Nghe Lén Được Tiếng Lòng Của Tiểu Công Chúa, Một Nhà Bạo Quân Đều Hoang Mang.

Chương 44

Phi Huyên Nha

2024-11-09 09:08:12

Edit : Yreny Hồ

Hoàng Thượng không hiểu, Lục hoàng hậu đến cùng là viết cái gì lại có thể để hoàng hậu vừa khóc lại vừa cười như vậy.

【 Rốt cuộc là trong thư viết cái gì vậy a. Lại có thể để cho Hoàng hậu đọc xong đều điên điên dại dại, thật hiếu kì. 】

"Tào công công."

Hoàng Thượng nhìn Tào công công liếc mắt, Tào công công lập tức sáng tỏ, xuống dưới đem phong thư trong tay hoàng hậu đưa cho Hoàng Thượng.

Có thể là thời gian đã lâu, giấy viết có chút ố vàng, mực cũng nhạt rất nhiều, bên trên là nét chữ quen thuộc của Lục hoàng hậu:

Thấy chữ như ngộ, triển tin thư nhan.

Nguyệt nhi, khi muội nhìn thấy phong thư này, có lẽ tỷ tỷ đã không còn sống, kỳ thật tỷ tỷ không hi vọng muội thấy được phong thư này.

Tỷ tỷ thân thể càng ngày càng kém, sợ thời gian không nhiều, cho nên tỷ tỷ cố ý hướng Thái Thượng Hoàng cầu ý chỉ, tỷ tỷ sau khi chết liền để muội làm hoàng hậu.

Chúng ta từ nhỏ cùng nhau lớn lên, tỷ tỷ tin tưởng muội nhất định có thể thật tốt quản lý lục cung, làm hoàng hậu tốt.

Còn có trong bụng ta hài tử, nếu là có thể bình an xuất sinh, nuôi dưỡng ở bên cạnh muội ta cũng yên tâm, tỷ muội của chúng ta tình nghĩa như vậy muội nhất định có thể thật tốt thiện đãi hắn.

Kỳ thật tỷ tỷ không nghĩ muốn để muội tiến cung là vì hậu cung nữ nhân tranh đấu khốc kiệt, nhưng muội đã tiến cung, tỷ tỷ chỉ có thể dốc hết toàn lực bảo hộ muội chu toàn.

Hoàng Thượng đồng ý ta một cái hứa hẹn.

Phong thư này, coi như là tỷ tỷ một lần cuối bảo hộ muội đi!

Hoàng hậu còn đang cười, tiếng khóc bi thương nghẹt trong cổ họng .

Là nàng sai, nàng coi là là bởi vì chính mình tài năng, cho nên Thái Thượng Hoàng mới khiến cho Hoàng Thượng phong nàng là Hoàng hậu, hóa ra là do Lục tỷ tỷ.

Nàng lau lau nước mắt, nhắm lại mắt quỳ tới đất bên trên: "Hoàng thượng, thần thiếp giết chết Lục hoàng hậu, tìm người hãm hại Kim Tướng Quân, mưu hại hoàng tự, lại đem Thái tử giả mạo thành con của mình. Thần thiếp tự biết nghiệp chướng nặng nề, tội không thể tha, nguyện tự xin phế hậu, lấy cái chết tạ tội."

Lý thừa tướng đã bị chấn kinh đến không thể bình tĩnh được, hoàng hậu vậy mà làm nhiều chuyện như vậy, còn đem bàn tay hướng tới triều đình, nếu không phải Hoàng Thượng tin tưởng vững chắc Kim Tướng Quân, chỉ sợ thật đúng là để hoàng hậu đạt được ý nguyện.

Hoàng Thượng căn bản cũng không có ý định lưu nàng, hướng ra phía ngoài hô một tiếng.

"Người tới, đem Phương thị dẫn đi, ban thưởng lụa trắng."

Phương Nguyệt hướng trên mặt đất dập đầu một cái : "Ta còn có việc muốn nhờ."

Thấy Hoàng Thượng không nói lời nào, nàng cho là ngầm đồng ý, tiếp tục nói: "Những việc mà ta làm cùng phụ thân không có quan hệ, ngài ấy chỉ là có hơi cố chấp một chút. Chưa từng có ý nghĩ sẽ gây nên nguy hại cho bách tính. Khẩn cầu Hoàng thượng khai ân cho phụ thân được bình an cáo lão hồi hương."

【 Phương thái sư lão gia hỏa kia chính là không nghĩ mất đi quyền lợi trên tay, chí ít hắn lão Thái sư này còn có ích với Thái tử Hoàng Huynh. 】

Hoàng Thượng tự nhiên biết Phương thái sư không có gây nguy hại gì đến bách tính. Nếu không cũng không đơn giản là cắt chức quan của hắn.

"Trẫm đáp ứng ngươi."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Tạ Hoàng Thượng. " Phương Nguyệt mấp máy môi: "Ta có thể cho Lục tỷ tỷ cắm nén nhang sao?"

Hoàng Thượng lắc đầu: "Trẫm có thể cho phép ngươi gặp mặt phụ thân ngươi một lần."

Hoàng hậu bị mang vào Thiên Lao, Chu ma ma đều xụi lơ quỳ trên mặt đất.

Hoàng hậu nương nương đều bị xử tử, vậy chẳng phải bà cũng sẽ không tránh khỏi liên quan sao.

Đang nghĩ ngợi, Hoàng Thượng đột nhiên nhìn về phía bà: "Chu ma ma nối giáo cho giặc, kéo ra ngoài dùng trượng đánh chết. Về phần người trong cung Phương thị, ai có liên quan đến chuyện này liền dùng trượng đánh chết, tuyệt không buông tha."

Chu ma ma con muốn hô một tiếng, đã bị thị vệ lôi mạnh ra ngoài, như lôi một đồ vật.

Chờ đem đám người đều an bài xong, Hoàng thượng nhìn về phía Thường ma ma:

"Thường Ma Ma, ngươi là muốn ở lại trong cung? Hay là về Thái gia? Hoặc cũng có thể trở về quê nhà trẫm đều ân chuẩn cho ngươi."

【 Thái tử Hoàng Huynh bên người đang cần một người trung thành với chủ nhân như Thường ma ma. Bà theo bên người Lục hoàng hậu đã lâu có thể nói chuyện cũng như an ủi Thái tử hoàng huynh.】

Thái tử đang có ý này, bây giờ hắn không có Thái Tử Phi, để Thường Ma Ma giúp quản lý phủ Thái tử cũng yên tâm.

Không đợi hắn mở miệng, Hoàng Thượng cười nói: "Trẫm nhìn Thái tử bên người cũng không có trung thành ma ma, Thường Ma Ma ngươi nguyện ý liền đi Thái tử cung bên trong đi, Lục hoàng hậu trên trời có linh, nhất định sẽ hết sức vui mừng."

【 Oa, bạo quân ngươi thật sự là quá tuyệt. 】

"Hồi bẩm Hoàng Thượng." Thường Ma Ma ngước mắt nhìn xem Thái tử: "Lão nô nguyện ý, lão nô sẽ đi Thái gia nói rõ ràng."

Dù sao cũng là Thái phu nhân hảo tâm thu lưu nàng, mới khiến cho nàng có thể sống tới ngày nay, giúp nương nương lấy lại công đạo.

"Tạ phụ hoàng."

Hoàng Thượng thở dài một tiếng, để người hộ tống Thường Ma Ma xuất cung đi Thái gia, chợt vỗ nhẹ Thái tử bả vai.

"Đi vì mẫu hậu của con cắm nén nhang đi! Nếu là muốn biết những chuyện liên quan tới nàng, có thể hỏi Thường Ma Ma."

Thường Ma Ma từ lúc Lục hoàng hậu tiến cung vẫn đi theo nàng bên cạnh, so hắn hiểu hơn nhiều.

Thái tử có chút thổn thức không thôi đem Ngu Y Lạc đưa cho Tào công công, cáo lui rời đi.

Lý thừa tướng nghe được cũng vội vàng , đi theo cáo lui rời đi.

"Đưa tiểu công chúa cho trẫm." Hoàng Thượng nhìn Tào công công liếc mắt: "Trẫm cho ngươi đi tẩy bô ở Cung Dũng, ngươi đi tẩy rồi?"

Nếu không phải mới nãy Lạc Nhi xách lên việc này, hắn đều suýt nữa quên.

"Hồi Hoàng Thượng, nô tài đã đi."

Tào công công nói xong nhẹ nhàng ngửi ngửi trên thân có cái gì kỳ quái mùi, sau đó mới yên tâm lại.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Cũng đã tắm rửa sạch sẽ qua."

Tào công công cười cười, thầm nghĩ.

Có thể không rửa sạch sao? Thơm lấy tiểu công chúa, Hoàng Thượng chỉ sợ sẽ cho hắn vĩnh viễn đi tẩy bô ở Cung Dũng.

"Hoàng thượng, là hiện tại viết chiếu chỉ chiếu cáo thiên hạ phế hậu sao?"

Thánh chỉ phế hậu vừa ra, bách tính đại thần chỉ cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Những đại thần còn muốn vì Hoàng hậu cầu tình sau khi biết chuyện, cũng đều bỏ lui.

Đổi lại những người khác, cũng không dám kéo lên việc này.

Bọn hắn cũng không có lá gan đụng đến cơn giận của Hoàng Thượng.

Phương phủ bên kia, Phương thái sư thu được khẩu dụ của Hoàng thượng, đối với tin tức bên ngoài cũng không hề hay biết.

"Tào công công, Hoàng Thượng triệu kiến Thảo Dân là làm có chuyện gì?"

Tào công công ngước mắt nhìn đến Phương thái sư, dĩ vãng luôn có tinh thần giờ đây già đi vài tuổi. Tóc tai hơi lộn xộn, nếp nhăn trên mặt càng nhiều hơn.

"Phương đại nhân không biết bên ngoài xảy ra chuyện gì sao? Hoàng hậu phạm sai lầm bị phế, Hoàng Thượng nhân từ, cố ý cho phép ngươi đi gặp nàng một lần cuối."

Bên cạnh Phương phu nhân không thể tin trừng to mắt: "Như thế nào có thể như vậy được ? Nữ nhi của ta là Thái Thượng Hoàng đích thân phong hoàng hậu, làm sao lại bị phế dễ dàng như vậy được ?"

Nàng vẫn chờ mong nữ nhi đem nhi tử cứu ra đâu, bây giờ dạng này còn có hi vọng gì.

"Lão gia. " Phương phu nhân một cái níu lại Phương thái sư ống tay áo: "Người tiến cung để Nguyệt nhi cầu Hoàng Thượng thả Cường nhi ra đi, hắn là đệ đệ của nàng, nàng không thể thấy chết không cứu a."

Phương thái sư hất tay của nàng ra, cùng Tào công công cùng một chỗ tiến cung.

Tào công công lắc đầu, trong lòng thở dài.

Trách không được hoàng hậu như vậy cố chấp, nguyên lai là có một mẫu thân bất công.

Nữ nhi chuẩn bị chết cũng đều không lắng, mà chỉ quan tâm đến nhi tử phạm tội của mình.

"Để Tào công công chê cười."

Phương thái sư nói xong lời này liền không lên tiếng nữa, trong lòng suy tư nữ nhi rốt cuộc là phạm phải sai lầm gì.

Xe ngựa đi tới cửa cung, Tào công công trực tiếp mang theo Phương thái sư đi đến nơi giam giữ hoàng hậu.

"Phương đại nhân chậm rãi trò chuyện." Sau đó quay người rời đi.

Đang đưa lưng về phía Phương thái sư, hoàng hậu nghe được âm thanh quay người lại. Cười nhẹ một cái nhỏ giọng nói:

"Phụ thân, người đã đến, nữ nhi để người thất vọng rồi."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Nghe Lén Được Tiếng Lòng Của Tiểu Công Chúa, Một Nhà Bạo Quân Đều Hoang Mang.

Số ký tự: 0