Nghe Nói Ta Là Sư Tôn Phản Diện Không Thể Cứu Rỗi
Người ta thương
2025-01-03 01:30:20
Ngày hôm đó Diệp Lục Đan không thấy Tiếu Hồ ra mặt nên đành ra về với sự buồn bã.Rõ ràng ban đầu y hôn hắn thì không sao,vậy mà tới lượt hắn thì lại ngượng ngùng biến mất tăm
Vừa về đến cửa thì cổng thì đột nhiên có một cô gái chặn đường hắn,giọng điệu người này chua ngoa:"Cuối cùng cũng lê được cái xác về đến nhà rồi đấy à,dạo này đệ không có ở nhà,làm người tỷ tỷ đây lo lắng muốn chết"
Người đối diện hết lườm nguýt rồi lại cau mày,dường như không hài lòng về việc hắn cứ đi sớm về khuya.Là đại tiểu thư Diệp gia-Diệp An Noãn
Tâm trạng của Diệp Lục Đan vốn đã không được tốt,nay lại gặp tỷ tỷ mở miệng ra là châm biếm này khiến hắn rất khó chịu
Hắn không muốn nhiều lời nên không nói lời nào mà đi thẳng vào nhà luôn
Diệp An Noãn bị phất lờ nên vô cùng tức giận:"Nè tỷ nói sai sao?Không nói thì ai cũng nghĩ đệ đi vào Hồng Liên
Lâu đó"
Diệp Lục Đan nghe xong ba chữ "Hồng Liên Lâu" thì quả nhiên khựng lại.Như tìm được tim đen của hắn, Diệp An nói tiếp:"Y,nếu đó là thật thì đệ thích vị cô nương nào rồi hả?"
Hết cách, Diệp Lục Đan đành quay người nói chuyện trực tiếp với Diệp An Noãn:"Tỷ!Đừng nói đến chuyện đó nữa được không?Đệ không còn đến Hồng Liên Lâu nữa đâu"
Diệp An Noãn khoanh tay,bày ra bộ mặt tức giận:"Vậy thì đệ đi đâu mà đến bây giờ mới về?"
Diệp Lục Đan vẻ mặt không chút biến sắc:"Đệ vào rừng luyện kiếm thôi"
Diệp An Noãn:"Đệ nghĩ tỷ sẽ tin sao?"
Diệp Lục Đan thở dài, cảm thấy tỷ tỷ tra hỏi mình như tù nhân nên khiến hắn bực bội trong lòng,ngoảnh mặt đi không muốn giải thích thêm nữa
Đợi hắn đã vào trong cổng được mấy bước thì Diệp An Noãn lại nói vọng đến:"Cũng không có chuyện gì đâu nhưng mà hai tuần sau đệ sẽ thành thân với Từ tiểu thư Từ Sương"
"Hai bên thông gia đã sắp xếp ổn thỏa,chỉ cần đệ nghe theo thì sao này đệ chắc chắn sẽ có vợ hiền con ngoan"
Lời nói vừa thốt ra đó trong khoảnh khắc làm cho Diệp Lục Đan đừng hình tại chỗ
Hai tuần sau thành thân?Sao tin tức này lại đến một cách đột ngột vậy? Nếu hắn thành thân với Từ Sương rồi thì
Tiểu Hồ của hắn phải làm thế nào đây?
Ánh mắt chợt thay đổi,Diệp Lục Đan quay phắt người lại phản đối:"Đệ không đồng ý!Đệ đã có người trong lòng,không thể lấy Từ Sương được .Vả lại đệ trước nay cũng chỉ xem Từ Sương là muội muội thôi"
Diệp An Noãn dùng thái độ hờ hững nói:"Thông gia đã đồng ý rồi,mà có chuyện gì thì cứ tìm mẫu thân đi".Thoáng dừng chút cô ta nói tiếp: "Làm sao thì làm chứ đừng có làm cái loại chuyện kiểu như đào hôn làm mất mặt Diệp gia"
Diệp Lục Đan siết chặt bàn tay:"Được, đệ sẽ nói với mẫu thân!Đệ nhất định phải hủy bỏ mối hôn sự này!"
Sáng hôm sau Tiểu Hồ vẫn theo thói quen nấp sau gốc cạnh cạnh căn nhà hoang đó quan sát bóng dáng người kia.Diệp Lục Đan không nản lòng,hắn đều đặn ra đây mỗi ngày,hôm nay không ngoại lệ
Cơ mà hình như sắc mặt của hắn không được tốt lắm,hắn ngồi lên tảng đá,lấy một chiếc bánh ngọt trong giỏ ra rồi đìu hiu ăn một mình
Tiểu Hồ muốn ra hỏi lắm nhưng dũng khí của một đại công chúa hồ tộc bỗng nhiên biến mất khi đứng trước một tên con người này rồi
Diệp Lục Đan sau khi ăn chiếc bánh ngọt thì cầm kiếm lên,đứng dậy dáo giác nhìn xung quanh: "Hồ ly chết tiệt nhà cô muốn trốn tránh ta đến khi nào nữa đây?"
Không có tiếng đáp lại.Hắn nói:"Nếu bây giờ cô mà không ra mặt thì ta sẽ phải thành thân với Từ Sương. Hừ, Lúc đó thì ngươi đừng có mà khóc lóc đó nhé?"
Tiểu Hồ ngỡ ngàng bước ra:"Huynh phải thành thân sao?"
Thấy y đã chịu ra mặt, Diệp Lục Đan khẽ mỉm cười:"Đúng rồi,là tiểu thư lá ngọc cành vàng đó"
Tiểu Hồ:"Thành thân tức là giống như cô nương hôm trước ở trên kiệu hoa gì đó hả?"
Diệp Lục Đan:"Ừm,ta sẽ cùng Từ Sương sống cùng nhau một đời một kiếp"
Nhớ đến đoàn kiệu hoa đi ngang qua và lời nói của Diệp Lục Đan khi đó không khỏi làm Tiểu Hồ thất thần trong giây phút
Thành thân có nghĩa hai người sẽ sống chung,có nghĩa là một trong hai có tình cảm với người còn lại.Dù y không biết tình yêu là gì nhưng nghe xong trái tim đột nhiên đau nhói lên
Cảm giác bất an như sắp mất đi thứ quan trọng nhất của của mình nên Tiểu Hồ liền nhe răng giương móng. Y gắn giọng:"Không được!Ta sẽ đi giết ả ta"
Nghe thôi cũng cũng biết nhất định y sẽ làm thật,Diệp Lục Đan sợ có án mạng không cần thiết nên nhanh chóng năm tay y lại
Do vội vàng nên lực kéo hơi mạnh,hai người vô tình trượt chân ngã xuống nền cỏ xanh. Tiểu Hồ nằm đè lên người Diệp Lục Đan,bốn mắt nhìn nhau
Tiểu Hồ:".."
Diệp Lục Đan:"...
Lần này Diệp Lục Đan không có ý định né tránh,sau khi đã thích nghi được với tình huống thì hắn dùng tay đặt ra sau gáy của Tiểu Hồ,nhẹ nhàng ấn xuống gần với hắn hơn
Tiểu Hồ đỏ mặt bịt miệng hắn lại: "Xin lỗi,xin lỗi, xin lỗi...ta không cố tình..."
Nhìn dáng vẻ lúng ta lúng túng của y mà Diệp Lục Đan không giấu được bật cười:"Nàng xin lỗi cái gì cơ chứ?"
Có lẽ vì y không đáp lời nên tạo ra bầu không khí có sự ngượng ngùng.Một trong hai người lại không có ai nói thêm lời nào,tình cảnh vốn đã ngượng ngùng nay càng khó xử
Đến lúc này rồi Diệp Lục Đan đành phải lên tiếng phá vỡ sự yên tĩnh này: "Ngày mai,nàng về nhà cùng ta"
Tiểu Hồ trước hết là ngồi dậy,sau đó bĩu môi:"Về nhà,làm chi?Ta không đi đâu,con người mà biết ta là hồ ly thì chắc chắn sẽ đuổi giết ta mất"
Diệp Lục Đan vươn tay nhéo má Tiểu Hồ,trấn an:"Không sao,ta sẽ bảo vệ nàng,ta không nói thì cũng không ai biết nàng là hồ ly đâu"
Nói đoạn hắn nằm lên đầu gối của y.Tiểu Hồ đỏ mặt:"Ngươi...Lục Đan ngươi đang làm gì vậy?"
Diệp Lục Đan:"Không có gì,chỉ là ta muốn nhìn rõ ràng hơn gương mặt của người ta thương thôi"
Vừa về đến cửa thì cổng thì đột nhiên có một cô gái chặn đường hắn,giọng điệu người này chua ngoa:"Cuối cùng cũng lê được cái xác về đến nhà rồi đấy à,dạo này đệ không có ở nhà,làm người tỷ tỷ đây lo lắng muốn chết"
Người đối diện hết lườm nguýt rồi lại cau mày,dường như không hài lòng về việc hắn cứ đi sớm về khuya.Là đại tiểu thư Diệp gia-Diệp An Noãn
Tâm trạng của Diệp Lục Đan vốn đã không được tốt,nay lại gặp tỷ tỷ mở miệng ra là châm biếm này khiến hắn rất khó chịu
Hắn không muốn nhiều lời nên không nói lời nào mà đi thẳng vào nhà luôn
Diệp An Noãn bị phất lờ nên vô cùng tức giận:"Nè tỷ nói sai sao?Không nói thì ai cũng nghĩ đệ đi vào Hồng Liên
Lâu đó"
Diệp Lục Đan nghe xong ba chữ "Hồng Liên Lâu" thì quả nhiên khựng lại.Như tìm được tim đen của hắn, Diệp An nói tiếp:"Y,nếu đó là thật thì đệ thích vị cô nương nào rồi hả?"
Hết cách, Diệp Lục Đan đành quay người nói chuyện trực tiếp với Diệp An Noãn:"Tỷ!Đừng nói đến chuyện đó nữa được không?Đệ không còn đến Hồng Liên Lâu nữa đâu"
Diệp An Noãn khoanh tay,bày ra bộ mặt tức giận:"Vậy thì đệ đi đâu mà đến bây giờ mới về?"
Diệp Lục Đan vẻ mặt không chút biến sắc:"Đệ vào rừng luyện kiếm thôi"
Diệp An Noãn:"Đệ nghĩ tỷ sẽ tin sao?"
Diệp Lục Đan thở dài, cảm thấy tỷ tỷ tra hỏi mình như tù nhân nên khiến hắn bực bội trong lòng,ngoảnh mặt đi không muốn giải thích thêm nữa
Đợi hắn đã vào trong cổng được mấy bước thì Diệp An Noãn lại nói vọng đến:"Cũng không có chuyện gì đâu nhưng mà hai tuần sau đệ sẽ thành thân với Từ tiểu thư Từ Sương"
"Hai bên thông gia đã sắp xếp ổn thỏa,chỉ cần đệ nghe theo thì sao này đệ chắc chắn sẽ có vợ hiền con ngoan"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lời nói vừa thốt ra đó trong khoảnh khắc làm cho Diệp Lục Đan đừng hình tại chỗ
Hai tuần sau thành thân?Sao tin tức này lại đến một cách đột ngột vậy? Nếu hắn thành thân với Từ Sương rồi thì
Tiểu Hồ của hắn phải làm thế nào đây?
Ánh mắt chợt thay đổi,Diệp Lục Đan quay phắt người lại phản đối:"Đệ không đồng ý!Đệ đã có người trong lòng,không thể lấy Từ Sương được .Vả lại đệ trước nay cũng chỉ xem Từ Sương là muội muội thôi"
Diệp An Noãn dùng thái độ hờ hững nói:"Thông gia đã đồng ý rồi,mà có chuyện gì thì cứ tìm mẫu thân đi".Thoáng dừng chút cô ta nói tiếp: "Làm sao thì làm chứ đừng có làm cái loại chuyện kiểu như đào hôn làm mất mặt Diệp gia"
Diệp Lục Đan siết chặt bàn tay:"Được, đệ sẽ nói với mẫu thân!Đệ nhất định phải hủy bỏ mối hôn sự này!"
Sáng hôm sau Tiểu Hồ vẫn theo thói quen nấp sau gốc cạnh cạnh căn nhà hoang đó quan sát bóng dáng người kia.Diệp Lục Đan không nản lòng,hắn đều đặn ra đây mỗi ngày,hôm nay không ngoại lệ
Cơ mà hình như sắc mặt của hắn không được tốt lắm,hắn ngồi lên tảng đá,lấy một chiếc bánh ngọt trong giỏ ra rồi đìu hiu ăn một mình
Tiểu Hồ muốn ra hỏi lắm nhưng dũng khí của một đại công chúa hồ tộc bỗng nhiên biến mất khi đứng trước một tên con người này rồi
Diệp Lục Đan sau khi ăn chiếc bánh ngọt thì cầm kiếm lên,đứng dậy dáo giác nhìn xung quanh: "Hồ ly chết tiệt nhà cô muốn trốn tránh ta đến khi nào nữa đây?"
Không có tiếng đáp lại.Hắn nói:"Nếu bây giờ cô mà không ra mặt thì ta sẽ phải thành thân với Từ Sương. Hừ, Lúc đó thì ngươi đừng có mà khóc lóc đó nhé?"
Tiểu Hồ ngỡ ngàng bước ra:"Huynh phải thành thân sao?"
Thấy y đã chịu ra mặt, Diệp Lục Đan khẽ mỉm cười:"Đúng rồi,là tiểu thư lá ngọc cành vàng đó"
Tiểu Hồ:"Thành thân tức là giống như cô nương hôm trước ở trên kiệu hoa gì đó hả?"
Diệp Lục Đan:"Ừm,ta sẽ cùng Từ Sương sống cùng nhau một đời một kiếp"
Nhớ đến đoàn kiệu hoa đi ngang qua và lời nói của Diệp Lục Đan khi đó không khỏi làm Tiểu Hồ thất thần trong giây phút
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thành thân có nghĩa hai người sẽ sống chung,có nghĩa là một trong hai có tình cảm với người còn lại.Dù y không biết tình yêu là gì nhưng nghe xong trái tim đột nhiên đau nhói lên
Cảm giác bất an như sắp mất đi thứ quan trọng nhất của của mình nên Tiểu Hồ liền nhe răng giương móng. Y gắn giọng:"Không được!Ta sẽ đi giết ả ta"
Nghe thôi cũng cũng biết nhất định y sẽ làm thật,Diệp Lục Đan sợ có án mạng không cần thiết nên nhanh chóng năm tay y lại
Do vội vàng nên lực kéo hơi mạnh,hai người vô tình trượt chân ngã xuống nền cỏ xanh. Tiểu Hồ nằm đè lên người Diệp Lục Đan,bốn mắt nhìn nhau
Tiểu Hồ:".."
Diệp Lục Đan:"...
Lần này Diệp Lục Đan không có ý định né tránh,sau khi đã thích nghi được với tình huống thì hắn dùng tay đặt ra sau gáy của Tiểu Hồ,nhẹ nhàng ấn xuống gần với hắn hơn
Tiểu Hồ đỏ mặt bịt miệng hắn lại: "Xin lỗi,xin lỗi, xin lỗi...ta không cố tình..."
Nhìn dáng vẻ lúng ta lúng túng của y mà Diệp Lục Đan không giấu được bật cười:"Nàng xin lỗi cái gì cơ chứ?"
Có lẽ vì y không đáp lời nên tạo ra bầu không khí có sự ngượng ngùng.Một trong hai người lại không có ai nói thêm lời nào,tình cảnh vốn đã ngượng ngùng nay càng khó xử
Đến lúc này rồi Diệp Lục Đan đành phải lên tiếng phá vỡ sự yên tĩnh này: "Ngày mai,nàng về nhà cùng ta"
Tiểu Hồ trước hết là ngồi dậy,sau đó bĩu môi:"Về nhà,làm chi?Ta không đi đâu,con người mà biết ta là hồ ly thì chắc chắn sẽ đuổi giết ta mất"
Diệp Lục Đan vươn tay nhéo má Tiểu Hồ,trấn an:"Không sao,ta sẽ bảo vệ nàng,ta không nói thì cũng không ai biết nàng là hồ ly đâu"
Nói đoạn hắn nằm lên đầu gối của y.Tiểu Hồ đỏ mặt:"Ngươi...Lục Đan ngươi đang làm gì vậy?"
Diệp Lục Đan:"Không có gì,chỉ là ta muốn nhìn rõ ràng hơn gương mặt của người ta thương thôi"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro