Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục

"Khi nói chuyện...

Yên Hỏa Thành Thành

2025-02-27 07:15:38

"Thế giới Tu Hành xuất hiện hiện tượng thiên trụy cực kỳ khủng bố, thế nhưng
đã kết thúc rồi." Liễu Bình giải thích.
Hắn phát hiện mấy người này lại lộ ra vẻ tiếc nuối.
"Hả? Thế nào?" Liễu Bình hỏi.
"Đáng tiếc chúng ta không ở nơi đó, mà cậu cũng không hiểu sự kiện đó có ý
nghĩa như thế nào." Lão K nói.
"Khi hiện tượng thiên trụy xuất hiện, sẽ có rất nhiều vật quý giá rơi xuống, tùy ý
nhặt vài thứ là có thể phát tài." Người bán rượu nói.
Liễu Bình cúi đầu, không để những người khác thấy được nét mặt của hắn.
Phát tài?
Các ngươi nghiêm túc sao?
Quái vật kia, ngay cả cô bé kia đều không thể đánh thắng nó.
"Muốn phát tài... đợi tới ban đêm rồi chúng ta tới đó nhặt không được sao?"
Liễu Bình nhún vai, nói.
"Ban đêm? Đợi tới buổi tối, những người tu hành kia đã nhặt hết bảo vật đi rồi."
Karadu thở dài, nói.
"Liễu Bình, tin tức vừa rồi của cậu đáng tin hay không?" Người bán rượu hỏi.
"Rất đáng tin." Liễu Bình nói.
Hắn lựa chọn những sự kiện có thể nói đã diễn ra trong thế giới Tử Vong cho
Người bán rượu biết.
Người bán rượu nắm chặt nắm đấm, đập mạnh lên mặt bàn.
"Khốn kiếp... mấy tên khốn tại Sương Thiết trấn kia có thể có tác dụng chút
đỉnh nào hay không! Làm sao lại hết bị giết chết, lại có kẻ còn bị quái vật lột da
đoạt xác chứ?"
Hắn ta khá là kích động.
Liễu Bình nói với vẻ bình tĩnh: "Có lẽ là thiên trụy dẫn tới biến đổi lớn như vậy,
cho nên mới liên quan tới cả Sương Thiết trấn, làm cho thị trấn đó bị hủy diệt."
Thực ra nếu như nghĩ lại, cho dù là người hiểu rõ ràng về thế giới Tu Hành như
mình, cũng gặp gỡ Chúa tể Chân Hồng, lại bị quái vật Kim Đan truy lùng, cuối
cùng nếu không phải cùng chiến tuyến với Chúa tể Chân Hồng, có lẽ mình đã
không thể ngăn cản được người hầu của Thẩm phán giả.
Đổi lại thành người khác?
Chỉ có chữ chết mà thôi.
ế ố ể
Có lẽ thế giới này vốn cũng nguy hiểm như vậy.
Người bán rượu đã bình tĩnh trở lại, thở dài nói: "Đã có tình báo chính xác vậy
thì không thể trách chúng ta, chúng ta cũng chỉ bị liên lụy mà thôi, tin tưởng sau
khi người phía trên điều tra rõ ràng thì sẽ điều động càng nhiều tài nguyên cho
chúng ta hơn."
"Họ sẽ làm vậy sao?" Liễu Bình hỏi.
"Họ cần phải làm như vậy, nếu không về sau làm gì còn ai dám canh giữ tại một
thị trấn nhỏ nơi biên giới nữa chứ?" Người bán rượu nói.
Lão K hỏi: "Như vậy, Người bán rượu tại Sương Thiết trấn vừa rồi..."
"Không thể sống lại, linh hồn của hắn ta đã bị quái vật thu hồi." Người bán rượu
nói.
Mấy người trở nên im lặng.
Trước Vĩnh Dạ, cái chết bình thường lại là một chuyện tốt tràn đầy may mắn.
Liễu Bình nhìn về phía thủ lĩnh Karadu, hỏi: "Ông thì thế nào, có vấn đề gì
không?"
"Đều tốt, không có việc gì, thế nhưng ta cũng không thể tìm ra nguyên nhân làm
cho quái vật nổi điên." Karadu nói.
Ông ta còn mỉm cười, bổ sung: "Làm cách nào mà cậu có thể phát hiện kẻ đó là
quái vật?"
"Khi nói chuyện lại sơ hở trăm chỗ, không giống loài người."
Liễu Bình tùy tiện nói một câu nói dối không thể lộ tẩy.
Keng... keng... keng...
Từng đợt tiếng chuông vang lên.
Mấy người vội vàng nhìn về phía bên ngoài trấn nhỏ.
Ánh nắng càng ngày càng yếu.
Bên trong hoang dã, bóng đêm dần dần tới gần.
Ban đêm tới.
Alger tựa cằm trên tấm chắn, nói với mọi người: "Nói thật đi, chỉ dựa vào mấy
người chúng ta mà muốn thủ vững cả đêm tới, quá khó khăn..."
Liễu Bình nhìn tấm chắn kia, cũng bắt đầu kiểm tra vật phẩm của mình.
Đao, Tuyết Ảnh.
Cây quạt đã hỏng, tương đương không có.
Túi trữ vật và linh thạch.
Đấu lạp.
Chiến giáp.
ấ ế ể
Trận bàn... thứ này có tác dụng lớn nhất, thế nhưng không thể dùng trước mặt
người khác được, cần cất giấu.
Nếu không thì làm sao có thể giải thích được một người nhặt rác như mình, lại
có thể học được kiến thức về trận pháp cao thâm trong vòng hai ngày được chứ?
Không ai tin tưởng được cả.
Những vật còn lại...
Tu hành đan.
Lá phù hại người còn hơn nửa nữa.
Lá phù rỗng còn mấy bó nữa...
Thế nhưng bây giờ mình lại không có thời gian để chế phù, linh lực cũng không
thể dùng để chế phù được, nếu không ban đêm mà không có linh lực, làm cách
nào chiến đấu?
Liễu Bình nhìn về phía Người bán rượu.
Trong ấn tượng của mình, Người bán rượu chính là tồn tại kỳ diệu nhất trên thị
trấn này, là người có phương pháp tốt nhất.
Nếu như ngay cả Người bán rượu cũng không có cách nào, vậy chỉ dựa vào mấy
người này thật sự không có khả năng bảo vệ Ám Vụ trấn.
Không bảo vệ được, chỉ có thể trốn, chạy về phía hoang dã...
Thực ra khi bóng đêm xuất hiện, trốn tránh cũng không có ý nghĩa quá lớn.
Dù sao toàn bộ thế giới đều hợp với thế giới Tử VOng, sẽ xuất hiện vô số địa
hình của thế giới Tử Vong, làm cho người ta không biết nên đi hướng nào.
"Người bán rượu, ngươi có cách nào hỗ trợ hay không?" Karadu hỏi.
"Các ngươi canh giữ trước đi, để ta khôi phục lại chút, nếu như các ngươi không
ngăn nổi, ta lại nghĩ cách ra tay." Người bán rượu thở dài, nói.
Keng... keng... keng!
Tiếng chuông lần thứ hai vang lên.
Mấy Người gác đêm đành phải đứng dậy, đi ra phía ngoài thị trấn.
"Như vậy, bốn người chúng ta, mỗi một người canh giữ một phương hướng."
Karadu nói.
"Đông tây nam bắc, tường thành bốn phía, khoảng cách lẫn nhau quá xa, không
thể nhìn thấy lẫn nhau được, cho nên không thể cứu viện kịp thời." Lão K nói.
"Khi sắp chết hãy hét lớn một tiếng, ít nhất cũng phải truyền tới âm thanh, làm
cho người khác có thể chuẩn bị tâm lý." Liễu Bình nói.
"Ý kiến hay." Alger khen ngợi.
Đúng lúc này, tiếng chuông lại vang lên.
Từng hàng chữ nhỏ xuất hiện trong hư không:
[Chú ý!]
[Không gian xuất hiện sự thay đổi, thế giới Tử Vong đã hợp lại với thế giới hiện
tại.]
[Một loại pháp tắc cực kỳ hiếm gặp đang chủ đạo hai thế giới.]
[Mọi sự vật nhận pháp tắc thế giới: 'Tử Vong Lan Tràn' ảnh hưởng.]
[Thuyết minh: Toàn bộ Sinh giới bị thế giới Tử Vong bao phủ, tốt nhất là ngươi
hãy hoạt động trong phạm vi của thị trấn, nếu không sẽ có khả năng bị 'Tử Vong
Lan Tràn' cuốn vào thế giới Tử Vong, không thể trở về.]
Bắt đầu!
Bóng đêm từ bốn phía kéo tới, dần dần tới gần, hoàn toàn bao phủ Ám Vụ trấn
vào trong.
Bốn người chia ra hành động, nhanh chóng leo lên tường thành mà mình canh
giữ.
Liễu Bình phụ trách mặt tường thành phía tây.
Hoang dã bên ngoài đã biến thành thế giới Tử Vong, quang cảnh đìu hiu tàn lụi.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục

Số ký tự: 0