Đây là thẻ bài...
Yên Hỏa Thành Thành
2025-02-26 12:50:13
Trên bầu trời.
Phi thuyền bay trong lặng lẽ.
Libertas ngồi gần cửa sổ phi thuyền, nhìn ngắm mặt đất đen kịt bên ngoài.
"Sau khi chết, có thể sống lại tại một nơi an bình như này, thực ra cũng được coi
là may mắn trong bất hạnh, ngươi thấy sao?" Hắn ta cảm khái.
"May mắn chúng ta không rơi xuống khu vực mà khắp nơi đều có tồn tại ngủ
say." Liễu Bình nói.
Hắn ngẩng đầu, quan sát bốn phía.
Từng hàng chữ nhỏ hiện lên trên đỉnh đầu các hành khách:
[Người bình thường.]
[Người bình thường.]
[Chức nghiệp giả cấp hai, Hiệp hội chuyển phát nhanh.]
[Người bình thường.]
[Chức nghiệp giả cấp năm, tín đồ Cửu Dực Đọa Thiên Thần.]
[Chức nghiệp giả cấp một, tín đồ Cửu Dực Đọa Thiên Thần.]
[Người bình thường.]
[Chức nghiệp giả cấp hai, tín đồ Cửu Dực Đọa Thiên Thần.]
[…]
Một trăm hai mươi hành khách.
Mười tám vị tín đồ.
Nhân số thờ phụng Tà Thần đang gia tăng với tốc độ chóng mặt.
Có lẽ đây là bởi vì phát biểu của vị Hoàng đế kia...
Nếu như trong phạm vi một tỷ kylomet vuông chỉ còn lại một quốc gia loài
người thì điều này thực sự làm cho người ta sinh ra cảm giác tuyệt vọng.
Mà tông giáo lại là nơi gửi gắm tinh thần tốt nhất.
"Chúng ta có thể rơi vào Đế quốc, đúng là một loại may mắn." Libertas nói.
"Đáng tiếc những thiếu niên của lớp anh niên tảo thệ, đều chết trận tại thời điểm
thủ thành." Liễu Bình nói.
Liễu Bình nói:
"Nghe nói ban đầu Đế quốc kỳ vọng rất cao về lớp chúng ta..."
"Ồ? Ngươi nghe ngóng được tin tức gì sao?" Liễu Bình hỏi.
ố ấ ế ế ố
"Muốn tập hợp tất cả thiếu niên chúng ta tới biên giới Đế quốc cũng không phải
là một chuyện đơn giản, ta nghe nói bởi vì chuyện này mà Danh Sách đã tiêu
hao rất nhiều năng lượng." Libertas nói.
Hắn ta nhún vai, thở dài nói: "Kết quả chỉ còn lại năm người sống sót, một trong
số đó còn trở thành tín đồ của quái vật."
Liễu Bình cũng gật đầu.
Nói thật, Hoa Tình Không và Tiêu Mộng La đều có thiên phú vượt xa người
bình thường, nếu như các nàng có thể trưởng thành, chắc hẳn có thể vượt qua
những chức nghiệp giả khác.
Libertas cũng có năng lực vượt xa chức nghiệp giả bình thường.
Bọn họ cũng mới mười mấy tuổi mà thôi.
Nếu như dành cho bọn họ đầy đủ thời gian, trợ giúp bọn họ trưởng thành...
Nếu là như vậy, Đế quốc sẽ có thu hoạch cực lớn.
Libertas đứng dậy, nói: "Đi, ra ngoài hút điếu thuốc chứ?"
Liễu Bình lắc đầu nói: "Ngươi đi đi."
Libertas quay người đi khỏi khoang hành khách.
Liễu Bình lại nhìn lướt qua khoang thuyền.
Mười tám tên tín đồ...
Ngồi chúng một chiếc phi thuyền, đây là duyên phận, không thể lãng phí.
Hắn ngồi im bất động, mà trong tay áo lại có một thanh đao vươn ra, chém nhẹ
phía dưới mặt bàn.
Một cơn gió vô hình lướt nhanh ra ngoài.
Ngay lập tức, mười tám vị hành khách đều đi ngủ (hôn mê).
Ngay sau đó, từng hàng chữ nhỏ hiện lên:
[Ngươi sử dụng đao thuật - Xuân Phong Trảm.]
[Ngươi tiêu hao 1 điểm hồn lực.]
[Bởi vì đao thuật này ẩn chứa năng lực Cứu Tử Phù Thương, ngươi cũng thu
hoạch được hồn lực: ]
[Hồn lực +1;]
[Hồn lực +3;]
[Hồn lực +4;]
[Hồn lực +1;]
[...]
Liễu Bình gật đầu với vẻ hài lòng.
Thịt muỗi cũng là thịt, chỉ cần có thu hoạch, làm sao có thể buông tha chứ?
ồ ắ ấ
Hồn lực của hắn được tích lũy rất nhanh chóng.
Chỉ thiếu một điểm Hồn lực cuối cùng là có thể thăng cấp rồi.
Lúc này, một giọng nói dịu dàng từ loa phóng thanh phát ra:
"Các vị hành khách thân mến, còn một giờ nữa chúng ta có thể tới Hoàng
thành."
Một giờ.
Cũng nhanh thôi...
Đi tới Bộ tư lệnh một chuyến, xem xem có thể lấy được thi thể của côn trùng
hay không.
Liễu Bình đang trầm tư suy nghĩ, thế nhưng đột nhiên...
Phi thuyền rung mạnh.
Không ít vật phẩm từ trên bàn rơi xuống đất, những người đang đứng cũng liên
tục té ngã.
Tiếng ồn ào vang lên.
Mọi người đều kêu gào, la hét.
Giọng nói dịu dàng kia lại phát ra từ loa phóng thanh:
"Các vị khách hàng thân mến, chúng ta gặp phải luồng khí lưu rất mạnh, xin
hãy ngồi tại chỗ của mình, không nên di động."
Khí lưu mạnh sao?
Lông mày Liễu Bình nhíu lại.
Cảm giác vừa rồi, tại sao lại giống với sóng xung kích sinh ra khi năng lượng va
chạm với nhau, mà không phải là luồng khí lưu mạnh chứ...
Hắn tiện tay mở màn hình trên bàn.
Trên màn hình, xuất hiện hình ảnh mơ hồ của Hoàng thành, một người phóng
viên đang điên cuồng hét lên:
"Mọi người nhìn kìa, hai tên tập kích Hoàng cung đang ở trên không!"
"Bọn họ muốn ám sát Hoàng đế bệ hạ!"
Trên bầu trời sau lưng người phóng viên này, có hai chấm đen nhỏ đang lơ lửng
bất động.
Một giọng nữ xuyên qua trời cao, để mỗi người nghe được rõ ràng:
"Hiện thân đi, Hoàng đế Đế quốc tôn kính, ngươi không phải là người, ta có thể
cảm ứng được điều này."
Trong Hoàng cung không truyền ra bất cứ động tĩnh gì.
Mà xung quanh Hoàng cung, càng ngày càng nhiều quân nhân xuất hiện, bày
trận nghênh địch.
Trên bầu trời.
ầ ấ
Một giọng nói khác cười nói: "Chúng ta không có ác ý, chỉ yêu cầu ngươi xuất
hiện gặp mặt một lần, để xác nhận ngươi có phải là mục tiêu mà chúng ta muốn
tìm hay không."
Theo thanh âm của hắn ta vang lên, vô số nhánh cây xuất hiện từ trong hư
không, quấn chặt mỗi một quân nhân.
Dù bọn họ giãy giụa như thế nào đi nữa, đều không thể thoát khỏi nhánh cây
này.
Giọng nữ vang lên lần nữa: "Tới đi, xuất hiện gặp mặt chúng ta đi."
Trong Hoàng cung vẫn không có động tĩnh gì.
Một lúc lâu sau, giọng nói của Hoàng đế mới vang lên:
"Danh Sách, đóng lại tất cả thiết bị thông tin cùng giám thị."
"Để ta tới gặp mặt hai vị quý khách không rõ lai lịch này."
Giọng nói lạnh lùng của Danh sách Chiến Tranh cũng vang lên: "Tuân lệnh!"
Màn hình tối đen đi.
Tất cả thiết bị thông tin đều mất kết nối.
Libertas vội vàng chạy tới, hét lớn: "Không ổn, Liễu Bình!"
Liễu Bình ngẩng đầu nhìn tới.
Lại thấy Libertas cầm một tấm thẻ bài trong tay.
Trên thẻ bài có viết một hàng chữ:
[Hạ cánh khẩn cấp, hoặc chết!]
Liễu Bình hỏi: "Đây là thẻ bài đề nghị của ngươi?"
"Đúng vậy, vừa mới qua mười hai giờ, khi phi thuyền lắc lư thì ta cảm thấy lo
lắng, cho nên rút tấm thẻ bài này ra." Libertas thở hổn hển nói.
Liễu Bình bỗng đứng dậy, quát khẽ: "Đi! Đi tới phòng điều khiển!"
Thẻ bài đề nghị của Libertas, cũng được coi là năng lực hệ thần bí.
Loại năng lực mang tính bói toán này, trong tất cả các hệ thống sức mạnh đều
không thể coi thường được.
Mà tại trong Vĩnh Dạ, năng lực hệ thần bí là tối cao!
Phi thuyền bay trong lặng lẽ.
Libertas ngồi gần cửa sổ phi thuyền, nhìn ngắm mặt đất đen kịt bên ngoài.
"Sau khi chết, có thể sống lại tại một nơi an bình như này, thực ra cũng được coi
là may mắn trong bất hạnh, ngươi thấy sao?" Hắn ta cảm khái.
"May mắn chúng ta không rơi xuống khu vực mà khắp nơi đều có tồn tại ngủ
say." Liễu Bình nói.
Hắn ngẩng đầu, quan sát bốn phía.
Từng hàng chữ nhỏ hiện lên trên đỉnh đầu các hành khách:
[Người bình thường.]
[Người bình thường.]
[Chức nghiệp giả cấp hai, Hiệp hội chuyển phát nhanh.]
[Người bình thường.]
[Chức nghiệp giả cấp năm, tín đồ Cửu Dực Đọa Thiên Thần.]
[Chức nghiệp giả cấp một, tín đồ Cửu Dực Đọa Thiên Thần.]
[Người bình thường.]
[Chức nghiệp giả cấp hai, tín đồ Cửu Dực Đọa Thiên Thần.]
[…]
Một trăm hai mươi hành khách.
Mười tám vị tín đồ.
Nhân số thờ phụng Tà Thần đang gia tăng với tốc độ chóng mặt.
Có lẽ đây là bởi vì phát biểu của vị Hoàng đế kia...
Nếu như trong phạm vi một tỷ kylomet vuông chỉ còn lại một quốc gia loài
người thì điều này thực sự làm cho người ta sinh ra cảm giác tuyệt vọng.
Mà tông giáo lại là nơi gửi gắm tinh thần tốt nhất.
"Chúng ta có thể rơi vào Đế quốc, đúng là một loại may mắn." Libertas nói.
"Đáng tiếc những thiếu niên của lớp anh niên tảo thệ, đều chết trận tại thời điểm
thủ thành." Liễu Bình nói.
Liễu Bình nói:
"Nghe nói ban đầu Đế quốc kỳ vọng rất cao về lớp chúng ta..."
"Ồ? Ngươi nghe ngóng được tin tức gì sao?" Liễu Bình hỏi.
ố ấ ế ế ố
"Muốn tập hợp tất cả thiếu niên chúng ta tới biên giới Đế quốc cũng không phải
là một chuyện đơn giản, ta nghe nói bởi vì chuyện này mà Danh Sách đã tiêu
hao rất nhiều năng lượng." Libertas nói.
Hắn ta nhún vai, thở dài nói: "Kết quả chỉ còn lại năm người sống sót, một trong
số đó còn trở thành tín đồ của quái vật."
Liễu Bình cũng gật đầu.
Nói thật, Hoa Tình Không và Tiêu Mộng La đều có thiên phú vượt xa người
bình thường, nếu như các nàng có thể trưởng thành, chắc hẳn có thể vượt qua
những chức nghiệp giả khác.
Libertas cũng có năng lực vượt xa chức nghiệp giả bình thường.
Bọn họ cũng mới mười mấy tuổi mà thôi.
Nếu như dành cho bọn họ đầy đủ thời gian, trợ giúp bọn họ trưởng thành...
Nếu là như vậy, Đế quốc sẽ có thu hoạch cực lớn.
Libertas đứng dậy, nói: "Đi, ra ngoài hút điếu thuốc chứ?"
Liễu Bình lắc đầu nói: "Ngươi đi đi."
Libertas quay người đi khỏi khoang hành khách.
Liễu Bình lại nhìn lướt qua khoang thuyền.
Mười tám tên tín đồ...
Ngồi chúng một chiếc phi thuyền, đây là duyên phận, không thể lãng phí.
Hắn ngồi im bất động, mà trong tay áo lại có một thanh đao vươn ra, chém nhẹ
phía dưới mặt bàn.
Một cơn gió vô hình lướt nhanh ra ngoài.
Ngay lập tức, mười tám vị hành khách đều đi ngủ (hôn mê).
Ngay sau đó, từng hàng chữ nhỏ hiện lên:
[Ngươi sử dụng đao thuật - Xuân Phong Trảm.]
[Ngươi tiêu hao 1 điểm hồn lực.]
[Bởi vì đao thuật này ẩn chứa năng lực Cứu Tử Phù Thương, ngươi cũng thu
hoạch được hồn lực: ]
[Hồn lực +1;]
[Hồn lực +3;]
[Hồn lực +4;]
[Hồn lực +1;]
[...]
Liễu Bình gật đầu với vẻ hài lòng.
Thịt muỗi cũng là thịt, chỉ cần có thu hoạch, làm sao có thể buông tha chứ?
ồ ắ ấ
Hồn lực của hắn được tích lũy rất nhanh chóng.
Chỉ thiếu một điểm Hồn lực cuối cùng là có thể thăng cấp rồi.
Lúc này, một giọng nói dịu dàng từ loa phóng thanh phát ra:
"Các vị hành khách thân mến, còn một giờ nữa chúng ta có thể tới Hoàng
thành."
Một giờ.
Cũng nhanh thôi...
Đi tới Bộ tư lệnh một chuyến, xem xem có thể lấy được thi thể của côn trùng
hay không.
Liễu Bình đang trầm tư suy nghĩ, thế nhưng đột nhiên...
Phi thuyền rung mạnh.
Không ít vật phẩm từ trên bàn rơi xuống đất, những người đang đứng cũng liên
tục té ngã.
Tiếng ồn ào vang lên.
Mọi người đều kêu gào, la hét.
Giọng nói dịu dàng kia lại phát ra từ loa phóng thanh:
"Các vị khách hàng thân mến, chúng ta gặp phải luồng khí lưu rất mạnh, xin
hãy ngồi tại chỗ của mình, không nên di động."
Khí lưu mạnh sao?
Lông mày Liễu Bình nhíu lại.
Cảm giác vừa rồi, tại sao lại giống với sóng xung kích sinh ra khi năng lượng va
chạm với nhau, mà không phải là luồng khí lưu mạnh chứ...
Hắn tiện tay mở màn hình trên bàn.
Trên màn hình, xuất hiện hình ảnh mơ hồ của Hoàng thành, một người phóng
viên đang điên cuồng hét lên:
"Mọi người nhìn kìa, hai tên tập kích Hoàng cung đang ở trên không!"
"Bọn họ muốn ám sát Hoàng đế bệ hạ!"
Trên bầu trời sau lưng người phóng viên này, có hai chấm đen nhỏ đang lơ lửng
bất động.
Một giọng nữ xuyên qua trời cao, để mỗi người nghe được rõ ràng:
"Hiện thân đi, Hoàng đế Đế quốc tôn kính, ngươi không phải là người, ta có thể
cảm ứng được điều này."
Trong Hoàng cung không truyền ra bất cứ động tĩnh gì.
Mà xung quanh Hoàng cung, càng ngày càng nhiều quân nhân xuất hiện, bày
trận nghênh địch.
Trên bầu trời.
ầ ấ
Một giọng nói khác cười nói: "Chúng ta không có ác ý, chỉ yêu cầu ngươi xuất
hiện gặp mặt một lần, để xác nhận ngươi có phải là mục tiêu mà chúng ta muốn
tìm hay không."
Theo thanh âm của hắn ta vang lên, vô số nhánh cây xuất hiện từ trong hư
không, quấn chặt mỗi một quân nhân.
Dù bọn họ giãy giụa như thế nào đi nữa, đều không thể thoát khỏi nhánh cây
này.
Giọng nữ vang lên lần nữa: "Tới đi, xuất hiện gặp mặt chúng ta đi."
Trong Hoàng cung vẫn không có động tĩnh gì.
Một lúc lâu sau, giọng nói của Hoàng đế mới vang lên:
"Danh Sách, đóng lại tất cả thiết bị thông tin cùng giám thị."
"Để ta tới gặp mặt hai vị quý khách không rõ lai lịch này."
Giọng nói lạnh lùng của Danh sách Chiến Tranh cũng vang lên: "Tuân lệnh!"
Màn hình tối đen đi.
Tất cả thiết bị thông tin đều mất kết nối.
Libertas vội vàng chạy tới, hét lớn: "Không ổn, Liễu Bình!"
Liễu Bình ngẩng đầu nhìn tới.
Lại thấy Libertas cầm một tấm thẻ bài trong tay.
Trên thẻ bài có viết một hàng chữ:
[Hạ cánh khẩn cấp, hoặc chết!]
Liễu Bình hỏi: "Đây là thẻ bài đề nghị của ngươi?"
"Đúng vậy, vừa mới qua mười hai giờ, khi phi thuyền lắc lư thì ta cảm thấy lo
lắng, cho nên rút tấm thẻ bài này ra." Libertas thở hổn hển nói.
Liễu Bình bỗng đứng dậy, quát khẽ: "Đi! Đi tới phòng điều khiển!"
Thẻ bài đề nghị của Libertas, cũng được coi là năng lực hệ thần bí.
Loại năng lực mang tính bói toán này, trong tất cả các hệ thống sức mạnh đều
không thể coi thường được.
Mà tại trong Vĩnh Dạ, năng lực hệ thần bí là tối cao!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro