Ngây Ngô Xứng Phúc Hắc: Theo Đuổi Nam Thần 1000 Lần

Nghỉ đông, bốn người đi chơi (11)

Mèo Quên Thở

2024-07-24 10:30:55

“Chờ chút…” Điền Tâm đen mặt ngắt lời cô ấy, sau đó hỏi: “Cả trái tim lẫn con người của tớ, là ý gì?”

“Chính là việc cậu sợ người ta như thế đó…” Thẩm Tâm thành thật nhìn Điềm Tâm, sau đó tiếp tục nói: “Tớ nhìn cậu trao cho Diệc Nhiên hoàn toàn cả con người lẫn trái tim, vì vậy liền cảm thấy không thể xác định được tình cảm mà Lục Dật Tiêu dành cho tớ là gì?”

“Tớ làm sao mà biết được.” Điềm Tâm không nhịn được trợn mắt một cái.

“Nói thật, trước đây tớ cảm thấy cái tên này rất không đáng tin cậy, nói thích tớ cũng chẳng qua là tùy tiện nói mà thôi, không biết chừng sau này anh ấy lại thích một nữ sinh khác, sau đó tìm được tình yêu chân chính…” Thẩm Tâm gằn từng chữ nói với Điềm Tâm.

“Cậu suy nghĩ quá nhiều rồi, tớ cảm thấy anh Tiêu đối xử với cậu thật lòng, nếu như không phải vậy, anh ấy cũng đã là một người đàn ông hai mươi bảy tuổi, nhưng vẫn còn là xử nam già…” Điềm Tâm bĩu môi, thuận miệng nói: “Cậu thử nghĩ một chút, lấy thân phận của anh ấy, muốn loại phụ nữ nào mà không có, vì cậu, anh ấy vì cậu mà cam chịu không ít lần, thật sự đúng là gần bùn mà không hôi thối, tắm nước trong mà chẳng lẳng lơ mà…”

“Bớt nói nhảm…” Thẩm Tâm cắt ngang lời của cô, tiếp tục nói: “Sau này tớ suy nghĩ kĩ một chút, cảm thấy với tính cách của mình, nếu Lục Dật Tiêu đã chủ động trêu chọc tớ, vậy mà sau đó lại thay lòng đi thích người khác, có lẽ tớ sẽ không bỏ qua cho anh ấy, hoặc là chém chết, hoặc là thiến, nghĩ như vậy, tớ cảm thấy mình còn chưa từng dùng thử, lại cứ hủy đi như thế, cậu nói xem có phải là rất đáng tiếc có đúng không?”

“…” Điềm Tâm chớp chớp đôi mắt long lanh, đen mặt nhìn cô ấy, đôi môi đỏ mọng mềm mại hơi mấp máy, một lúc lâu sau mới miễn cưỡng thốt ra được một chữ: “Thiến…?”

“Ừm!” Thẩm Tâm gật gật đầu.

“Bà chị của tôi ạ, như vậy là phạm pháp đấy cậu có biết không?” Điềm Tâm trợn mắt lườm cô ấy, từ nhỏ đến lớn, đây là lần đầu tiên, cô cảm thấy Thẩm Tâm dở hơi giống như uống lộn thuốc.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Ý của tớ cũng đại khái giống vậy.” Hai mắt Thẩm Tâm sáng ngời nhìn Điềm Tâm, nghiêm túc nói: “Nghĩ đến đây, tớ quyết định trước tiên cứ lên giường với lục dật tiêu đã rồi nói.” “Con mẹ nó… Cậu đã nghĩ kĩ chưa thế hả…” Điềm Tâm đưa tay xoa xoa mồ hôi lạnh trên trán, bà chị, quyết định này của cậu cũng quá mức cá tính rồi đấy.

“Ừm, đã nghĩ kĩ rồi, cậu nên tranh thủ thời gian đi, rửa mặt xong, chúng ta lái xe đến thành phố W.” Thẩm Tâm gật gật đầu, lấy cốc nước đang đặt ở bồn rửa mặt đưa cho Điềm Tâm, nói: “Mau đánh răng đi.”

“Lái xe? Hai chúng ta lái xe như thế nào?” Điềm Tâm nghi ngờ nhìn cô ấy.

“Tớ lấy xe của mẹ tớ để đi, tớ đã nói với bà ấy là sẽ mượn dùng mấy ngày.” Thẩm Tâm cười híp mắt nhìn cô.

“Vậy mấy ngày này mẹ cậu lấy cái gì để đi?” Điềm Tâm thuận miệng hỏi.

“Vừa đúng cho cha tớ có cơ hội đưa bà ấy đi làm, đây không phải là một cơ hội tuyệt vời để hai người họ ân ái hay sao?” Thẩm Tâm thản nhiên nói với Điềm Tâm, sau đó lại không nhịn được thúc giục cô: “Nhanh lên, nhanh lên, đừng có lằng nhà lằng nhằng nữa.”

“Cậu có bằng lái xê không?” Điềm Tâm vẫn không nhịn được thể hiện sự lo lắng của mình.

“Có mà có mà, chính vào lúc mùa hè sau khi tốt nghiệp cấp ba, tớ liền thi lấy bằng lái, bài thi lí thuyết thì đạt điểm tuyệt đối, thi thực hành lái thì cũng chỉ một lần là đã qua, vậy nên cậu cứ yên tâm đi, đừng nói đây chỉ là một chiếc xe hơi, cậu có cho tớ lái xe bus, tớ cũng có thể đưa cậu đến thành phố W an toàn.” Thẩm Tâm không kiên nhẫn trả lời cô.

“A… Vậy ý cậu chính là, cho dù tớ có cho cậu lái máy múc, cậu cũng có thể đưa tớ đến thành phố W à?” Điềm Tâm ngậm một ngụm nước, thuận miệng hỏi.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Ngây Ngô Xứng Phúc Hắc: Theo Đuổi Nam Thần 1000 Lần

Số ký tự: 0