Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục

Tử linh hồn và...

Yên Hỏa Thành Thành

2025-02-27 13:01:08

Hỏa Nha ngẫm lại cũng cảm thấy hợp lý, nó cố lấy can đảm lần mò về phía
trước.
Lúc đi ngang qua hàng dấu chân kia, nó dùng sức nhảy dựng, nhảy qua dấu
chân đó.
Một hàng chữ nhỏ hiện lên trước mắt nó:
“Ngươi phát hiện nơi mai táng tử linh hồn.”
“Giá trị kinh nghiệm +2%.”
Hỏa Nha dần tăng nhanh tốc độ
Đột nhiên.
Nó lại dừng!
Chỉ thấy nó thả chậm bước chân, ngửi nhẹ một vòng chung quanh, mặt mang vẻ
bàng hoàng mà nhìn mấy tảng đá phía trước.
“Làm sao vậy?” Liễu Bình cảnh giác hỏi.
Hỏa Nha không trả lời.
Nó do dự một lúc lâu, sau đó chọn lấy một tảng đá rồi chậm rãi nâng chân sau
lên.
Đi kèm với một tràng âm thanh “Xè xè xè”, Hỏa Nha phát ra tiếng kêu to vui
sướng.
Thì ra là đi tiểu!
Liễu Bình nhẹ nhàng thở ra.
Sau một trận run run, Hỏa Nha lại phấn chấn tinh thần rồi bắt đầu chạy như bay
về phía trước.
Trước khi đi, nó quay đầu lại nhìn nhìn kiệt tác của mình.
“Ấu ấu!”
Hỏa Nha phát ra một tràng tiếng tru chói tai.
“Lại làm sao nữa?” Liễu Bình bất đắc dĩ hỏi.
Hỏa Nha nhe răng để lộ ra cái răng giả kia, giúp răng giả nhìn thấy được tình
cảnh phía trước.
Chỉ thấy trên mặt đất đầy đá lỏm chỏm phía trước xuất hiện vô số những dấu
chân rậm rạp.
Những dấu chân này bò lên từ cái hố sâu, chúng trùng trùng điệp điệp đan xen
vào nhau, kéo dài hướng tới điểm cuối con đường nhỏ sương mù lượn lờ kia.
Liễu Bình giật mình.
ế ế ố
Nếu nói có một hai ma quỷ giả chết trốn chạy thì còn hợp lý.
Nhưng dấu chân trên mặt đất có ma quỷ, cũng có nhân loại, chúng chằng chịt cứ
như tất cả những người chết đi đều đã sống lại.
Bọn chúng bò lên trên hố sâu, toàn bộ đi về hướng Đế quốc Ma Quỷ đằng xa.
Liễu Bình thở sâu.
Tại sao lại như vậy?
Ma quỷ vừa mới đi lại xuất hiện chuyện quỷ dị như thế.
Chẳng lẽ chúng vừa rời khỏi thì toàn bộ quốc gia đã bị Trầm Miên Giả không
biết nào đó chiếm cứ?
“Chúng ta mặc kệ những việc này, chỉ cần vòng qua cái hố là được rồi.” Liễu
Bình an ủi.
Hỏa Nha phát ra một tiếng kêu nhỏ, sau đó lại bắt đầu chạy vội.
Lần này, tốc độ của nó tăng lên rõ ràng, hiển nhiên đã dùng hết toàn lực, muốn
mau chóng rời khỏi nơi này.
Sàn sạt... Sàn sạt...
Trong bóng đêm tĩnh mịch, chỉ có thể nghe thấy tiếng vang phát ra trong lúc
Hỏa Nha chạy vội.
Nó đi dọc theo bên cạnh cái hố mà chạy thẳng một mạch về phía trước
Nhưng mà, những dấu chân trên mặt đất càng ngày càng dày đặc, có vài vị trí
dấu chân còn để lại vết máu màu đen.
Tất cả dấu chân đều kéo dài về một phương hướng.
Mà phương hướng kia chính là hướng mà Hỏa Nha muốn xuyên qua.
Không có cách nào khác, Hỏa Nha chỉ có thể căng da đầu chạy nhanh một mạch
về phía trước.
Hố sâu bị ném lại ở sau người, mà sương mù phía trước tản ra hai bên, để lộ ra
một con sông vẩn đục.
Đây là một con sông lớn, gần như không nhìn thấy được điểm cuối, phóng mắt
nhìn ra xa, chỉ có thể trông thấy một mảnh đất mơ hồ màu đen cực kỳ xa xôi ở
bờ bên kia.
Số lượng ma quỷ và nhân loại nhiều không đếm được đang đứng ở bờ sông,
chúng đứng đó không nhúc nhích.
Chỉ thấy trên người đám ma quỷ và nhân loại đó đều mặc chiến giáp đã rách
nát, tay cầm binh khí đã tổn hại, trên người trên mặt đều là những vết thương đã
cũ.
Tử linh hồn!
Đây đều là những linh hồn đã chết trong chiến tranh!
ằ ế ồ
Bởi vì đủ loại nguyên nhân, tuy rằng chúng hao hết sức mạnh linh hồn, nhưng
thân thể vẫn chưa tiêu tán, mà bị chôn trong cái hố khổng lồ kia.
Mà hiện tại, tất cả chúng đều thức tỉnh và cùng đứng trước con sông vẩn đục
này.
Bọn chúng im hơi lặng tiếng mà đứng đó, cứ như đang chờ đợi cái gì.
Cảnh tượng này mang đến cảm giác quỷ dị nói không nên lời.
Lúc Hỏa Nha xuất hiện, đám ma quỷ và nhân loại đó đồng thời quay đầu rồi
nhìn thoáng qua nó.
Khi phát hiện chỉ là một con chó, đám ma quỷ và nhân loại lại chậm rãi chuyển
ánh mắt đi.
Hỏa Nha đã sớm bị dọa dừng bước không dám đi nữa, thậm chí cầm lòng không
đậu mà kẹp chặt cái đuôi.
Nhưng kế tiếp, không có bất cứ ma quỷ hoặc nhân loại nào liếc nhìn nó nữa.
Có lẽ là bởi vì cấp bậc quá thấp?
Hỏa Nha thật cẩn thận tới gần những tử linh hồn đó.
Vẫn không ai đoái hoài đến nó.
Nó không biết làm sao, đành phải nhếch môi để lộ ra cái răng giả kia.
Nhân cơ hội này, Liễu Bình nhìn thoáng qua những ma quỷ và nhân loại đó.
Chỉ một thoáng, trên đỉnh đầu đám ma quỷ và nhân loại đều hiện ra một hàng
chữ nhỏ tương tự:
“Con rối???”
Con rối?
Liễu Bình thở dài trong lòng.
Không cần bàn cãi gì nữa, có thể khiến tất cả tử linh hồn sống lại để làm con
rối, nhất định là một Trầm Miên Giả.
Ma quỷ mới đi chưa được bao lâu thì đã thật sự xuất hiện một Trầm Miên Giả.
“Chúng ta tránh qua một bên, từ từ quan sát đi.” Liễu Bình nói.
Vừa dứt lời, Hỏa Nha cực kỳ nhanh nhẹn trốn sau một tảng đá lớn.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Cũng không biết trải qua bao lâu, trong nước sông truyền đến một tiếng gầm gừ.
Chỉ thấy từng con cá lớn dài mấy chục mét trồi lên mặt nước, mở to hốc mắt
trống trơn nhìn về hướng đám ma quỷ và nhân loại trên bờ.
Những ma quỷ và nhân loại đó sôi nổi nhảy lên lưng từng con cá lớn.
Thân thể con cá lớn vừa động thì đã bơi sâu xuống dòng nước.
Liễu Bình lẳng lặng quan sát cảnh tượng này, bỗng nói: “Hỏa Nha, đi, nghĩ cách
leo lên lưng một con cá đi.”
“Gâu?” Hỏa Nha phát ra âm thanh nghi ngờ.
“Dù sao chúng nó cũng làm lơ sự tồn tại của ngươi, trong sông có cái gì đó, chỉ
dựa vào ngươi thì không thể bơi qua được, cho dù là ta cũng không dám tùy tiện
xuống nước, còn không bằng nhân cơ hội này đánh cược một phen, xem có thể
trà trộn vào hay không?” Liễu Bình nói.
Hỏa Nha cắn chặt răng, thò đầu ra từ sau lưng cục đá, sau đó nhanh chóng chạy
tới bờ sông.
Giống như vừa rồi, đám ma quỷ và nhân loại kia đều làm lơ nó.
Nó đi theo một đám nhân loại nhảy lên lưng cá, thật cẩn thận trốn dưới chân
một đại hán cường tráng.
Đợi mấy giây sau.
Con cá bắt đầu bơi lội.
Nó chở một đám ma quỷ và nhân loại bơi tới bờ bên kia.
Lúc này, tên đại hán cường tráng kia bỗng cúi đầu, liếc nhìn Hỏa Nha một cái.
Hắn ta chậm rãi ngồi xổm xuống, xé xuống một mảnh vẩy cá từ trên lưng cá,
cắt vỡ ngón tay nhanh chóng viết một câu:
“Chó con đừng sợ, chỉ cần ngươi giúp ta, ta cũng sẽ giúp ngươi.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục

Số ký tự: 0