kể tiền tài!”

Nạp Lan Ca khóe miệng hơi nhếch lên: “Vậy huynh thích cái gì ở ta?”

Diệp Quan nghiêm túc đáp: “Xinh đẹp!”

Nụ cười nơi khóe miệng Nạp Lan Ca dần dần rộng hơn.

Diệp Quan mỉm cười, đặt viên Nạp Giới vào trong tay Nạp Lan Ca: “Đây là nàng xứng đáng có được.”

Nạp Lan Ca không từ chối, nhận lấy viên nạp giới kia.

Dường như nghĩ tới cái gì, nàng nhìn về phía hai thi thể xa xa: “Tiếp theo xử lý thế nào bây giờ?”

Diệp Quan trầm mặc.

Hai thiên tài đỉnh cao của hai thế gia chết tại chỗ này, đây là một chuyện lớn!

Lúc này, Tư Thanh ở một bên đột nhiên nói: “Ta có thể nói, bọn họ chết là vì yêu thú ở nơi này.”

Diệp Quan cùng Nạp Lan Ca nhìn về phía Tư Thanh, Tư Thanh trầm giọng nói: “Nếu ta tới làm chứng, hai nhà bọn họ ngoài sáng không có lý do gì để chĩa mũi nhọn vào các ngươi, nhưng bọn họ chắc chắn sẽ không chịu để yên, ta có nhà họ Tư để dựa vào, sẽ không có chuyện gì lớn, mà tiểu thư Nạp Lan Ca có Phí đạo sư bảo vệ, nàng cũng sẽ không có chuyện gì…”

Nói đoạn, nàng nhìn về Diệp Quan: “Huynh nhất định sẽ gặp chuyện!”

Diệp Quan im lặng.

Phiền phức rất lớn!

Tư Thanh lại nói: “Ngươi có hai con đường, một, ngươi là kiếm khách, sau lưng nhất định có thế lực huyền bí hoặc là cường giả, nếu bọn họ chịu ra tay giúp đỡ thì ngươi sẽ không có chuyện gì lớn đâu.”

Diệp Quan trong lòng vội vàng nói: “Tháp gia, ngươi có sợ hai đại thế gia Nam Châu không?”

Tiêu Tháp đáp: “Sợ chứ, sợ muốn chết!”

Sắc mặt Diệp Quan trầm xuống: “Ta thấy ngươi rất lợi hại! Ngươi cũng sợ sao?”

Tiểu Tháp bình tĩnh nói: “Dẫu sao cũng bị thương rồi mà!”

Diệp Quan thấp giọng thở dài, sau đó nhìn Tư Thanh: “Nói xem con đường thứ hai đi.”

Tư Thanh giọng nặng nề: “Gia nhập học viện Quan Huyền, nhận được sự che chở của học viện.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Học viện Quan Huyền!

Diệp Quan trầm mặc.

Tư Thanh nói: “Nếu ngươi muốn gia nhập học viện Quan Huyền thì chắc chắn là dễ như trở bàn tay, nhưng nhập học thông thường thì không được, ngươi vẫn phải tìm một vị có cấp bậc đại lão giống như Phí đạo sư, chỉ có cấp bậc cỡ đại lão như các nàng mới không sợ nhà họ Nam và nhà họ Trịnh.”

Diệp Quan khẽ gật đầu: “Ta hiểu rồi!”

Tư Thanh nhìn Diệp Quan một cái, vẻ mặt phức tạp.

Nàng không nghĩ tới gia hỏa luôn một mực khiêm nhường trước mặt này thế mà lại là một vị kiếm khách, hơn nữa, có khi còn là thuật ngự kiếm trong truyền thuyết.

Đáng sợ!

Đúng là nhìn nhầm rồi!

Diệp Quan đột nhiên nói: “Chúng ta tiếp tục đi về phía trước?”

Hai cô nương nhìn Diệp Quan, Diệp Quan trầm giọng: “Nơi này không chỉ có linh mạch, còn có địa mạch, tiếp tục đi vào có lẽ sẽ thu hoạch được nhiều hơn.”

Hai cô nương nhìn nhau một cái, đều rất động lòng!

Diệp Quan cười nói: “Đi!”

Nói đoạn, ba người tiếp tục đi vào trong.

Trên đường đi, ba người lại thu hoạch được không ít thạch anh tím, hơn nữa tất cả đều là thạch anh tím cực phẩm!

Ngoài ra, ba người còn thu được rất nhiều kim tinh.

Thu hoạch dồi dào.

Lúc này, Diệp Quan đột nhiên dừng lại, hắn nhìn về phía bên cạnh hai cô nương: “Các ngươi lùi về phía sau một chút!”

Hai cô nương nhìn về phía Diệp Quan, Diệp Quan giọng nặng nề: “Nơi này quá yên lặng, ta cảm thấy có khả năng có nguy hiểm.”

Nói xong, hắn rút kiếm Hành Đạo ra đi về phía trên cùng.

Nạp Lan Ca nhìn thoáng qua Diệp Quan, hơi hơi mỉm cười rồi cùng đi theo.

Tư Thanh cũng nhìn qua Diệp Quan một cái, không nói lời nào, vội vàng chạy qua.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Ngã Hữu Nhất Kiếm (Bản Dịch)

Số ký tự: 0