Nghịch Lý

Chương 14

Lưu Tô

2024-08-18 16:39:35

Lăng Tư Nam đi ra từ trong phòng, thấp thỏm bất an liếc nhìn em trai đang ngồi trên bàn ở phòng ăn.

Phòng ở của nhà họ Lăng thực sự rất lớn, thiết kế lệch tầng của phòng khách cũng làm tăng thêm vẻ hiện đại cho cả căn hộ, phòng bếp bán mở, phòng ăn và phòng khách được nối với nhau, đứng từ bậc tam cấp đã có thể xem mọi thứ thỏa thích.

Lăng Thanh Viễn mặc một chiếc áo hoodie có mũ cùng với một chiếc quần jean, bộ dáng uể oải dựa vào thành ghế, ngón tay thon dài đặt lên mặt bàn, gõ nhẹ từng cái một.

Bên ngoài cửa kính sát đất trong suốt chiếm hết toàn bộ bức tường, có tia nắng ban mai chiếu vào. Mái tóc ngắn màu nâu đen của hắn được phủ lên vầng sáng càng thêm nhẹ nhàng và mềm mại. Hắn dịu dàng ngẩng đầu lên, cùng với khuôn mặt trẻ trung tràn đầy collagen, trông vừa đơn thuần lại vô hại.

Đeo kính mắt là một dáng vẻ, nhưng bỏ kính xuống lại là một dáng vẻ khác.

Nhưng mà suy cho cùng thì vẫn là một kẻ bụng dạ đen tối.

Lăng Tư Nam oán thầm.

Lăng Thanh Viễn nhìn thấy chị gái đi ra khỏi phòng, vô thức nhìn sang.

Trước khi đoàn tụ, hắn vẫn luôn nhìn chị gái thông qua ảnh chụp.

Bác Hai đưa Weibo của Lăng Tư Nam cho Lăng Thanh Viễn xem, Lăng Thanh Viễn chỉ nhìn qua một lần đã nhớ rõ.

Ban đầu, hắn cũng chỉ nhìn một cách tùy tiện, muốn biết Lăng Tư Nam đã hoàn toàn quên mất mình rốt cuộc đang sống thoải mái như thế nào, bời vì ngũ quan của Lăng Tư Nam có chút tương tự với mình, hắn càng chú ý đến hơn.

Di truyền đã quyết định Lăng Tư Nam vốn là một mỹ nhân, hiếm có cô gái xinh đẹp nào ở độ tuổi này lại không thích chụp ảnh tự sướng.

Lăng Tư Nam thường chụp ảnh tự sướng ở nhiều nơi hoặc chụp ảnh cùng bạn bè —— trường học, cửa hàng trà sữa, trước gương trong nhà, bên cạnh cây ngô đồng ở góc phố…

Có khi là văn nghệ tiểu thanh tân, có khi lại làm quái trung nhị.

Trong khi Lăng Thanh Viễn trải qua cuộc sống đơn điệu, nhàm chán, thì sẽ không nhịn được mà lướt xem Weibo của Lăng Tư Nam.

Hai người sinh ra trong cùng một gia đình, nhưng sống ở hai thế giới khác nhau.

Hắn sẽ cười tự giễu mình, sau đó lấy lại điện thoại, lại đi đúng quỹ đạo của mình lần nữa.

Thế nhưng giờ khắc này, cô đang đứng trước mặt mình.

Mặc chiếc váy ngắn màu xanh da trời có hoa màu trắng, đôi chân dài cân đối mất tự nhiên khép lại, cọ xát vào nhau.

Đôi mắt trần đầy linh khí khẽ nhướng lên, đáy mắt dường như có ánh nước, dù không mở miệng lại giống như đang khẩn cầu, ánh mắt vô tình ra hiệu.

Như thể đang sống động đứng trước mặt hắn.

Nhịp tim của Lăng Thanh Viễn bỗng ngừng lại nửa giây. Bắt gặp ánh mắt của cô, hắn ra vẻ bình tĩnh cầm lấy đũa.

“Đổi xong rồi?”

Lăng Tư Nam lên tiếng trả lời, nắm chặt váy đi đến cạnh bàn ăn —— còn chưa đến mùa hè, cái váy này có hơi ngắn, nhưng trong nhà hôm nay vì em trai mở điều hòa không khí sưởi ấm, cho nên cũng không thấy lạnh.

Lăng Thanh Viễn liếc cô một cái: “Túm cái gì, dù sao đã bị tôi nhìn thấy rồi.”

Lăng Tư Nam cau mày nhìn hắn: “Cậu đã nhìn thấy cái gì, cậu…” đều đã che giấu dưới lớp chăn rồi, cô mới không tin hắn có thể thể nhìn rõ, nói tới đây cô phát hiện trong bát của Lăng Thanh Viễn vẫn không có gì, không khỏi rất tức giận: “Tôi đã đồng ý với cậu sẽ thay váy, nhưng cậu vẫn chưa ăn cơm.”

“Không có sức xới cơm.” Lăng Thanh Viễn chống khuỷu tay lên mặt bàn, cười nịnh nọt với cô rồi chớp mắt đẩy bát cho cô.

“Cậu bị sốt chứ không phải bị liệt nửa người.”Lăng Tư Nam thở dài, nhưng vẫn cầm lấy bát múc cháo cho hắn.

Cô đứng ở mép bàn ăn, ánh sáng từ cửa sổ thủy tinh vuốt ve khuôn mặt thiếu nữ, dịu dàng xinh đẹp trong quầng sáng.

Lăng Thanh Viễn nghiêng đầu, trong mắt là hình dáng của cô.

Lăng Tư Nam bưng bát cháo ra, rồi lại đẩy đĩa dưa cải đến trước mặt hắn: “Mau ăn đi, dù cháo còn ấm nhưng bánh ngọt sẽ nguội mất.”

Lăng Thanh Viễn đẩy ghế ra sau một chút, vẻ mặt nhẹ nhàng vỗ vỗ chân mình: “Đến đây.”

“…” Lăng Tư Nam vừa mới cầm lại cái thìa, tay không nhịn được run rẩy: “Làm cái gì.”

“Ngồi chỗ này.”

“… Cậu…”

“Không cần chị ngồi chỗ này thì để chị thay cái váy khác làm gì.”

Hóa ra cái váy này còn hàm ý này sao? Lăng Tư Nam kinh ngạc nhìn hắn, muốn biết trong hồ lô hắn rốt cuộc bán thuốc gì.

“Chị đã đồng ý giúp tôi bắn ra.”

Nhưng mà đã cách lâu như vậy, cậu mềm rồi đại ca à!! Lăng Tư Nam suýt nữa không nhịn được mà chửi thề, thế nhưng bởi vì e ngại uy quyền của em trai ——Được rôi, đây vẫn là do dâm uy, cô chỉ có thể im lặng.

Cô vô thức liếc nhìn quần jean của Lăng Thanh Viễn, vị trí đũng quần hơi gồ lên, dường như có cái gì đó đang được bao bọc chặt.

Rõ ràng đã qua mười phút rồi sao vẫn không an phận! Lăng Tư Nam thở dài một tiếng rồi đi đến: “Em trai, cậu rốt cuộc đang nghĩ cái gì vậy…”

Lăng Thanh Viễn nhíu mày: “Là từ hai nghĩa sao?”

“…”

“Chị nhanh lên, nếu không cháo sẽ nguội thật đấy, tôi là người bệnh mà.”

—— Cái khí thế này của cậu rốt cuộc giống người bệnh chỗ nào chứ. Lăng Tư Nam chần chừ lê chân đi về phía hắn, nhìn chằm chằm hắn với ánh mắt phẫn nộ.

“…Tôi có phải nên mua bảo hiểm trước không?”Lăng Thanh Viễn nói lời châm chọc.

Lăng Tư Nam đứng bên cạnh hắn: “Chúng ta là người thân, sẽ bị hoài nghi lừa đảo bảo hiểm.”

Lăng Thanh Viễn suýt chút nữa ngã khỏi ghế.

Lăng Tư Nam cùng hắn đối chọi gay gắt, cuối cùng hồi lâu sau cũng chìa tay ra.

Cây thịt nóng nảy đang đập không ngừng của thiếu niên cuối cùng đã được thả ra, dường như trong nháy mắt đã phồng lớn lên gấp mấy lần, nếu không phải có quần lót ngăn cản thì nó đã có thể bật ra rồi.

Cô cứng đờ đưa tay vào quần lót và khe hở giữa bụng dưới của Lăng Thanh Viễn, do dự hồi lâu.

Ngược lại, Lăng Thanh Viễn lại rất cởi mở: “Bị bệnh rất vất vả, tôi không muốn ăn bữa sáng.”

“Lăng Thanh Viễn, cậu là đồ lưu manh.” Cô hừ lạnh, nhưng dưới tay cuối cùng vẫn bắt đầu chuyển động, kéo quần lót CK của hắn xuống.

Lăng Thanh Viễn phối hợp với cô, cây dương vật cuối cùng cũng lần đầu tiên được nhìn thấy, dương vật thiếu niên còn chưa trải sự đời, con rồng màu hồng sẫm giận dữ ngẩng đầu lên, đỉnh đầu mượt mà, giống như cái ô đang mở ra, những đường gân xanh đè ép vận sức chờ phát động sức lực, mạnh mẽ có lực.

Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy hình ảnh có độ nét cao mà không phải ảnh mosaic ở khoảng cách gần như vậy, tim cô đập thình thịch.

“Nhìn đủ chưa?” Lăng Thanh Viễn nhướng mày, đưa tay kéo chị gái lên người.

Lăng Tư Nam ngơ ngác bị hắn kéo ngồi lên đùi, dưới mông đè lên dương vật của em trai, trong lúc nhất thời căng thẳng không biết phải làm gì, nghĩ đến cái gì liền hỏi: “Cậu, cậu…cậu đã cắt chưa?” Dương vật của em trai cô đẹp hơn bất kỳ bộ phim khiêu dâm nào mà cô đã xem, chưa kể kích thước và hình dáng mấu chốt thì nhìn cũng đẹp chứ không xấu như mấy ông chú AV đó, hơn nữa không có nếp gấp da.

Cũng giống như con người hắn, cái thứ đồ này cũng mang theo hơi thở sạch sẽ của thiếu niên.

Lăng Thanh Viễn khẽ a lên một tiếng: “Đừng nói tôi giống như thái giám.”

Cô bất an xê dịch, cặp đùi mịn màng của thiếu nữ áp sát vào côn thịt săn chắc, khiến cô đứng ngồi không yên.

Lăng Thanh Viễn không thể chịu nổi nhắm mắt lại, côn thịt giữa hai chân chị gái bị chi phối cọ sát, sự thoải mái cực độ chiếm lấy mọi dây thần kinh.

“…Nhất định phải ngồi như thế này à?”Lăng Tư Nam lúng túng hỏi: “Cậu vẫn còn bị bệnh…”

“Là cái ghế chịu trọng lực.” Lúc này Lăng Thanh Viễn vẫn còn có thể bình tĩnh trả lời cô.

“Tôi tưởng rằng cậu sẽ bảo tôi dùng tay...” Đây là phương thức cô có thể chấp nhận nhất.”

Lăng Thanh Viễn nhẹ nhàng giễu cợt: “Kỹ thuật kia của chị vẫn là thôi đi.” Hắn đưa thìa vào tay Lăng Tư Nam: “Đút cho tôi .”

“Cậu thật biết thay đổi biện pháp giày vò tôi.”Lăng Tư Nam lại di chuyển chân, cố gắng ngồi đúng tư thế. Làn da mịn màng trên đùi cô vô tình cọ xát vào côn thịt của Lăng Thanh Viễn. Cô lập tức đỏ bừng cả mặt, vội vàng cầm lấy thìa, bưng bát cháo lên.

Một tay Lăng Thanh Viễn ôm lấy eo chị gái, tay kia thuận thế đi xuống, luồn vào trong váy, cô run rẩy, suýt chút nữa không cầm nổi cái bát.

“Chỉ có thể… chỉ duy nhất lần này thôi.” Cô cắn môi liên tục nhắc lại: “Hôm nay là bởi vì cậu bị bệnh, về sau chúng ta... không thể làm loại chuyện này nữa.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lòng dạ của Lăng Thanh Viễn đã sớm không còn ở đây, hắn cúi đầu, khóe môi nhẹ cong lên, nhưng không có trả lời.

Thìa của cô được đưa đến, hắn ngoan ngoãn há miệng nuốt xuống.

Mùi vị không tệ, quả nhiên tay nghề chị gái tốt như Bác Hai nói.

Cô không mặc đồ lót, là do hắn yêu cầu.

“Mở chân ra.”Lăng Thanh Viễn đè nén âm thanh nói.

Cô cúi đầu nhìn hắn, sau đó lắc đầu: “Không...”

“Mở chân ra đi, chị gái.” Tay của hắn đã trượt vào giữa hai chân cô, hai chân Lăng Tư Nam khép chặt gấp muốn chết, hắn chỉ có thể đâm vào khe hở trong vùng tam giác.

Khi ngón trỏ trượt vào giữa hai chân khép lại, lòng bàn tay cọ xát vào âm vật của Lăng Tư Nam.

Lăng Tư Nam khó chịu hít vào một hơi.

“Chị gái, kháng cự sẽ bị nghiêm trị đó.” Hắn tựa vào bên tai cô nhỏ giọng thì thầm.

Giọng nói ấm áp từ tính của thiếu niên cọ vào màng nhĩ gây rung động, đến cả hoa kính dưới hạ thể thiếu nữ cũng ngượng ngùng tiết ra dịch thể.

Lăng Tư Nam mày thật là không chịu thua kém. Trong lòng cô thầm mắng mình, múc thêm một thìa cháo đưa đến môi hắn: “Đừng chỉ cứ bắt nạt tôi, đây là cậu đồng ý với tôi.”

Lăng Thanh Viễn nhìn cô, mỉm cười nghiêng đầu tránh đi, nhưng không mở miệng.

Cháo trên thìa rơi xuống bát, Lăng Tư Nam thở phì phò: “Lăng Thanh Viễn!”

“Chị mở ra thì tôi cũng sẽ mở ra.”Rõ ràng là nói nhũng lời thô tục nhưng sắc mặt hắn vẫn bình tĩnh như thường.

.... Cậu cho là you jump, I jump hả?

Cô rõ ràng rất khó chịu, thế nhưng tay của Lăng Thanh Viễn vẫn không ngừng đè lên âm vật của cô, nước không ngừng chảy ra từ dưới hoa tâm khiến dương vật của hắn ướt át, âm vật bị kích thích, không kìm được cảm giác mắc tiểu, cô cảm thấy khó chịu siết chặt: “Đừng, đừng động, đừng có xoa nữa!”

Hắn không những không nghe mà còn ấn đầu ngón tay vào sâu hơn, nhanh chóng dùng ngón tay nhào nặn, cưỡng bức tiểu huyệt hồng hồng của cô vào sâu trong huyệt khẩu.

Lăng Tư Nam không thể ngồi yên, đặt bát và thìa lên lên bàn rồi sốt ruột kéo tay áo hắn cầu xin tha thứ.

“Khó chịu quá, Thanh Viễn, đừng mà...” Ngón chân chạm đất, đầu ngón chân co quắp lại, toàn thân đẩy lên, muốn né tránh sự xâm phạm của ngón tay.

Lăng Thanh Viễn ghé vào lỗ tai cô: “Phía dưới của chị lại không nói như vậy, toàn bộ đều là nước, vừa ẩm ướt lại trơn trượt.”

Lăng Tư Nam nghiêng đầu: “Tôi không muốn.... Ô ô... Không muốn....” Cơ thể trằn trọc xoay hai bên nhưng vẫn bị ngón giữa của hắn chơi đùa.

“Khó chịu thì mở ra đi, nếu không sẽ không dừng lại như này đâu.”

Lăng Tư Nam khuất phục.

Cô sợ cảm gíác khác lạ mà Lăng Thanh Viễn mang đến, cô sợ bản thân mất kiểm soát, âm vật của cô dưới sự kích thích mãnh liệt của ngón tay, nhắc đi nhắc lại rằng cô đang bị em trai xâm phạm, như thể có một tấm lưới lớn nuốt chửng cô vào trong đó.

Cô run rẩy mở hai chân ra, vào lúc này, cô đang ngồi trên người em trai, hai chân dang rộng ra, ngón tay của Lăng Thanh Viễn vẫn đang ấn vào giữa hai chân cô, hai cánh hoa của Lăng Tư Nam theo sự cọ xát của hắn, ở cửa dũng đạo luôn có chất lỏng ồ ạt chảy ra, chảy vào bên trên côn thịt, cảnh tượng vừa dâm mỹ lại kích tình.

Cuối cùng Lăng Thanh Viễn cũng buông âm vật của cô ra, nhưng vào lúc này, Lăng Tư Nam lại cảm thấy như thiếu một thứ gì đó.

Từ khoái cảm cực hạn rơi xuống chỉ cần vài giây đồng hồ.

Thậm chí cô còn vô thức dịch chuyển mông ra phía sau, cánh hoa cọ sát côn thịt của em trai.

Lăng Thanh Viễn cảm thấy phần dưới trần trụi của cô đang vặn vẹo trên dương vật của hắn, đưa tay xuống nắm lấy thân cây thịt, côn thịt chống đỡ ngay tại cửa huyệt của cô.

Cảm giác có dị vật chắn trước hành lang khiến cô giật mình: "Chờ đã! Chúng ta đã đồng ý, không thể nhét vào!"

“Tôi không cắm vào.”Lăng Thanh Viễn vô tội nói, ngón tay kia đã giày vò âm vật cô nửa ngày, trêu chọc hoa kính cô ướt đẫm nước rồi quệt chất lỏng sền sệt lên cửa miệng khiến nó càng thêm trơn trượt.

Lăng Tư Nam kiễng chân lên sợ hãi muốn tránh ra, nhưng dưới chân lại không có lực, chỉ có như vậy, tiểu huyệt lại cọ lên thân côn thịt, trong lúc nhất thời khẩn trương cọ vào, cửa huyệt lại ngậm lấy gần một nửa quy đầu to lớn, trong phút chốc, hai người không chịu được mà rên rỉ ra tiếng.

“Ưm...” Cô vội vàng vươn tay đỡ thành ghế, chống người lên, để cho mình tránh xa côn thịt của em trai.

Lăng Thanh Viễn nhếch mắt nhìn người chị ngoan cố trước mặt, nụ cười trên khóe miệng càng sâu.

“Chị không đút cho tôi ăn? Xem ra bữa ăn này ăn không vô rồi.”

“Cậu không cần được một tấc lại muốn tiến một thước!”

“"Không thành vấn đề, ăn ở đâu cũng không quan trọng. Mặc dù tay nghề của chị rất tốt, nhưng hương vị ở đây của chị lại càng ngon hơn ..."

Thân dưới của hắn hơi tiến về phía trước, không có bất kỳ sự trợ giúp nào, quy đầu khó khăn đẩy trực tiếp vào trong huyệt, chỉ ở cửa huyệt chen lấn: "Hôm nay tôi đã hứa sẽ không làm tình với chị. Dù sao chúng ta cũng là chị em ruột với nhau...... Việc em trai làm chị gái,chỉ có thể làm từng bước một."

“Cậu câm miệng lại!” Cô sẽ không làm tình với em trai ruột của mình!

Lăng Thanh Viễn thấy bộ dáng mất sức chống cự của cô, xúc động dưới đũng quần càng mạnh hơn: “Tôi còn chưa nói xong đâu chị gái à, mặc dù tôi hứa sẽ không cắm vào, nhưng nếu là là do chị tự mình phá, tôi không thể ngăn cản được chị...”

Nhận ra người bên trên muốn chạy trốn, hắn quấn lấy eo Lăng Tư Nam không cho cô thoát ra.

“Tôi còn chưa có bắn ra, chị đã hứa với tôi như thế nào?”

“Cậu cũng đâu có ngoan ngoãn ăn cơm , có đúng không!”Lăng Tư Nam quay đầu khiển trách: “Đã vậy, cậu còn không tuân theo quy tắc, tại sao tôi phải tuân theo?”

“Là do chị không đút tôi ăn còn trách tôi?” Một tay Lăng Thanh Viễn gõ vào mép bát: “Chị nhìn đi, là chị vứt qua một bên.”

Em trai quá xảo quyệt.

Nếu cứ tiếp tục như vậy thì không biết đến bao giờ, nhỡ đâu cha mẹ đột nhiên trở về trông thấy...

Côn thịt của đứa con trai mình yêu nhất đang cắm trong huyệt của đứa con gái mình ghét nhất.

Không ngờ ở bàn ăn mà dâm đãng trùng điệp qua lại như thế.

Cô có lẽ sẽ bị phanh thây.

Cô cố gắng chống người dậy, ngồi xuống trên người em trai, lại cầm bát và thìa lên một lần nữa, để lên môi nếm thử chút.

Còn may, vẫn chưa nguội ngắt.

“Không đùa nữa được không, trước tiên nên ăn đã. Cậu cũng không phải đứa trẻ ba tuổi, sao cần dỗ dành ăn cơm.” Cô oán trách.

Lăng Thanh Viễn ngậm thìa vào, ánh mắt ướt át nhìn cô.

Cháo trôi xuống đến cổ họng, hầu kết của hắn nhấp nhô một vòng.

Lè lưỡi khẽ liếm khóe môi, đầu lưỡi gợi cảm của thiếu niên làm cho người ta muốn hôn hắn.

“Một đứa trẻ ba tuổi có thể giống như tôi không?” Đôi mắt đào hoa của hắn cong thành hình trăng lưỡi liềm.

Lăng Tư Nam gần như mất hết sức lực sau khi bị hắn trêu chọc, lúc này cô không dám thả lỏng nữa, khi đã ngồi xuống, cô luôn cảm thấy côn thịt của em trai mình đã thực sự chen vào.

Mặc dù bây giờ Lăng Thanh Viễn trông rất ngon miệng... Đợi chút, cô đang nghĩ cái gì vậy! Dừng lại! Dừng lại đi!

Lăng Tư Nam mày phải ngăn cản chị em loạn luân, dừng cương trước bờ vực!

Sau khi vội vàng đút cho hắn một miếng nữa, Lăng Tư Nam mím môi không dám nói gì, vì sợ những gì mình nói ra sẽ bị hắn tiếp được.

Hiện tại cô cảm thấy Lăng Thanh Viễn có năng lực đặc biệt, lời nào nói tới miệng hắn đều trở nên bẩn thỉu.

Không biết có phải do giá trị nhan sắc hay không mà cái lưỡi bẩn của em trai cũng không có cảm giác dầu mỡ.

Trong lúc mất tập trung, thìa canh không cầm chắc, cháo từ bát chảy xuôi xuống.

Thuận theo chảy vào đường viền cổ váy ngắn rồi vào ngực cô.

Lăng Tư Nam sững sờ, quay đầu nhìn Lăng Thanh Viễn.

Lăng Thanh Viễn cũng ngẩn người một lát: “Có nóng không?”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lăng Tư Nam không nhịn được bật cười: “Cậu vừa ăn mà cậu còn hỏi tôi?” Đã lâu như vậy, không nguội ngắt đã tốt lắm rồi.

“Không nóng cũng phải dọn dẹp một chút.” Lăng Thanh Viễn nâng tay lên, di chuyển ngón tay thon dài, lần lượt cởi từng cúc áo trên váy ngắn của cô.

Lăng Tư Nam lại đặt cái bát lên bàn: "Tôi tự làm."

“Chuyện dễ dàng giải quyết như này, cứ để cho đàn ông làm mới là hưởng thụ.”

Một chiếc cúc được cởi ra để lộ xương quai xanh.

“Nói đùa chuyện người lớn mà cậu vẫn còn vẻ thanh lịch....”

Hai nút đã được mở ra hoàn toàn để lộ ra đầu nhũ.

“Mất hồn.....”

“Cái gì?”

“Đang lúc xuất thần, hương cừu ám giải, la mang nhẹ phân.” Giọng điệu ôn nhu của Lăng Thanh Viễn vang lên ở bên tai cô: “Chị cho rằng đây là cái gì?”

“Hoàng thơ.”

Chân cô như sắp mất đi sức lực, lúc này tiểu huyệt vẫn đang chống đỡ lấy côn thịt của hắn, làm sao cô còn có tâm tư phân biệt được hắn nói gì.

“....Tần Quan hảo hảo《 Đầy đình phương · Núi xóa hơi mây 》chị gái ở đây trở thành hoàng thơ.” Lăng Thanh Viễn không thể ngừng cười: “Chị gái —— có phải là khoang vàng, muốn nhìn thấy trong con người đang nghĩ gì.”

Ba cúc áo được cởi ra, để lộ hai bên bầu ngực.

Lăng Tư Nam bị em trai mình chế giễu “tâm thuật bất chính”, ngượng ngùng không dám nhìn hắn.

Nhưng cô lại quên họ đang làm việc “tâm thuật bất chính”.

Một nửa cháo đặc rơi trên ngực trái của cô, một phần bị trọng lực ngăn cách, nước cháo loãng vẫn chảy dọc theo bầu ngực.

Giờ phút này cô đang nghiêng nửa thân mình, nhìn em trai đang cúi đầu nhìn ngực mình, cô cũng nhìn theo tầm mắt hắn, sợ hắn cảm thấy chỗ đó cơ thể mình xấu xí.

Dù sao lần trước ở trong phòng học nghe nhìn tối tăm lờ mờ, trời không sáng như hôm nay.

Quên nói, bây giờ bọn họ đang quay mặt ra cửa sổ kính sát đất trong suốt, nhưng trước mặt họ chỉ có một bàn ăn mà thôi.

Tầng 12 không quá cao, nhưng không gian tòa nhà rộng, tòa nhà đối diện còn cách xa bọn họ, trừ phi lúc này có người ở phía đối diện đang nhìn trộm bằng kính viễn vọng, mới có thể nhìn thấy.

Lăng Tư Nam cảm thấy đầu vú sắp bị đốt cháy bởi cái nhìn của em trai mình, không nhịn được đưa tay lên lau sạch phần cháo còn sót lại trên người.

“Đừng nhúc nhích.” Lăng Thanh Viễn khàn giọng nói: “Để tôi.”

Hắn cúi người xuống, đường vân mịn màng hơi cong lên, đầu lưỡi vừa rồi thuộc về thiếu niên khiến người ta muốn hôn đột nhiên đáp xuống ngực trái của cô.

Đầu lưỡi trơn ướt, mềm mại liếm láp dọc bầu vú từ dưới lên trên.

Cảm giác tê dại lan ra.

Tiểu huyệt của Lăng Tư Nam co rút lại, khẽ ngậm lấy quy đầu của hắn.

"A..." Lăng Thanh Viễn vẫn đang vùi trong ngực cô, thấp giọng nói: "Chị ơi, tôi vẫn muốn cắm vào."

Lời đe dọa này khiến cô càng thêm co rút vì sợ hãi, lưỡi của Lăng Thanh Viễn lướt sang một bên rồi dừng lại trước đầu vú của cô.

Hắn không làm gì cả, chỉ dùng đầu lưỡi ấn vào, Lăng Tư Nam đã cảm thấy khó chịu khắp người, từng đợt tê dại bùng lên từ đầu nhũ và hạ thể.

Cô phải giữ lấy mép ghế để tránh sự xâm nhập của côn thịt em trai mình, nhưng mỗi lần cọ lên, hai đầu vú sẽ cọ xát với những hạt nhỏ trên lưỡi của Lăng Thanh Viễn, sự ma sát làm cho hai đầu vú dựng đứng lên, cảm giác tê dại giống như có dòng điện phóng ra. Cô muốn thoát ra nhưng bị mắc kẹt không còn nơi nào thoát ra được, lần giãy dụa này, dường như là chính cô dâm đãng chủ động đưa hai bầu vú của mình cho hắn liếm.

“Đừng liếm.” Cô cắn môi.

“Tôi không có.” Lăng Thanh Viễn rụt đầu lưỡi lại, ngước mắt lên nhìn bộ dạng xúc động của chị gái, côn thịt dưới thân cứng rắn sắp trở thành gậy sắt.

Tiến từng bước loại chuyện này thật sự là làm khổ chính mình.

"Rõ ràng... liếm rồi..."

Có liếm thì cứ liếm thôi, ngồi yên vẫn không được. Lăng Thanh Viễn mỉm cười,vươn lưỡi ra che đầu vú của cô lần nữa —— nơi đó đã có những hạt nhỏ nổi lên, hắn cuộn lưỡi và móc lấy, và chiếc lưỡi ướt át của hắn nhanh chóng liếm lên xuống đầu vú của cô, rồi dùng môi mím chặt đầu vú, kéo và mút bên ngoài cho đến khi nó bị kéo thành một mảng màu hồng, sau đó “bộp” một tiếng, chạy thát khỏi khuôn miệng nóng ẩm của hắn.

“A ——” Với lần nầy, Lăng Tư Nam đang duy trì tư thế ngồi dạng hai chân, cuối cùng cũng không thể chống đỡ được thân thể chua xót, bị Lăng Thanh Viễn hút, dường như hút đi tám phần sức lực của cô, khiến cô lập tức xụi lơ xuống.

Chính lúc này, tiểu huyệt chật hẹp bao phủ lấy quy đầu to lớn, thuận theo trọng lượng cơ thể hạ xuống, ngay lập tức mở miệng ra, quy đầu đang chằm chằm chống đỡ tại cửa huyệt trong nháy mắt được bao lấy, quy đầu em trai đột nhiên chen vào âm đạo của cô, dẫn đến Lăng Tư Nam phải ngửa cổ kêu lên một tiếng sợ hãi.

Đầu óc Lăng Thanh Viễn cũng trở nên trống rỗng trong khoảnh khắc này, hắn chỉ cảm thấy trên đời này không còn gì thoải mái hơn so với việc này, nơi yếu ớt nhất trên người hắn đắm chìm trong chỗ thịt mềm mại nóng bỏng, nấm thịt dính chặt trong cửa âm đạo của cô, những nếp thịt đang chắn ngang con đường trong hành lang, lập tức chạm đến lớp màng cuối cùng tỏ rõ tấm thân xử nữ của cô, trong xung lực chớp nhoáng này khiến cho côn thịt của mình suýt chút nữa đâm rách cơ thể cô, đâm sâu vào trong.

Tuy nhiên, Lăng Tư Nam đã chống đỡ được đến phút cuối cùng.

Nửa người cô xụi lơ, hai cánh tay cầm chặt lấy sau lưng ghế, đầu hành lang tràn ngập cảm giác bị dị vật xâm nhập, vừa thoải mái vừa khó chịu. Đó là lần đầu tiên của cô, tiểu huyệt của cô khít khao như vậy, nếu không có màn dạo đầu quá lâu của em trai thì chắc cô không thể nào vào sâu được bởi vì đây là ngoài ý muốn xâm nhập vào. Bây giờ dương vật của em trai cô đã đút vào trong tiểu huyệt, dù cho dâm dịch như nước thủy triều tràn lan, bên trong sảng khoái nhưng vẫn sẽ có chút đau.

Vào thời khắc đó, cô thậm chí không còn sức để chống lại, vì vậy cô chỉ có thể vô thức chống đỡ cơ thể của mình vào giây cuối cùng.

"... A ... cậu... cậu lùi lại, Lăng Thanh Viễn, cậu lùi lại ——" Điều cô thực sự muốn nói là bảo Lăng Thanh Viễn buông cô ra và rời khỏi cơ thể cô, nhưng hạ thân bị em trai cắm, đến cả năng lực suy nghĩ cô cũng bị cướp đoạt.

Tiếng thở dốc của Lăng Thanh Viễn vang lên bên tai cô, hơi thở nóng bỏng quyến rũ.

“Tự mình đỡ, hoặc là để tôi làm.” Lăng Thanh Viễn không những không lùi bước, ngược lại còn giơ tay cầm hai bầu vú mềm mại trắng nõn của cô, ngón cái và ngón trỏ xoa mạnh từ ngoài vào trong. Anh cũng bóp mạnh cái núm vú mà xuýt xoa. Điều khiến Lăng Tư Nam thực sự kinh hãi là côn thịt của Lăng Thanh Viễn vẫn đang phồng lớn dưới cơ thể cô, chặn lấy hành lang của cô không ngừng khuếch trướng, mỗi khi cô mất một chút sức lực, nó lại tiến về phía trước một chút.

Cô gần như có thể cảm thấy màng trinh của mình đang bị mở ra. "A ... đừng như thế này ——Thanh Viễn, sẽ cắm vào —— sẽ cắm vào mất!"

Hô hấp Lăng Thanh Viễn nhịp nhàng xoa bóp theo tiết tấu, côn thịt dưới thân cũng nổi lên nhàn nhạt: “Cắm vào thì chị chính là của tôi, chị gái... Để cho tôi cắm vào có được không, để cho tôi cắm vào đi...”

“Cậu điên rồi! Tôi là chị của cậu! Lăng Thanh Viễn —— Lăng Thanh Viễn!!”Cô nâng cao bụng dưới muốn tránh khỏi sự xâm nhập của Lăng Thanh Viễn.

“Là chị thì sao?”Lăng Thanh Viễn ôm cô xuống, không cho cô trốn nữa, dương vật cắm vào thịt huyệt một chút rồi đâm vào màng trinh của cô, khiến cô rên rỉ: “Là vì chị, làm chị thật thoải mái, giữa chị em nên có ân ái, tầng màng này nên giữ để tôi xuyên qua nó .. "

Lăng Tư Nam không nghe được cái gì.

Bên tai là giọng nói của em trai, trong cơ thể là dương vật của em trai, cô cảm thấy lơ lửng bay đến nỗi không tìm thấy chính mình.

....Chị gái sinh ra, chính là cho em trai làm.

Cô không biết tại sao lại nghĩ đến câu nói này của Lăng Thanh Viễn.

Dù đã một mực chống cự nhưng cô biết mình đã sớm thua rồi.

Bị em trai điều khiển đến thoải mái như vậy, nước dưới thân cũng chảy ra đến rối tinh rối mù.

Cô thực sự muốn buông thả mình ra để em trai cắm vào.

Cô thực sự muốn thứ đồ vật đang phụt phụt ma sát trong âm đạo của cô.

Tại sao cô lại cùng em trai đi đến bước này.

Tương lai sau này sẽ ra sao đây?

Cô không muốn quan tâm nữa, côn thịt của em trai cô vẫn đang đâm cô, trên dưới toàn thân cô đang kêu lên vì ham muốn được xâm nhập.

Lăng Thanh Viễn cũng không thật sự phá thân cô mà chỉ thô bạo xoa bóp bộ ngực của cô. Dương vật nhanh chóng luận động trong tiểu huyệt của cô ở phạm vi nhỏ.

Sướng quá rồi.

Bị em trai của mình đâm như thế này thật sảng khoái.

Nghĩ như vậy, cô cảm thấy côn thịt tràn đầy trong thân mình, hành lang cọ xát đã đạt khoái cảm cực điểm.

Một dòng nước nóng trào ra từ hạ thể, rồi dội lên dương vật nơi hành lang.

Lăng Thanh Viễn khẽ khịt mũi, âm thanh gợi cảm đến mức làm cho người ta động tình, cuối cùng hắn lại rút côn thịt của mình ra, bóp hai chân cô vào nhau mà thao cô vài chục lần, cuối cùng phun tinh dịch đậm đặc lên váy ngắn cũn cỡn của cô.

Cháo thịt băm với nấm hương lặng lẽ đặt trên bàn.

Hiện giờ, có lẽ đã rất nguội rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Nghịch Lý

Số ký tự: 0