Ngây Ngô Xứng Phúc Hắc: Theo Đuổi Nam Thần 1000 Lần
Em gái còn là bạn gái? 4
Mèo Quên Thở
2024-07-24 10:30:55
Mỹ Đình quay sang liếc nhìn Điềm Tâm, sau đó cầm ly thủy tinh rót nước rồi đưa cho cô, cười tủm tỉm nói:
-Điềm Tâm, em ngồi đây một lát đi.
-Được. - Điềm Tâm nhìn Mỹ Đình cười cười, sau đó cầm ly nước ngồi xuống ghế salon trong văn phòng Trần Diệc Nhiên.
-Điềm Tâm, anh của em... - Mỹ đình do dự một chút, vẻ mặt ngượng ngùng sau đó hướng phía cô tiếp tục hỏi:
-Anh của em có bạn gái chưa?
-Hả? - Điềm Tâm sửng sốt một chút, nhìn vẻ mặt ngượng ngùng của Mỹ Đình, trong lòng cảm giác bất an.
-À, việc đó...không phải chị có ý gì với Trần tổng đâu...
Mỹ Đình nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Điềm Tâm, vội vàng xua xua tay nói:
-Chị chỉ thay mặt mấy nhân viên nữ trong công ti hỏi thăm tí thôi...
Điềm Tâm chần chừ không biết trả lời thế nào.
-Việc đó...Mấy cô kia bảo Trần tổng nhiều năm nay không có bạn gái, lại ngày càng đẹp trai như thế... - Mỹ Đình nhỏ giọng lại nói với Điềm Tâm:
-Vì thế mọi người đều thắc mắc anh ấy có phải là...gay hay không?
"Phốc ——!!" Điềm Tâm vừa mới nhấp một ngụm nước liền lập tức phun ra.
-Khục khục...khục khục...Chị nói cái gì?? - Điềm Tâm nhịn không được ho vài tiếng, lúc này mới ngẩng đầu nhìn Mỹ Đình mà hỏi.
-Cái đó có phải... - Mỹ Đình có chút xấu hổ nhìn cô sau đó tiếp tục nhỏ giọng hỏi:
-Anh trai em có phải thích con trai không?
-Làm sao có thể!?? - Vẻ mặt Điềm Tâm kinh hãi, tuy rằng cô cũng đã từng hoài nghi về giới tính của hắn...Nhưng mà...bây giờ...Ha ha ha...Cô hoàn toàn không còn nghi ngờ gì nữa rồi.-Chị cũng đã bảo Trần tổng không thể nào là gay rồi mà! - Mỹ Đình lập tức vui vẻ ra mặt, kép bàn tay nhỏ bé của Điềm Tâm lại mà hỏi:
-Em gái à, em có biết Trần tổng thích mẫu con gái thế nào không?
-Ách...cái này... - Điềm Tâm do dự một chút, trong lòng rối rắm không biết trả lời thế nào, vì vậy đành phải lảng sang chuyện khác:
-Chị Mỹ Đình...Chị với bạn trai chị...thế nào rồi...Em rất lâu rồi không đến đây nên cũng không biết gì nhiều...
Mặt Mỹ Đình biến sắc, sau đó dứt khoát xua tay:
-Đừng nhắc đến hắn nữa, chia tay cũng hơn một năm rồi.
-Chia tay rồi sao? - Điềm Tâm kinh ngạc nhìn chị ta, nghi ngờ nói:
-Tại sao vậy?
-Hắn phản bội chị. - Mỹ Đình nghiến răng nghiến lợi nói với Điềm Tâm.
Điềm Tâm vội vàng gật đầu, an ủi:
-Chị Mỹ Đình, chị cũng đừng quá đau lòng, trên thế giới này vẫn còn nhiều người đàn ông tốt mà.
-Không sao đâu, chị đã sớm không còn để tâm nữa rồi. - Mỹ Đình nhìn Điềm Tâm cười cười, sau đó vẻ mặt kính trọng mà nói:
-Nói đến đàn ông tốt, Điềm Tâm, Trần tổng là nam thần trong mắt chị em trong công ti đấy, anh ấy ngày càng đẹp trai, tính tình lại tốt, có tài nữa. Quan trọng là Trần tổng mỗi ngày đều rất chăm chỉ làm việc, chưa từng bị tai tiếng gì, vả lại cũng chưa thấy anh ấy dắt bạn gái đến công ti bao giờ. Nhiều cô còn mơ mộng được làm bạn gái Trần tổng đấy, mỗi ngày đều chờ ở cửa thang máy để có thể vô tình gặp anh ấy.
Điềm Tâm trong dầu xám xịt nhìn chị ta, một lát sau mới yếu ớt hỏi:
-Anh của em được săn đón tới vậy sao?
-Đó là điều hiển nhiên rồi, à...dĩ nhiên Lục tổng cũng rất được săn đón, nhưng tiếc là anh ấy có bạn gái mất rồi.
-Điềm Tâm, em ngồi đây một lát đi.
-Được. - Điềm Tâm nhìn Mỹ Đình cười cười, sau đó cầm ly nước ngồi xuống ghế salon trong văn phòng Trần Diệc Nhiên.
-Điềm Tâm, anh của em... - Mỹ đình do dự một chút, vẻ mặt ngượng ngùng sau đó hướng phía cô tiếp tục hỏi:
-Anh của em có bạn gái chưa?
-Hả? - Điềm Tâm sửng sốt một chút, nhìn vẻ mặt ngượng ngùng của Mỹ Đình, trong lòng cảm giác bất an.
-À, việc đó...không phải chị có ý gì với Trần tổng đâu...
Mỹ Đình nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Điềm Tâm, vội vàng xua xua tay nói:
-Chị chỉ thay mặt mấy nhân viên nữ trong công ti hỏi thăm tí thôi...
Điềm Tâm chần chừ không biết trả lời thế nào.
-Việc đó...Mấy cô kia bảo Trần tổng nhiều năm nay không có bạn gái, lại ngày càng đẹp trai như thế... - Mỹ Đình nhỏ giọng lại nói với Điềm Tâm:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
-Vì thế mọi người đều thắc mắc anh ấy có phải là...gay hay không?
"Phốc ——!!" Điềm Tâm vừa mới nhấp một ngụm nước liền lập tức phun ra.
-Khục khục...khục khục...Chị nói cái gì?? - Điềm Tâm nhịn không được ho vài tiếng, lúc này mới ngẩng đầu nhìn Mỹ Đình mà hỏi.
-Cái đó có phải... - Mỹ Đình có chút xấu hổ nhìn cô sau đó tiếp tục nhỏ giọng hỏi:
-Anh trai em có phải thích con trai không?
-Làm sao có thể!?? - Vẻ mặt Điềm Tâm kinh hãi, tuy rằng cô cũng đã từng hoài nghi về giới tính của hắn...Nhưng mà...bây giờ...Ha ha ha...Cô hoàn toàn không còn nghi ngờ gì nữa rồi.-Chị cũng đã bảo Trần tổng không thể nào là gay rồi mà! - Mỹ Đình lập tức vui vẻ ra mặt, kép bàn tay nhỏ bé của Điềm Tâm lại mà hỏi:
-Em gái à, em có biết Trần tổng thích mẫu con gái thế nào không?
-Ách...cái này... - Điềm Tâm do dự một chút, trong lòng rối rắm không biết trả lời thế nào, vì vậy đành phải lảng sang chuyện khác:
-Chị Mỹ Đình...Chị với bạn trai chị...thế nào rồi...Em rất lâu rồi không đến đây nên cũng không biết gì nhiều...
Mặt Mỹ Đình biến sắc, sau đó dứt khoát xua tay:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
-Đừng nhắc đến hắn nữa, chia tay cũng hơn một năm rồi.
-Chia tay rồi sao? - Điềm Tâm kinh ngạc nhìn chị ta, nghi ngờ nói:
-Tại sao vậy?
-Hắn phản bội chị. - Mỹ Đình nghiến răng nghiến lợi nói với Điềm Tâm.
Điềm Tâm vội vàng gật đầu, an ủi:
-Chị Mỹ Đình, chị cũng đừng quá đau lòng, trên thế giới này vẫn còn nhiều người đàn ông tốt mà.
-Không sao đâu, chị đã sớm không còn để tâm nữa rồi. - Mỹ Đình nhìn Điềm Tâm cười cười, sau đó vẻ mặt kính trọng mà nói:
-Nói đến đàn ông tốt, Điềm Tâm, Trần tổng là nam thần trong mắt chị em trong công ti đấy, anh ấy ngày càng đẹp trai, tính tình lại tốt, có tài nữa. Quan trọng là Trần tổng mỗi ngày đều rất chăm chỉ làm việc, chưa từng bị tai tiếng gì, vả lại cũng chưa thấy anh ấy dắt bạn gái đến công ti bao giờ. Nhiều cô còn mơ mộng được làm bạn gái Trần tổng đấy, mỗi ngày đều chờ ở cửa thang máy để có thể vô tình gặp anh ấy.
Điềm Tâm trong dầu xám xịt nhìn chị ta, một lát sau mới yếu ớt hỏi:
-Anh của em được săn đón tới vậy sao?
-Đó là điều hiển nhiên rồi, à...dĩ nhiên Lục tổng cũng rất được săn đón, nhưng tiếc là anh ấy có bạn gái mất rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro