Đàn Anh, Thật S...
2024-09-28 00:44:53
Trình Khả Hạ không biết anh làm như thế nào, dùng bộ dạng nhàn nhã cao quý vừa khiêu khích cô vừa hỏi cô những vấn đề xấu hổ với vẻ mặt bình tĩnh.
Nếu như cô lắc đầu, vậy chẳng phải đã tự nói mình là một người dâm đãng hay sao?
Nhưng nếu như cô gật đầu, vậy chẳng khác gì tự thừa nhận cô có tình cảm với anh.
Đáp án luẩn quẩn bên môi, nhưng cô lại khó mở lời.
Lăng Hàn Khai cũng không sốt ruột.
Trong lúc chờ cô trả lời, anh cũng không nghỉ tay.
Bàn tay anh áp sát vào bầu ngực của cô, dùng lòng bàn tay cọ xát đầu ti, bầu vú bị anh mát xa toàn phần như vậy, nhũ hoa lập tức dựng thẳng lên một cách ngạo nghễ.
Trình Khả Hạ cắn chặt môi, cô sợ mình rên thành tiếng.
Lăng Hàn Khai giương mắt lên, đầu gối thoáng dùng sức, tách hai chân của cô ra, thúc vào miệng lồn mềm mại hơi hé mở của
cô, tì vào hột le, chà xát tới lui.
"U'm ... A ... "
Cơn kích thích tê dại trong chớp mắt chạy xộc lên sống lưng, Trình Khả Hạ túm chặt tay áo của anh, không nhịn được mà rên thành tiếng.
Cô cố gắng đè thấp giọng, tiếng rên cứ như mèo kêu, làm tim anh ngứa ran.
Anh không nhịn được thúc đầu gối lên trước một chút, để nó lún sâu vào miệng lồn, rồi chà xát trước sau.
Giọng anh khản đặc, lại tiếp tục hỏi: "Còn chưa nghĩ ra phải trả lời như thế nào nữa à?"
Ngón chân đang mang dép kẹp đế thấp của Trình Khả Hạ cũng cuộn chặt lại, ngón tay cũng siết mạnh lấy áo của anh. Nhưng cho dù làm vậy thì cũng khó kháng cự được cơn sung sướng đang không ngừng trào dâng lên bụng dưới, nước lồn chảy càng lúc càng nhiều.
Cô sắp không chịu nổi nữa rồi.
Cuối cùng cô cũng nói chuyện, gương mặt trắng nõn như bông tuyết ửng đỏ lên: "Em, em chỉ như vậy với một mình anh."
Lăng Hàn Khai giống như bị truyền nhiễm vệt đỏ trên gương mặt của cô, trong mắt anh từ từ hiện ra màu đỏ, anh đè thấp giọng, dụ dỗ cô: "Em nói cái gì, anh nghe không rõ."
Đã nói được một lần rồi thì lần thứ hai không còn khó khăn như vậy nữa.
Khi anh tiếp tục chà xát hột le nhạy cảm của mình, Trình Khả Hạ cất lời, trong tiếng khóc nghẹn ngào còn toát lên sự run rẩy vì bị trêu ghẹo: "Em không có như vậy với những người khác, chỉ với mình anh thôi."
Nói xong cô cụp mắt xuống, xấu hổ đến nỗi muốn chui tọt xuống đất cho xong.
Cô không biết anh sẽ nghĩ như thế nào về mình.
Nói chung sau này cô cũng sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt anh nữa.
Ngay lúc cô đang suy nghĩ lung tung trong đầu, cằm bị ai đó kéo lên, cô khẽ giương hàng mi run rẩy lên, lập tức chạm phải đôi mắt tràn đầy tình dục của anh, một giây sau, anh đã hôn lên môi cô.
Lần này chẳng có chút thứ tự gì cả, cứ đấu đá loạn xạ, giống như muốn nuốt cô vào trong bụng vậy.
Bàn tay vẫn mạnh bạo xoa bóp bầu ngực của cô, đầu gối liên tục dí theo bộ phận đang run rẩy dữ dội nhất trên người cô, nhẹ nhàng cọ xát, lồn nhỏ không ngừng ọc ra nước lồn ướt át.
Cơ thể của Trình Khả Hạ vốn đã rất nhạy cảm mỗi khi bị anh đụng vào, giờ đây anh kết hợp tấn công trên dưới như vậy, cô cảm thấy cơ thể sắp không còn là của mình nữa, sắp bị cơn sung sướng nuốt chửng.
Bờ môi bị môi lưỡi của anh lấy đầy, nói chuyện mơ hồ không rõ, chỉ biết ê a xin tha: "Không được, đàn anh, em sắp không được
nữa rồi ... "
Lăng Hàn Khai cảm nhận được cơ thể của người đang nằm trong lòng mình chợt cứng đờ, lồn nhỏ mút lấy đỉnh đầu gối của anh, không ngừng mấp máy mút mát, hiển nhiên đã đến giới hạn.
Anh rút chân ra đằng sau, bụng dưới của Trình Khả Hạ trong chớp mắt trống rỗng, cơ thể vô thức muốn đuổi theo anh, hai chân cũng đã banh ra rộng hơn.
Lúc này, anh chợt thúc đầu gối về trước một cái, đè ép vào cửa lồn mềm mại của cô, trực tiếp đụng vào cuống hoa bị cọ xát đến đỏ rực lên của cô.
Khoái cảm lập tức ập đến như lũ vỡ đê, Trình Khả Hạ trợn trắng mắt, cô chỉ cảm thấy có một mảng sáng bao trùm lấy đại não của mình, đánh mất lý trí.
Lồn cô ọc ra nước.
Một dòng nước dâm trực tiếp bắn ra trên đầu gối của anh.
Hai chân cô mềm nhũn, cơ thể dựa vào cửa cuốn, trượt xuống dưới được một nửa thì anh dìu lên, ôm vào trong lòng.
Lồn nhỏ của cô vẫn còn đang co giật ọc nước.
Cô đã lên đỉnh.
Cứ thế mà bị đầu gối của anh thúc đến cao trào.
Trình Khả Hạ vùi đầu vào ngực anh, không còn mặt mũi nào mà nhìn anh.
Nếu như cô lắc đầu, vậy chẳng phải đã tự nói mình là một người dâm đãng hay sao?
Nhưng nếu như cô gật đầu, vậy chẳng khác gì tự thừa nhận cô có tình cảm với anh.
Đáp án luẩn quẩn bên môi, nhưng cô lại khó mở lời.
Lăng Hàn Khai cũng không sốt ruột.
Trong lúc chờ cô trả lời, anh cũng không nghỉ tay.
Bàn tay anh áp sát vào bầu ngực của cô, dùng lòng bàn tay cọ xát đầu ti, bầu vú bị anh mát xa toàn phần như vậy, nhũ hoa lập tức dựng thẳng lên một cách ngạo nghễ.
Trình Khả Hạ cắn chặt môi, cô sợ mình rên thành tiếng.
Lăng Hàn Khai giương mắt lên, đầu gối thoáng dùng sức, tách hai chân của cô ra, thúc vào miệng lồn mềm mại hơi hé mở của
cô, tì vào hột le, chà xát tới lui.
"U'm ... A ... "
Cơn kích thích tê dại trong chớp mắt chạy xộc lên sống lưng, Trình Khả Hạ túm chặt tay áo của anh, không nhịn được mà rên thành tiếng.
Cô cố gắng đè thấp giọng, tiếng rên cứ như mèo kêu, làm tim anh ngứa ran.
Anh không nhịn được thúc đầu gối lên trước một chút, để nó lún sâu vào miệng lồn, rồi chà xát trước sau.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Giọng anh khản đặc, lại tiếp tục hỏi: "Còn chưa nghĩ ra phải trả lời như thế nào nữa à?"
Ngón chân đang mang dép kẹp đế thấp của Trình Khả Hạ cũng cuộn chặt lại, ngón tay cũng siết mạnh lấy áo của anh. Nhưng cho dù làm vậy thì cũng khó kháng cự được cơn sung sướng đang không ngừng trào dâng lên bụng dưới, nước lồn chảy càng lúc càng nhiều.
Cô sắp không chịu nổi nữa rồi.
Cuối cùng cô cũng nói chuyện, gương mặt trắng nõn như bông tuyết ửng đỏ lên: "Em, em chỉ như vậy với một mình anh."
Lăng Hàn Khai giống như bị truyền nhiễm vệt đỏ trên gương mặt của cô, trong mắt anh từ từ hiện ra màu đỏ, anh đè thấp giọng, dụ dỗ cô: "Em nói cái gì, anh nghe không rõ."
Đã nói được một lần rồi thì lần thứ hai không còn khó khăn như vậy nữa.
Khi anh tiếp tục chà xát hột le nhạy cảm của mình, Trình Khả Hạ cất lời, trong tiếng khóc nghẹn ngào còn toát lên sự run rẩy vì bị trêu ghẹo: "Em không có như vậy với những người khác, chỉ với mình anh thôi."
Nói xong cô cụp mắt xuống, xấu hổ đến nỗi muốn chui tọt xuống đất cho xong.
Cô không biết anh sẽ nghĩ như thế nào về mình.
Nói chung sau này cô cũng sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt anh nữa.
Ngay lúc cô đang suy nghĩ lung tung trong đầu, cằm bị ai đó kéo lên, cô khẽ giương hàng mi run rẩy lên, lập tức chạm phải đôi mắt tràn đầy tình dục của anh, một giây sau, anh đã hôn lên môi cô.
Lần này chẳng có chút thứ tự gì cả, cứ đấu đá loạn xạ, giống như muốn nuốt cô vào trong bụng vậy.
Bàn tay vẫn mạnh bạo xoa bóp bầu ngực của cô, đầu gối liên tục dí theo bộ phận đang run rẩy dữ dội nhất trên người cô, nhẹ nhàng cọ xát, lồn nhỏ không ngừng ọc ra nước lồn ướt át.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cơ thể của Trình Khả Hạ vốn đã rất nhạy cảm mỗi khi bị anh đụng vào, giờ đây anh kết hợp tấn công trên dưới như vậy, cô cảm thấy cơ thể sắp không còn là của mình nữa, sắp bị cơn sung sướng nuốt chửng.
Bờ môi bị môi lưỡi của anh lấy đầy, nói chuyện mơ hồ không rõ, chỉ biết ê a xin tha: "Không được, đàn anh, em sắp không được
nữa rồi ... "
Lăng Hàn Khai cảm nhận được cơ thể của người đang nằm trong lòng mình chợt cứng đờ, lồn nhỏ mút lấy đỉnh đầu gối của anh, không ngừng mấp máy mút mát, hiển nhiên đã đến giới hạn.
Anh rút chân ra đằng sau, bụng dưới của Trình Khả Hạ trong chớp mắt trống rỗng, cơ thể vô thức muốn đuổi theo anh, hai chân cũng đã banh ra rộng hơn.
Lúc này, anh chợt thúc đầu gối về trước một cái, đè ép vào cửa lồn mềm mại của cô, trực tiếp đụng vào cuống hoa bị cọ xát đến đỏ rực lên của cô.
Khoái cảm lập tức ập đến như lũ vỡ đê, Trình Khả Hạ trợn trắng mắt, cô chỉ cảm thấy có một mảng sáng bao trùm lấy đại não của mình, đánh mất lý trí.
Lồn cô ọc ra nước.
Một dòng nước dâm trực tiếp bắn ra trên đầu gối của anh.
Hai chân cô mềm nhũn, cơ thể dựa vào cửa cuốn, trượt xuống dưới được một nửa thì anh dìu lên, ôm vào trong lòng.
Lồn nhỏ của cô vẫn còn đang co giật ọc nước.
Cô đã lên đỉnh.
Cứ thế mà bị đầu gối của anh thúc đến cao trào.
Trình Khả Hạ vùi đầu vào ngực anh, không còn mặt mũi nào mà nhìn anh.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro