Nghe Nói Hoàng Thượng Thích Nam Nhân
Chương 1
Bạch Cung Hậu Tuyển Nhân
2024-07-02 11:32:04
Nghe nói Hoàng Thượng thích nam nhân.
Ta nằm trên long sàng rộng lớn, cẩn thận suy nghĩ một chút, đoạn thời gian trước muội muội ta cũng nói với ta những lời này.
Ta muốn nói đó không phải là tin đồn, mà đó là sự thật.
Lúc đó, ta vẫn nghĩ rằng đầu óc muội muội ta đã bị hư rồi, loại chuyện hoang đường này cũng có thể tin, cho đến khi Hoàng đế ban một bản chiếu thư truyền ta vào cung.
"Hoàng thượng phong Lâm đại tướng quân ngài làm Hoàng hậu." Tiểu thái giám tuyên chỉ nói như vậy với ta.
"Trẫm! Trẫm dù bị người trong thiên hạ chế nhạo, cũng, cũng muốn lấy ngươi!" Tiểu hoàng đế nói như thế với ta.
Sau đó, ta bị kiệu tám người khiêng đưa vào Tiêu Phòng Điện, "cưới" tiểu hoàng đế.
Nghe có vẻ rất vớ vẩn, ta là Trấn Bắc đại tướng quân, luôn nghĩ rằng tiểu hoàng đế sẽ vì áp chế ta mà cưới muội muội ta, nhưng không ngờ tiểu hoàng đế lại độc đoán hơn, trực tiếp lựa chọn ta.
Ta cũng không khách khí, buổi hôm đó sẽ làm y.
"Hoàng thượng không phải là muốn lấy ta sao?" Ta mở cổ áo y ra, theo cổ áo s/ờ vào trong.
Dù sao cũng đã hạ chỉ rồi.
Ta không khách khí mà c/ắn một cái lên cổ của y, hơi mạnh, tiểu hoàng đế khe khẽ ph/ản kh/áng.
"Ta... ta..." Y kinh hoảng thất thố giống hệt nai con bị lạc đường, ngay cả việc tự xưng là "trẫm" cũng quên mất.
"Tử Tiêu ca..." Y khóc nhỏ.
Ta an ủi hôn nhẹ y.
"Đừng sợ, nhắm mắt lại."
Một thiếu niên mười sáu tuổi biết gì chứ? Ngay cả quyền lực cũng có một nửa nằm trong tay ngoại thích, còn một nửa lớn binh quyền nằm trong tay ta.
Cảm giác này thật tốt.
Nghe thấy tiếng khóc của y đã khàn đi, không thể không nói rằng, thật sự rất tiêu hồn.
Dư vị rất tốt.
2.
Ngày thứ hai, Thái hậu đã ra lệnh truyền ta đến.
Ta có thể hiểu được, chắc hẳn những cung nữ ở cửa cung đã báo cáo cho bà ta từ trước.
Tiểu hoàng đế tuổi còn nhỏ đã suy nghĩ rất chu đáo, chọn màu sắc trang phục hoàng hậu là kiểu nam tính.
Trang phục màu vàng sáng, vóc người của ta nếu đứng cạnh tiểu hoàng đế, sợ là có chút không hợp.
"Đêm qua hoàng hậu phục vụ hoàng đế c/ực kh/ổ rồi."
Nữ nhân ngồi trên vị trí cao kia có vẻ chỉ mới hơn ba mươi tuổi, bảo dưỡng rất tốt, nhưng không thể che giấu được ánh mắt tàn nhẫn.
"Đó là bổn phận của thần."
Ta biết mục đích của bà ta, muốn dùng việc ta đã nhập cung làm lý do để giành lấy binh quyền của ta.
"Hoàng hậu đã nhập cung, không cần phải nhúng tay vào các vấn đề của triều đình như trước, từ xưa hậu cung không được tham gia triều chính."
Người thông minh nghe đến đây là hiểu.
Nhưng ta không muốn làm một người thông minh.
"Thần chỉ đảm nhận trách nhiệm phục vụ hoàng thượng vào ban đêm, ban ngày thần vẫn là Trấn Bắc Tướng quân của triều đình."
"Ngươi!"
Ta làm một bộ dầu muối không ăn, Thái Hậu bị chọc tức.
Ta liền nhớ đến tiểu hoàng đế, bị ta giằng co cả đêm, sáng sớm lại phải dậy đi vào triều.
Không biết bây giờ thế nào rồi.
"Nếu Thái hậu không có việc gì khác, thần phải đi đến quân doanh."
Không phải là mẹ con ruột thịt, độ tin cậy có thể còn không bằng ta - một người làm ấm giường.
Thái hậu đập vỡ tách trà.
Ta nằm trên long sàng rộng lớn, cẩn thận suy nghĩ một chút, đoạn thời gian trước muội muội ta cũng nói với ta những lời này.
Ta muốn nói đó không phải là tin đồn, mà đó là sự thật.
Lúc đó, ta vẫn nghĩ rằng đầu óc muội muội ta đã bị hư rồi, loại chuyện hoang đường này cũng có thể tin, cho đến khi Hoàng đế ban một bản chiếu thư truyền ta vào cung.
"Hoàng thượng phong Lâm đại tướng quân ngài làm Hoàng hậu." Tiểu thái giám tuyên chỉ nói như vậy với ta.
"Trẫm! Trẫm dù bị người trong thiên hạ chế nhạo, cũng, cũng muốn lấy ngươi!" Tiểu hoàng đế nói như thế với ta.
Sau đó, ta bị kiệu tám người khiêng đưa vào Tiêu Phòng Điện, "cưới" tiểu hoàng đế.
Nghe có vẻ rất vớ vẩn, ta là Trấn Bắc đại tướng quân, luôn nghĩ rằng tiểu hoàng đế sẽ vì áp chế ta mà cưới muội muội ta, nhưng không ngờ tiểu hoàng đế lại độc đoán hơn, trực tiếp lựa chọn ta.
Ta cũng không khách khí, buổi hôm đó sẽ làm y.
"Hoàng thượng không phải là muốn lấy ta sao?" Ta mở cổ áo y ra, theo cổ áo s/ờ vào trong.
Dù sao cũng đã hạ chỉ rồi.
Ta không khách khí mà c/ắn một cái lên cổ của y, hơi mạnh, tiểu hoàng đế khe khẽ ph/ản kh/áng.
"Ta... ta..." Y kinh hoảng thất thố giống hệt nai con bị lạc đường, ngay cả việc tự xưng là "trẫm" cũng quên mất.
"Tử Tiêu ca..." Y khóc nhỏ.
Ta an ủi hôn nhẹ y.
"Đừng sợ, nhắm mắt lại."
Một thiếu niên mười sáu tuổi biết gì chứ? Ngay cả quyền lực cũng có một nửa nằm trong tay ngoại thích, còn một nửa lớn binh quyền nằm trong tay ta.
Cảm giác này thật tốt.
Nghe thấy tiếng khóc của y đã khàn đi, không thể không nói rằng, thật sự rất tiêu hồn.
Dư vị rất tốt.
2.
Ngày thứ hai, Thái hậu đã ra lệnh truyền ta đến.
Ta có thể hiểu được, chắc hẳn những cung nữ ở cửa cung đã báo cáo cho bà ta từ trước.
Tiểu hoàng đế tuổi còn nhỏ đã suy nghĩ rất chu đáo, chọn màu sắc trang phục hoàng hậu là kiểu nam tính.
Trang phục màu vàng sáng, vóc người của ta nếu đứng cạnh tiểu hoàng đế, sợ là có chút không hợp.
"Đêm qua hoàng hậu phục vụ hoàng đế c/ực kh/ổ rồi."
Nữ nhân ngồi trên vị trí cao kia có vẻ chỉ mới hơn ba mươi tuổi, bảo dưỡng rất tốt, nhưng không thể che giấu được ánh mắt tàn nhẫn.
"Đó là bổn phận của thần."
Ta biết mục đích của bà ta, muốn dùng việc ta đã nhập cung làm lý do để giành lấy binh quyền của ta.
"Hoàng hậu đã nhập cung, không cần phải nhúng tay vào các vấn đề của triều đình như trước, từ xưa hậu cung không được tham gia triều chính."
Người thông minh nghe đến đây là hiểu.
Nhưng ta không muốn làm một người thông minh.
"Thần chỉ đảm nhận trách nhiệm phục vụ hoàng thượng vào ban đêm, ban ngày thần vẫn là Trấn Bắc Tướng quân của triều đình."
"Ngươi!"
Ta làm một bộ dầu muối không ăn, Thái Hậu bị chọc tức.
Ta liền nhớ đến tiểu hoàng đế, bị ta giằng co cả đêm, sáng sớm lại phải dậy đi vào triều.
Không biết bây giờ thế nào rồi.
"Nếu Thái hậu không có việc gì khác, thần phải đi đến quân doanh."
Không phải là mẹ con ruột thịt, độ tin cậy có thể còn không bằng ta - một người làm ấm giường.
Thái hậu đập vỡ tách trà.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro