Đoàn tụ
Yên Hỏa Thành Thành
2025-02-26 12:50:13
“Cho nên ngươi vẫn luôn có năng lực đặc biệt, mỗi mười hai giờ là có thể đạt
được một lá bài kiến nghị?” Liễu Bình cầm lấy thẻ bài của Libertas, cảm thấy
hứng thú nên cất tiếng hỏi.
Libertas nói: “Đúng vậy, vốn dĩ đây là át chủ bài của ta, nếu không phải vì tìm
ngươi thì ta sẽ không để lộ ra.”
“Đa tạ.”
“Khách sáo cái gì.”
“Liễu Bình,” Hoa Tình Không nghiêm mặt nói: “Thật xin lỗi, thời khắc kia ta bị
Linh thao túng thân thể, không thể ở lại sóng vai chiến đấu với ngươi.”
“Không có việc gì, Linh của ngươi đã đưa ra lựa chọn chính xác nhất, chúng ta
căn bản không phải đối thủ của con quái vật kia.” Liễu Bình trấn an đối phương.
“Không phải như thế, ta tuyệt đối không để bất cứ tồn tại nào thay ta làm chủ
chuyện chiến đấu —— Cho dù là một vị Linh.” Hoa Tình Không nghiêm nghị
nói.
Cô mở tay ra, để Liễu Bình nhìn thấy một thẻ bài bị xé nát trong tay mình.
“Đây là thẻ bài linh môi, ta đã hủy diệt nó rồi, sau này ta sẽ không triệu hoán vị
Linh kia nữa.”
Liễu Bình nhìn thật sâu vào Hoa Tình Không, nói: “Ta chưa từng trách ngươi,
về sau càng không trách ngươi.”
Trên thực tế, đây mới là phương thức hành sự của một cường giả.
—— Vật triệu hoán lại có thể làm chủ thay cho chức nghiệp giả, tính ra chức
nghiệp giả kia là cái gì? Con rối?
“Vậy là tốt rồi.” Hoa Tình Không cười nhạt nói.
Liễu Bình lại nhìn phía Tiêu Mộng La.
Đôi mắt cô đã đỏ bừng, khuôn mặt tiều tụy đi mấy phần, từ lúc phát hiện Liễu
Bình thì ánh mắt cô chưa từng dời đi một khắc nào cả.
“Sao các ngươi đều tới đây?” Liễu Bình hỏi.
Libertas liếc nhìn Tiêu Mộng La một cái, thở dài nói: “Nàng không tìm thấy
ngươi, mà ta gia nhập hiệp hội thích khách, thường xuyên có thể đạt được một ít
tin tức, biết các ngươi từng xuất hiện ở trấn Hàn Chùy.”
“Lão sư của ngươi có trở về hoàng thành một chuyến, ta đi hỏi ông ta, nghe nói
ngươi sẽ đi ghi danh hội học thuật Bác Vật Giả.” Tiêu Mộng La nói.
“Vậy cũng không cần đặc biệt đến đây một chuyến.” Liễu Bình nói.
“Ngươi còn không rõ đã xảy ra cái gì,” Tiêu Mộng La nghiêm túc nói: “Hoàng
đế bệ hạ hạ lệnh tru sát tất cả những người thăm dò vương quốc Tích Lan, mà
ế ấ ố ầ ấ
Libertas nói các ngươi đến trấn Hàn Chùy cách vương quốc Tích Lan gần nhất,
ta biết tình huống không ổn, cần phải tự mình lại đây một chuyến.”
Hoa Tình Không nói chen vào: “Liễu Bình, hiện tại ngươi và ta đều đang trong
trạng thái bị truy nã.”
Liễu Bình nhìn nhìn Libertas, lại nhìn về phía Tiêu Mộng La, trong lòng có chút
cảm động.
“Tình huống đã tệ như vậy rồi sao?” Hắn nhẹ nhàng mà nói.
“Thật ra cũng không phải hoàn toàn như thế, dù sao thì mặt ngoài chúng ta chỉ
là nhân viên thăm dò nguồn năng lượng của đế quốc, trên mệnh lệnh bắt giữ
chúng ta có viết là vì chúng ta tới quá gần vương quốc Tích Lan mà thôi.” Hoa
Tình Không nói.
“Bọn họ không biết thân phận thật sự của chúng ta.” Liễu Bình nói.
“Đúng vậy.” Hoa Tình Không nói.
Cô lấy ra một cái thẻ thân phận hoàn toàn mới rồi đưa cho Liễu Bình.
Liễu Bình nhận lấy rồi nhìn, bất ngờ hỏi: “Lính gác biên cảnh, Lý Triều
Nguyên?”
“Ngươi và ta đều có thân phận dự phòng đặc biệt,” Hoa Tình Không nói: “Hai
ngày sau, Tổng tư lệnh đại nhân sẽ thị sát dọc theo biên cảnh, đến lúc đó chúng
ta sẽ đại diện cho binh lính, trở lại bên cạnh hắn rồi báo cáo sự kiện lần này.”
“Vì sao không trực tiếp liên lạc với danh sách chiến tranh?” Liễu Bình hỏi.
Ba người nhìn nhau, trên mặt đều hiện ra vẻ lo lắng khôn kể.
Hoa Tình Không nói: “Danh sách chiến tranh đã không còn hưởng ứng bất cứ
kêu gọi nào, tiến vào trạng thái hoàn toàn phong bế.”
Liễu Bình nói tiếp: “Vậy đế quốc ——”
Libertas thở dài, nói: “Đế quốc đã bắt đầu giao rất nhiều chuyện cho nhân loại
tự mình xử lý.”
“Giáo hội phát triển rất nhanh, hoàng đế bệ hạ công khai ủng hộ các loại tôn
giáo, hơn nữa ——”
“Hắn huỷ bỏ hiệp hội Bác Học Giả, tất cả đoàn thể có liên quan đến Bác Vật
Học Giả có đều bị giải tán.”
Liễu Bình im lặng lắng nghe.
Hiệp hội Bác Học Giả là người thăm dò thế giới chưa biết, là nền tảng trợ giúp
danh sách học tập các loại tri thức mới, cũng đạt được tình báo để càng mạnh
thêm một bước.
Hiện tại, hiệp hội Bác Học Giả đã hoàn toàn bị đánh tan.
Vậy thì phiền phức rồi đây.
…
ế
“Một khi danh sách bị phong bế, người thường còn đỡ một chút, nhưng chức
nghiệp giả thì phiền phức to.” Liễu Bình nói.
“Phiền phức thế nào?” Libertas hỏi.
“Không thể gia tăng cấp bậc chức nghiệp.” Liễu Bình nói.
Ba người nhìn nhau, trên mặt lại không có quá nhiều gợn sóng.
“Danh sách tuy không hưởng ứng các loại thỉnh cầu, nhưng nó vẫn duy trì công
năng cơ bản, ví dụ như cơ chế thăng cấp.” Libertas nói.
“Nếu không thì Đế quốc đã sớm đại loạn.” Hoa Tình Không nói.
Tiêu Mộng La nói: “Hiện tại quan trọng nhất chính là, ngươi có bị thương hay
không?”
“Ta ổn cả, các ngươi xem, trùng hợp là vị trí ta đứng không bị chôn vùi.” Liễu
Bình nói.
Mấy người bọn họ nhìn lại phía sau hắn.
Quả nhiên, đoạn đường hầm chỗ Liễu Bình đứng vẫn còn nguyên vẹn.
“Con quái vật kia đâu?” Hoa Tình Không hỏi.
“Không biết bị chôn ở nơi nào.” Liễu Bình nhún vai nói.
“Cũng may.” Hoa Tình Không thở phào một cái.
Cô lấy ra mấy bộ chế phục binh lính rồi nói: “Nếu đã tìm được Liễu Bình, vậy
chúng ta lập tức đi đến trạm gác để báo danh, chờ đợi Tổng tư lệnh đại nhân
đến biên cảnh thị sát.”
“Trạm gác có bao nhiêu người?” Liễu Bình hỏi.
“Không có ai, chỉ khởi động khi có yêu cầu, là trạm gác bí ẩn trực thuộc quân
đội.” Hoa Tình Không nói.
“Như vậy thì tốt, ta và Tiêu Mộng La cũng có thể đến đó chờ các ngươi kết thúc
nhiệm vụ, sau đó cùng nhau trở về Hoàng thành.” Libertas nói.
Bốn người thay chế phục binh lính, bước lên con đường từng đi qua kia.
được một lá bài kiến nghị?” Liễu Bình cầm lấy thẻ bài của Libertas, cảm thấy
hứng thú nên cất tiếng hỏi.
Libertas nói: “Đúng vậy, vốn dĩ đây là át chủ bài của ta, nếu không phải vì tìm
ngươi thì ta sẽ không để lộ ra.”
“Đa tạ.”
“Khách sáo cái gì.”
“Liễu Bình,” Hoa Tình Không nghiêm mặt nói: “Thật xin lỗi, thời khắc kia ta bị
Linh thao túng thân thể, không thể ở lại sóng vai chiến đấu với ngươi.”
“Không có việc gì, Linh của ngươi đã đưa ra lựa chọn chính xác nhất, chúng ta
căn bản không phải đối thủ của con quái vật kia.” Liễu Bình trấn an đối phương.
“Không phải như thế, ta tuyệt đối không để bất cứ tồn tại nào thay ta làm chủ
chuyện chiến đấu —— Cho dù là một vị Linh.” Hoa Tình Không nghiêm nghị
nói.
Cô mở tay ra, để Liễu Bình nhìn thấy một thẻ bài bị xé nát trong tay mình.
“Đây là thẻ bài linh môi, ta đã hủy diệt nó rồi, sau này ta sẽ không triệu hoán vị
Linh kia nữa.”
Liễu Bình nhìn thật sâu vào Hoa Tình Không, nói: “Ta chưa từng trách ngươi,
về sau càng không trách ngươi.”
Trên thực tế, đây mới là phương thức hành sự của một cường giả.
—— Vật triệu hoán lại có thể làm chủ thay cho chức nghiệp giả, tính ra chức
nghiệp giả kia là cái gì? Con rối?
“Vậy là tốt rồi.” Hoa Tình Không cười nhạt nói.
Liễu Bình lại nhìn phía Tiêu Mộng La.
Đôi mắt cô đã đỏ bừng, khuôn mặt tiều tụy đi mấy phần, từ lúc phát hiện Liễu
Bình thì ánh mắt cô chưa từng dời đi một khắc nào cả.
“Sao các ngươi đều tới đây?” Liễu Bình hỏi.
Libertas liếc nhìn Tiêu Mộng La một cái, thở dài nói: “Nàng không tìm thấy
ngươi, mà ta gia nhập hiệp hội thích khách, thường xuyên có thể đạt được một ít
tin tức, biết các ngươi từng xuất hiện ở trấn Hàn Chùy.”
“Lão sư của ngươi có trở về hoàng thành một chuyến, ta đi hỏi ông ta, nghe nói
ngươi sẽ đi ghi danh hội học thuật Bác Vật Giả.” Tiêu Mộng La nói.
“Vậy cũng không cần đặc biệt đến đây một chuyến.” Liễu Bình nói.
“Ngươi còn không rõ đã xảy ra cái gì,” Tiêu Mộng La nghiêm túc nói: “Hoàng
đế bệ hạ hạ lệnh tru sát tất cả những người thăm dò vương quốc Tích Lan, mà
ế ấ ố ầ ấ
Libertas nói các ngươi đến trấn Hàn Chùy cách vương quốc Tích Lan gần nhất,
ta biết tình huống không ổn, cần phải tự mình lại đây một chuyến.”
Hoa Tình Không nói chen vào: “Liễu Bình, hiện tại ngươi và ta đều đang trong
trạng thái bị truy nã.”
Liễu Bình nhìn nhìn Libertas, lại nhìn về phía Tiêu Mộng La, trong lòng có chút
cảm động.
“Tình huống đã tệ như vậy rồi sao?” Hắn nhẹ nhàng mà nói.
“Thật ra cũng không phải hoàn toàn như thế, dù sao thì mặt ngoài chúng ta chỉ
là nhân viên thăm dò nguồn năng lượng của đế quốc, trên mệnh lệnh bắt giữ
chúng ta có viết là vì chúng ta tới quá gần vương quốc Tích Lan mà thôi.” Hoa
Tình Không nói.
“Bọn họ không biết thân phận thật sự của chúng ta.” Liễu Bình nói.
“Đúng vậy.” Hoa Tình Không nói.
Cô lấy ra một cái thẻ thân phận hoàn toàn mới rồi đưa cho Liễu Bình.
Liễu Bình nhận lấy rồi nhìn, bất ngờ hỏi: “Lính gác biên cảnh, Lý Triều
Nguyên?”
“Ngươi và ta đều có thân phận dự phòng đặc biệt,” Hoa Tình Không nói: “Hai
ngày sau, Tổng tư lệnh đại nhân sẽ thị sát dọc theo biên cảnh, đến lúc đó chúng
ta sẽ đại diện cho binh lính, trở lại bên cạnh hắn rồi báo cáo sự kiện lần này.”
“Vì sao không trực tiếp liên lạc với danh sách chiến tranh?” Liễu Bình hỏi.
Ba người nhìn nhau, trên mặt đều hiện ra vẻ lo lắng khôn kể.
Hoa Tình Không nói: “Danh sách chiến tranh đã không còn hưởng ứng bất cứ
kêu gọi nào, tiến vào trạng thái hoàn toàn phong bế.”
Liễu Bình nói tiếp: “Vậy đế quốc ——”
Libertas thở dài, nói: “Đế quốc đã bắt đầu giao rất nhiều chuyện cho nhân loại
tự mình xử lý.”
“Giáo hội phát triển rất nhanh, hoàng đế bệ hạ công khai ủng hộ các loại tôn
giáo, hơn nữa ——”
“Hắn huỷ bỏ hiệp hội Bác Học Giả, tất cả đoàn thể có liên quan đến Bác Vật
Học Giả có đều bị giải tán.”
Liễu Bình im lặng lắng nghe.
Hiệp hội Bác Học Giả là người thăm dò thế giới chưa biết, là nền tảng trợ giúp
danh sách học tập các loại tri thức mới, cũng đạt được tình báo để càng mạnh
thêm một bước.
Hiện tại, hiệp hội Bác Học Giả đã hoàn toàn bị đánh tan.
Vậy thì phiền phức rồi đây.
…
ế
“Một khi danh sách bị phong bế, người thường còn đỡ một chút, nhưng chức
nghiệp giả thì phiền phức to.” Liễu Bình nói.
“Phiền phức thế nào?” Libertas hỏi.
“Không thể gia tăng cấp bậc chức nghiệp.” Liễu Bình nói.
Ba người nhìn nhau, trên mặt lại không có quá nhiều gợn sóng.
“Danh sách tuy không hưởng ứng các loại thỉnh cầu, nhưng nó vẫn duy trì công
năng cơ bản, ví dụ như cơ chế thăng cấp.” Libertas nói.
“Nếu không thì Đế quốc đã sớm đại loạn.” Hoa Tình Không nói.
Tiêu Mộng La nói: “Hiện tại quan trọng nhất chính là, ngươi có bị thương hay
không?”
“Ta ổn cả, các ngươi xem, trùng hợp là vị trí ta đứng không bị chôn vùi.” Liễu
Bình nói.
Mấy người bọn họ nhìn lại phía sau hắn.
Quả nhiên, đoạn đường hầm chỗ Liễu Bình đứng vẫn còn nguyên vẹn.
“Con quái vật kia đâu?” Hoa Tình Không hỏi.
“Không biết bị chôn ở nơi nào.” Liễu Bình nhún vai nói.
“Cũng may.” Hoa Tình Không thở phào một cái.
Cô lấy ra mấy bộ chế phục binh lính rồi nói: “Nếu đã tìm được Liễu Bình, vậy
chúng ta lập tức đi đến trạm gác để báo danh, chờ đợi Tổng tư lệnh đại nhân
đến biên cảnh thị sát.”
“Trạm gác có bao nhiêu người?” Liễu Bình hỏi.
“Không có ai, chỉ khởi động khi có yêu cầu, là trạm gác bí ẩn trực thuộc quân
đội.” Hoa Tình Không nói.
“Như vậy thì tốt, ta và Tiêu Mộng La cũng có thể đến đó chờ các ngươi kết thúc
nhiệm vụ, sau đó cùng nhau trở về Hoàng thành.” Libertas nói.
Bốn người thay chế phục binh lính, bước lên con đường từng đi qua kia.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro